Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 191: Hắc Thạch Cự Nhân

[Địa Quân] Đông Lan không xác định Tô Hạo còn có đồng bạn khác hay không, vì vậy tạm thời cho [Vụ Quân] Bối Bối cảnh giới.
Hơn nữa, [Địa Quân] Đông Lan cũng không có rằng một tên [Cương Thiết Vương] nho nhỏ có thể uy hiếp gì, chỉ cần...
"Hắc Thạch Chi Địa" !
Một cỗ hắc quang nhanh chóng khuếch tán, lấy [Địa Quân] lảm trung tâm, khiến cho phạm vi trăm mét xung quanh hắn kết tinh thành vật chất màu đen, hiện ra ánh sáng âm u, theo sự khống chế của [Địa Quân], bắt đầu phập phồng.
Tô Hạo cũng nằm trong phạm vi bị kết tinh.
[Địa Quân] Đông Lan thò tay chỉ, mặt đất dưới chân Tô Hạo biến mất, phát hiện kết tinh màu đen đã biến mất từ bao giờ, xung quanh chỉ lưu lại một cái hố đen, không biết sâu bao nhiêu.
Mà Tô Hạo cũng bắt đầu rơi tự do.
Vẫn chưa xong, Địa Quân lộ ra một tia mỉm cười, tàn nhẫn đưa tay làm trảo, kết tinh màu đen từ bốn phía hướng Tô Hạo đập tới, chiếm hết không gian xung quanh, phong kín đường chạy trốn của Tô Hạo.
Lúc này, trong mắt [Địa Quân] hiện lên nét vui sướng thắng lợi , nhưng loại vui sướng này rất nhạt, dường như hắn tiện tay bóp chết một con trùng nhỏ vậy.
Nếu như đổi thành một tên dị nhân cấp 5 khác, [Địa Quân] muốn giết chết đối phương, còn phải phí chút tay chân, nhưng nếu là [Cương Thiết Vương] thì hắn rất có lòng tin, không cho đối phương một chút cơ hội phản kháng.
Nhưng mà nụ cười của hắn còn chưa xong, thì một đạo ánh đao hiện lên.
"BÁ!"
Kết tinh màu đen của hắn bị cắt nhãn ra, lộ ra [Cương Thiết Vương] Tô Hạo bị vây nhốt ở đó.
Tô Hạo nhảy lên không trung, mở miệng khen: "Vật chất màu đen này cũng không tệ lắm, so với thép còn cứng rắn hơn nhiều!"
Ánh mắt [Địa Quân] ngưng tụ lại, vung tay lên, dưới đất xuất hiện càng nhiều vật chất màu đen, bắt đầu hướng phía Tô Hạo bao phủ.
Dựa theo ý tưởng của [Địa Quân], mặc cho đối thủ võ thuật vô song thế nào, thì độ dài thanh đao cũng có hạn, dùng vô số thủy tinh màu đen bao phủ, để xem đối phương còn có cắt được không?
Tô Hạo bình tĩnh đưa trường đao ra phía trước.
"Toàn Chuyển!"
Sau đó vô số thép nhọn từ dưới đất xuất hiện.
"Bành!"
Thủy tinh màu đen lập tức bị phá ra một lỗ lớn, mà Tô Hạo tức thì vọt ra, xuất hiện trước [Địa Quân] Đông Lan, vung đao bổ xuống.
Đồng tử [Địa Quân] co rụt lại, khó có thể tin nổi, kêu: "Cái gì?"
Thủy tinh màu đen của bản thân mạnh như vậy, vậy mà lại bị đối phương dễ dàng phá vỡ, điều này không khỏi làm cho hắn cảm thấy giật mình.
Nhìn [Cương Giáp Vương] xuất hiện trước mặt, [Địa Quân] Đông Lan phản ứng rất nhanh, trên tay phải rất nhanh ngưng tụ ra một cái búa thủy tinh cực lớn, hung hăng hướng Tô Hạo đánh xuống.
Vậy mà Tô Hạo vẫn không quan tâm, trường đao đâm thẳng tới, như muốn lấy mạng đổi mạng.
Bỗng nhiên trường đao trên tay Tô Hạo lóe sáng, lưỡi đao thay đổi phương hướng, đón nhận đại chùy màu đen đang đập xuống.
"Tạch....!"
Đại chùy màu đen bị Tô Hạo gọn gàng chặt đứt đôi, đầu chùy bay lên, còn không đợi [Địa Quân] phản ứng, dưới chân Tô Hạo phát lực.
"Hoạt Ảnh Bộ"!
Đối lập với thân thể cao lớn của [Địa Quân], thì thân thể của [Cương Thiết Vương] càng thêm nhỏ nhắn tinh tế, Tô Hạo xuất hiện bên cạnh Địa quân, trường đao chém ngang.
"Tạch..!"
Tay cầm chùy của Địa Quân bị cắt ra, ngực cũng bị chém ra hơn phân nửa, giáp đen nức ra toàn bộ.
Mà Tô Hạo lắc lắc cổ tay, lần nữa khen: "Cái màu đen này thật sự rất cứng rắn, nếu đổi lại là người khác, thì đã bị ta chém ra làm hai."
Sắc mặt của Địa Quân lúc này trở nên vô cùng khó coi, từ lúc Đông Lan hắn trở thành Địa Quân, trên cơ bản chưa bị thương lần nào, cho tới bây giờ chỉ đè đầu người ta ra đánh , nhưng hôm nay, vậy mà liên tiếp bị trọng thương hai lần.
Hắn hiểu được, hôm nay mình đã gặp phải đối thủ. Mà đối thủ này lại là [Cương Thiết Vương], tất nhiên là hướng huyết nhục của hắn mà tới, hơn nữa còn có chuẩn bị.
Cánh tay Đông Lan rơi trên mặt đất, rất nhanh cùng vật chất màu đen dưới mặt đất hòa làm một thể, mà trên chỗ cánh tay bị chặt thì tuôn ra vô số vật chất màu đen, trong nháy mắt liền biến thành một cánh tay khác, khôi phục như lúc ban đầu.
Tô Hạo thấy vậy không khỏi nhíu mày, thầm nói: "Có thể thu lại tế bào rồi sử dụng sao?"
Tô Hạo mở miệng nói: "[Địa Quân] đúng không! Còn có năng lực gì, dùng hết cả đi."
[Địa Quân] Đông Lan mở miệng nói lại :"Tiểu tử, ngươi đừng có mà đắc ý, ngươi cho rằng như vậy có thể đánh bại ta sao? Mơ mộng hão huyền!"
"SÓNG GẦM!" Địa Quân Đông Lan mở miệng hét lên một tiếng thật to, hai tay nắm chặt.
Rất nhanh, vật chất màu đen kéo dài ra ngoài thêm năm trăm mét, đại địa màu đen cũng theo đó mà chấn động, toàn bộ thổ địa trong phạm vi năm trăm mét bắt đầu nhô cao, giống như là một cơn sóng thần dài cao mười mét, thanh thế to lớn, từ bốn hướng nhắm Tô Hạo lao tới.
Mà trên từng đợt sóng đều có vô số gai màu đen, thời điểm áp sát gần Tô Hạo liền bắn ra.
"Phốc phốc phốc!"
Vô số gai nhọn màu đem chằng chịt như mưa rơi xuống.
Muốn trách cũng không trách được, Tô Hạo lập tức thu đao, giáp thép bên ngoài cơ thể không ngừng dày thêm.
Phù văn "Cứng rắn cấp 2" cùng "Bình chướng cấp 2" đồng thời phát động!
"Đinh Đinh Đinh"!
Vô số gai nhọn màu đem đâm vào trên thân Tô Hạo, phát ra thanh âm thanh thúy, liên miên không dứt.
Nhưng chúng lại không cách nào đột phá được phòng ngự của Tô Hạo, ngay cả lưu lại một chút vết xước trên giáp thép của Tô Hạo cũng không được.
Tô Hạo nhìn cơn sóng đen dần dần tới gần, hắn thản nhiên nói: "Có gì sài nữa đi! Sự kiên nhẫn của ta dành cho ngươi sắp hết rồi!"
Nâng đao, thân đao không ngừng kéo dài ra.
"Sắc Bén cấp 2" "Xuyên Thấu cấp 2" "Cứng Rắn cấp 2" "Toàn Chuyển cấp 2" ! Kích hoạt.
Tô Hạo chạy tới, nhảy dựng lên, trường đào bổ xuống.
"Khiêu Trảm".
"Bá !"
Theo ánh đao hiện ra, một cơn sóng bị Tô Hạo chém ra hai nửa, xuyên qua người Tô Hạo, không gây nổi một chút thương tổn.
"Chấn Động cấp 2" !
Tô Hạo phát động phù văn, tiện tay đánh ra một quyền, đánh vào cơn sóng màu đen phía trên.
"Bành!"
Con sóng màu đen cao hơn mười mét, bị một đấm của Tô Hạo, trong nháy mắt liền vỡ vụn ra, sụp đổ rơi xuống!"
"Oành!"
Cơn sóng màu đen mất đi khống chế, trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất, nhấc lên vô số khói đặc.
"Làm sao có thể?" [Địa Quân] Đông Lan há to miệng, khó tin nói ra.
Một quyền có thể đánh vỡ sóng đen, đã vượt quá khỏi nhận thức của hắn, trong lúc nhất thời hắn khó có thể tin được.
Nhưng mà vào lúc này, Tô Hạo xuất hiện ở trước mặt [Địa Quân] Đông Lan.
Còn không đợi [Địa Quân] phản ứng.
'Tia Chớp cấp 2" !
"Đùng!"
Một đạo điện quang đánh vào người [Địa Quân], làm hắn trong nháy mắt toàn thân cứng ngắc, bị mất khống chế.
Tô Hạo lóe lên, lướt qua bên cạnh, trong miệng còn lẩm bẩm nói: "Đã cho ngươi cơ hội ! Đúng là có cố gắng không ít!"
"Bá!"
Đầu [Địa Quân] Đông Lan bay lên cao, sau đó hung hăng rơi xuống mặt đất, ngay sau đó liền vỡ vụn ra.
"Hả?" Tô Hạo đột nhiên phát giác có điểm không đúng, cái đầu này vỡ vụn ra, vậy mà không có chút máu nào!
Mà chỗ cổ bị chặt đứt của Địa Quân, cũng không có máu tươi phun ra, tình huống không giống như mấy lần trước Tô Hạo chém đầu.
"Không chết?" Trong Ra-Đa của Tô Hạo, huyết khí đối phương vẫn còn chưa tiêu tán, vẫn như cũ còn sinh mệnh.
Rất nhanh, dưới ánh mắt chăm chú của Tô Hạo, đột nhiên chỗ cái đầu đứt gãy của [Địa Quân], xuất hiện vô số vật chất màu đen, sau một lát liền tạo ra một cái đầu mới.
[Địa Quân] Đông Lan sống lại, nhúc nhích cái cổ, phát ra tiếng gầm, tức giận nói: "Giỏi lắm, giỏi lắm, [Cương Thiết Vương], ngươi thành công chọc giận bản tọa rồi, rất tốt!"
Nói xong, [Địa Quân] Đông Lan nhấc chân lên, giẫm mạnh trên mặt đất, ngửa mặt lên trời rít gào, nói: "Hắc Thạch Cự Nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận