Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 360: Hậu Quả (1)

Tô Hạo cùng Á Sơn lần nữa trở lại nơi giam giữ những đứa bé, bởi vì phù văn 'lực trường ức chế tinh thần' được triển khai toàn lực, khiến cho nhân viên chuẩn bị chạy trốn khỏi đây.
Hắn cùng Á Sơn nghênh ngang phá vỡ một cái lỗ lớn, làm cho ánh mặt trời bên ngoài chiếu rọi xuống đất, hiện ra vô số gương mặt trẻ con.
Tô Hạo cùng Á Sơn nương theo tiếng cảnh báo nhảy xuống, trường đao trong tay Tô Hạo lóe lên, nhìn thấy nhân viên công tác trực tiếp hạ đao xuống, rất nhanh đem toàn bộ người ở đây quét sạch, Á Sơn thì mang theo máy quay phim trên vai, ghi lại hành vi phạm tội của đám người phản kháng.
Huyết khí Tô Hạo tuồn ra, ghi chép tin tức của những đứa bé.
Tô Hạo cẩn thận quan sát một phen, phát hiện những đứa trẻ này bị nhốt trong một cái màng nhỏ, từng cái ống nối vào cái màng, kết nối vào thân thể đứa bé, một nửa ống là rót chất lỏng vào, mà một nửa khác thì hút chất lỏng đó ra, tạo thành một vòng tuần hoàn.
Tô Hạo thuận theo đường ống thăm dò, một bên ghi chép, một bên phân tích.
Một tiếng sau, Tô Hạo cũng biết rõ chỗ này dùng để sản xuất thứ gì.
Nơi đây, chính là nơi 'Dược cân bằng' được sản xuất.
Mà nguyên bản để sản xuất, chính là những đứa bé này.
Nhân loại trong khoảng thời gian từ ba đến sáu tuổi, thân thể tiến vào một giai đoạn đặc thù, mà giai đoạn này được gọi là giai đoạn sinh trưởng, dưới hoàn cảnh đặc thù, sẽ bài tiết một loại hóc môn kích thích, kích thích thân thể tiến hành điều tiết, thích ứng hoàn cảnh.
Mà loại hóc môn kích thích này, chính là điểm mấu chốt để Người Phản Kháng qua lại Phó Tinh.,
Tô Hạo lại nghĩ lầm rồi, Người Phản Kháng cũng không có thiên tài siêu cấp để tự mình nghiên cứu ra 'dược cân bằng', bọn họ chỉ may mắn, may mắn khi còn bé được xuyên tới phó tinh, dưới lực nén của không gian, thân thể bài tiết 'dược cân bằng', có thể truyền tống đến Phó Tính mà không chết, cuối cùng phát hiện ra bí mật của 'dược cân bằng', từ đó thành lập 'Người Phản Kháng'.
"Rất nhiều kỹ thuật tiến bộ khoa học của nhân loại, thường thường lấy 'ngẫu nhiên' mà sinh ra a!"
Tuy nhiên rất nhiều thứ nhìn thì như ngẫu nhiên, trên thực tế là điều tất nhiên.
Thấy Á Sơn ghi hình xong, Tô Hạo nói: "Đi thôi! Chuyện này đến đây là kết thúc, Người Phản Kháng tuy chưa bị diệt, nhưng mấy năm tới phải triệt để dừng lại rồi."
Á Sơn gật gật đầu, nhảy ra khỏi căn hầm dưới mặt đất, lĩnh vực chuyển hóa dưới chân bắt đầu, nhanh chóng đem mọi thứ vụi lấp lại hết thảy.
Ngay sau đó bay lên không trung, cùng Tô Hạo một trước một sau quay về căn cứ ở trấn Hoài Viễn.
Về phần mấy công tác còn lại, liền không cần Tô Hạo lo lắng, bởi vì hôm nay phát sinh ra chuyện này, thời điểm vừa xảy ra, đã sớm truyền khắp toàn bộ thế giới, rất nhiều người đều ưa thích hóng truyện, vừa vặn liền tuyên truyền việc này.
Mà sự kiện lần này được gọi là 'sự kiện máu tanh trấn Nhạc Viên', có hai gã hung thủ, được xưng là 'đồ tể Nhạc Viên'.
Hiện trường chém giết có mấy vạn người xem, không biết bao nhiêu người lấy điện thoại quay hình lại, trước tiên bọn họ livestreams để phát di ngôn, truy điệu cho sinh mệnh ngắn ngủi của bản thân: "Thời điểm các ngươi nhìn thấy đoạn video này, có lẽ ta đã chết, ta hiện tại đang ở địa ngục trần gian..."
Cũng có người không ngại lớn chuyện, ở trong video cười haha: "Quá thú vị, chuyến đi đến trấn Nhạc Viên lần này rất đáng giá, ít nhất ta gặp được phong cảnh mà mình chưa từng thấy qua.
Mấy đoạn video này xuất hiện rất nhiều trên mạng, đến cả bộ phận Internet quản lý cũng không cấm nổi, thích xem vậy thì xem đi, mặc kệ bọn bây!
Chính thức khiến cho cao tầng thế giới thảo luận, kỳ thật không phải là tình cảm chém giết, mà là sức mạnh của hai người mặc áo giáp, về chuyện chết bao nhiêu người, tạo thành ảnh hưởng gì, cơ bản cũng không nằm trong phạm vi suy nghĩ. Cuộc sống chính là như vậy, người trưởng thành lấy hiện tại làm nền móng, hướng tới tương lai.
Bọn hắn cân nhắc nhiều thứ, những người mặc áo giáp đen này, tương lai sẽ thành đao trong tay bọn họ, hay hướng về bản thân bọn hắn.
Tuy nhiên, mấy chuyện này cũng không liên quan đến đám cư dân mạng, bọn họ chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi.
Các loại châm chọc, khiêu khích,.... rất nhanh liền trở nên hỗn loạn.
Trần Sở Phong cùng Trần Khánh Thăng ngồi đối diện nhau trong một căn phòng.
Trần Sở Phong chậm rãi lật qua lật lại một tập giấy trong tay, tập giấy này chính là một phần nhỏ của Võ Giả Chi Lộ mà Tô Hạo đưa ra.
Ánh mắt Trần Sở Phong ảm đạm nói: "Niên kỷ chúng ta đã lớn rồi! Loại Võ Giả Chi Lộ này luyện đã muộn! đã muộn a!"
Trần Khánh Thăng cũng tiếc nuối nói: "Đúng vậy a! Lực lượng siêu phàm, cách chúng ta gần như vậy, nay lại xa. Nếu như trẻ hơn bốn năm mươi tuổi thì tốt biết mấy!"
Trần Sở Phong rất nhanh từ trong thất lạc bình phục tâm tình, cười nói: "Nếu sớm hơn bốn năm mươi tuổi, vậy liền không tới phiên của chúng ta xem rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận