Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 407: Trầm Trưởng Lão Tức Giận (1)

Tam Phong có rất nhiều tu sĩ đứng ngoài đình chờ đợi, đợi phải đợi trái, đợi hoài cũng không thấy thân ảnh của Tô Hạo, bọn họ liền tự mình tìm một chỗ xếp bằng ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi.
Đối với tu sĩ, thứ không thể lãnh phí nhất, chính là thời gian tu luyện.
Tu luyện là công việc thoải mái nhất! Sớm ngày tu đến cảnh giới đỉnh phong, bạch nhật phi thăng, trường sinh cửu thị.
Về phần người mặc áo giáp chạy tới đâm lén? Xung quanh nhiều đồng môn như vậy, không cần phải lo, như thế nào cũng không đâm tới được bản thân, hơn nữa, người kia tựa hồ cũng không có sát tâm, chỉ cầm đao đam ngươi, chơi đùa một chút, mặc dù trò đùa này có chút quá tay!
Nhưng mà, vấn đề không lớn! Người mặc áo giáp cũng không ngăn cản được bọn họ tu tiên.
Vì vậy, đợi từ tối đến sáng, một cái rắm cũng không có.
Đột nhiên, bên ngoài tiên môn bay tới một nam tử trung niên mặc áo lam, nhìn đỉnh núi ngồi đầy đệ tử, không khỏi nhướng mày, bay vòng vèo trên núi, cao giọng hỏi: "Các ngươi ở chỗ này làm gì?"
Mọi người nhìn thấy tu sĩ áo lam, liền lập tức lộ vẻ kích động, nhao nhao chắp tay chào hỏi: "Trầm trưởng lão, ngài rốt cuộc cũng trở về!"
Liền có đệ tử đứng dậy nói từ đầu tới cuối, những người còn lại cũng bổ sung thêm.
Trầm trưởng lão hỏi: "Mặc trưởng lão cùng Lăng trưởng lão đâu?"
"Mặc trưởng lão không biết đi đâu, nhưng Lăng trưởng lão.... Chuyện này...." Mọi người ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
Còn là một người đệ tử nhịn không được, đứng ra nói: "Đạo lữ Lữ Mộng của Lăng trưởng lão có quan hệ với La sư huynh, đúng lúc bị mọi người bắt gặp, vì vậy, Lăng trưởng lão bị đả kích, chạy đi bế quan rồi!"
Trầm trưởng lão mặt không biểu tình, trong mắt hiện lên vẻ xem thường, xùy cười một tiếng, không nói gì, ngược lại hỏi: "Sự tình lớn như vậy, sao không thông báo cho Chương Môn?"
Chúng đệ tử cùng nói: "Chưởng môn bế quan, đệ tử không dám quấy rầy!"
Tu sĩ áo lam Trầm trưởng lão trầm ngâm một lát, nói: "Không cần tập trung ở đây nữa, tất cả đều giải tán đi! Nếu như ta đã trở về, mọi việc vô sự!"
Mọi người nghe xong, cảm thấy buông lỏng, vẻ mặt không khỏi mừng rỡ.
Phải biết rằng Trầm trưởng lão ở Tam Hợp Phong là trưởng lão xếp hàng thứ ba, tu sĩ Nguyên Anh, là đại nhân vật hàng thật giá thật, có Trầm trưởng lão lên tiếng, vậy tất nhiên sẽ bình an vô sự!
Chúng tu sĩ đều một đêm không ăn, sớm bị bụng đói làm cho khó chịu, lúc này rút cuộc không chịu nổi nữa, nhao nhao tản đi, riêng phần mình tự đi kiếm thức ăn...
Cái gì? Ngươi nói tích cốc?
Tích cốc là chuyện không thể, không đạt tới tu vi Nguyên Anh như Trầm trưởng lão, không cần nghĩ đến chuyện tích cốc, vì vậy nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chỉ bất quá nhu cầu ăn uống sẽ theo tu vi cao lên mà giảm bớt lại thôi!
Thậm chí có lời đồn, có tu sĩ nhìn thấy Trầm trưởng lão trốn ở sau núi vụng trộm ăn gà nướng!
Cho nên nói, tu tiên giả, cũng phải ngồi xổm trong nhà vệ sinh!
Sau khi các tu sĩ tản đi, coi như vô sự, riêng phần mình về lại động phủ, ăn qua loa vài thứ, lại tiếp tục xếp bằng tu luyện.
Tô Hạo ngủ một giấc rồi tỉnh lại, tinh thần của hắn đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất, tâm tình cũng trở nên vui sướng: "Lại là một ngày mới tốt lành, tiếp tục đi thu thập mẫu máu, chắc hẳn đám tu tiên giả kia cũng giải tán rồi!"
Chỉnh đốn lại một phen, thân ảnh Tô Hạo lóe lên, biến mất, xuất hiện ở bên ngoài sơn mạch, sau đó hắn biến thân thành [Mệnh Tử].
"Tạch tạch tạch !"
Thân hình nhanh chóng cao lên ba mét, kim cương giáp bao phủ toàn thân, trong chớp mặt một cỗ áo giáp có tạo hình tàn khốc xuất hiện.
Trước ngực tỏa ra ánh sáng, sau đó đạo ánh sáng này hướng ra bên cạnh lan tỏa, từng đạo đường vân nhàn nhạt xuất hiện, khắc ấn thành công phù văn cấp 2, hiện ra đầy áo giáp!
Tô Hạo thò tay chộp vào hư không, một thanh trường đao xuất hiện.
Hiện nay công phu biến thân của Tô Hạo càng ngày càng đẹp trai, càng ngày càng trôi chảy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận