Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 757: Nhiệm Vụ Tai Hoạ Quỷ Dị (2)

Đại Cẩu lập tức vui sướng nhảy dựng lên, 'Vèo' một tiếng chạy xuống lầu, chờ vài giây thấy chủ nhân còn chưa xuống, liền chạy lên trên lại, thò cái đầu to ra nhìn hướng Tô Hạo, thấy Tô Hạo cấp bước đi xuống, lần nữa kích động chạy theo.
Như thế nhiều lần.
Thời điểm Tô Hạo đi xuống tầng một, Đại Cẩu đã đem cửa chính mở rộng, ngoắt ngoắt cái đuôi hướng Tô Hạo.
Tô Hạo chuyển sinh đến thế giới này được một năm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn mang Đại Cẩu ra ngoài, hiển nhiên Đại Cẩu sớm ở nhà đến tự kỷ rồi.
Sau khi biết chủ nhân muốn dẫn mình ra ngoài đi dạo, bộ lông trên thân liền dựng hết lên.
Nhưng mà nó không biết, chủ nhân nó muốn mang nó đến cho người ta chăm hộ rồi.
Con chó này có thể nói vô cùng tràn đầy tinh lực, trụ sở thí nghiệm của Tô Hạo cách trấn Hoài Thuỷ 10 ki-lô-nét, nhưng nó liền một đường chạy tới, một chút thở gấp cũng không có.
Tô Hạo đem Đại Cẩu đưa vào trong căn cứ, nhìn Á Sơn nói: "Đoạn thời gian tiếp theo, khả năng cao ta phải ra ngoài làm nhiệm vụ, Đại Cẩu này nhờ ngươi chăm sóc, không để nói đói là được, còn mấy chuyện khắc mặc kệ nó."
Đại Cẩu ngây người, tiểu chủ nhân muốn bán nó cho bọn buôn chó sao?
Tô Hạo nói: "Đại Cẩu, trong khoảng thời gian này ở đây chờ ta trở lại."
Đại Cẩu nức nở nghẹn ngào bi thương.
Á Sơn hỏi: "Duy lão đại, ngài lúc nào ra ngoài làm nhiệm vụ? Ta cùng Phong Thành lúc nào mới có thể đi theo ngài?"
Hắn đối với thế giới này vô cùng hiếu kỳ, rất muốn được Duy lão đại dẫn ra ngoài khám phá, giải quyết tai hoạ, bất quá mỗi lần đều bị Duy lão đại cự tuyệt, lý do là hắn chưa học xong ngôn ngữ ở thế giới này.
Đối với chuyện này, Á Sơn chỉ có thể nói: "Thật khó nha!"
Học tập ngôn ngữ mới đối với Á Sơn như lồng giam vô hình, đưa hắn nhốt vào trong lồng, chẳng biết lúc nào mới có thể tự do.
Mà Phong Thành càng khó học tập hơn Á Sơn, nhớ được từ này liên quên đi từ kia, nhớ được từ kia lại quên đi từ này.... Có thể nói quá trình học tập rất thống khổ.
Tô Hạo cười nói: "Chờ các ngươi khi nào có thể giao tiếp lưu loát ngôn ngữ ở thế giới này rồi tính sau!"
Quả nhiên, Á Sơn thở dài, nhiệm vụ còn dài nha.
Điều duy nhất đáng mừng chính là, tên Phong Thành kia tựa hồ còn cực khổ hơn hắn.
Tô Hạo ở trong căn cứ đợi hai ngày, dùng Nguyên Châu làm đủ loại thí nghiệm, quan sát đặc tính của 'Nguyên', nhưng cũng không phát hiện ra điểm gì đặc biệt, chỉ là quá trình vận dụng Nguyên càng ngày càng thành thạo mà thôi.
Hai ngày sau, Tô Hạo trở về nhà, ở trong khe cửa phát hiện một tờ giấy, lật ra nhìn qua.
Thượng thư: Nhiệm vụ thứ ba đã nhận, sáng sớm ngày mai, gặp nhau ở chỗ cũ.
"Tai hoạ quỷ dị?"
Từ khi chuyển sinh đến đây, hắn đã nghe được rất nhiều tin đồn về tai hoạ quỷ dị, nhưng chưa bao giờ chính thức được diện kiến qua, trong lòng vô cùng hiếu kỳ, hôm nay rốt cuộc cũng có thể mang kiến thức một chút, trong lòng có chút chờ mong.
Tuy nói tai hoạ quỷ dị vô cùng nguy hiểm, nhưng mà hắn là ai? Sẽ sợ mấy thứ này sao?
Nói thật, coi như hắn đứng im một chỗ, để cho người khác xả chiêu, người có thể tạo nên một vết xước trên người hắn, cũng không có nhiều lắm.'.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hạo đi tới cửa phía Đông, gặp hai vị đồng đội đã sớm đợi ở đây.
Hai người dựa lưng vào cổng trấn, người thì mang một cái túi to như đi du lịch, người thì đang vuốt lại mái tóc của mình, hy vọng bản thân đẹp trai lên một chút, để cho các cô nương đi ngang qua phải liếc nhìn.
Tô Hạo nhìn hai người nói: "Ta tới chậm! Đợi lâu chưa?"
A Tinh lắc đầu nói: "Không chậm, chủ yếu là do hai người chúng ta tối qua ngủ không ngon, hôm nay chạy tới sớm."
"A Dương, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Đối mặt với tai hoạ quỷ dị, chỉ dựa vào nhiệt huyết thôi là không đủ, nếu vận khí không tốt, mặc kệ ta bảo vệ ngươi thế nào, ngươi cũng có thể chết trong đó.
Có lẽ ngươi dựa vào năng lực cảm giác cường đại của mình, đối mặt với bất kể địch nhân nào cũng có thể giành chiến thắng, nhưng mà giải quyết tai hoạ quỷ dị, không chỉ dựa vào thực lực, mà còn phải nhìn vận khí bản thân.
Bên trong nhiệm vụ tai hoạ quỷ dị, thực lực chưa chắc đã phát huy ra tác dụng, dù ngươi có thể một quyền phá núi, đưa tay dời biển, nhưng dưới cơ chế đặc biệt, liền không thể dùng được, nói chết liền chết, không giảng đạo lý như vậy đấy."
A Tinh ngừng một chút, nói: "Vì vậy, A Dương, ngươi bây giờ hối hận còn kịp. Cùng lắm thì đợi tích lũy thêm kinh nghiệm rồi xử lý cũng không muộn."
Nói nghiêm trọng như vậy, thứ nhất là để cho Tô Hạo chuẩn bị tâm lý một đi không trở lại, thứ hai là gần tới lúc xuất phát, nội tâm hai người bọn họ đã có chút muốn rút.
Trên thực tế A Tinh cùng A Vọng cũng rất sợ, bọn hắn không biết mình phải đối mặt với thứ gì, cũng không biết lần này rời khỏi trấn Hoài Thuỷ, liền có cơ hội trở về hay không.
Tô Hạo nở nụ cười tươi: "Ta đương nhiên đã chuẩn bị rất kỹ, tuỳ thời có thể xuất phát. A Tinh, A Vọng, các ngươi yên tâm, bất kể như thế nào, đều không sao cả, từ một ý nào đó, ta so với nhiệm vụ quỷ dị còn đáng sợ hơn nhiều, nó nếu gặp phải ta, liền tính là không may."
A Tinh thấy Tô Hạo tự tin như vậy, liền cười ha hả nói: "Tốt, vậy chúng ta liền xuất phát! Cũng chỉ có người tự tin trong đội, mới có thể chiến thắng tai hoạ quỷ dị."
A Vọng ở một bên yên lặng thở dài, quay đầu nhìn trấn Hoài Thuỷ, thầm nghĩ trong lòng: "Hy vọng có thể trở về, gặp lại được cô nương ta thích. Chỉ cần ta có thể sống sót trở về, nhất định sẽ tỏ tình với ngươi! Nhất định!"
"Đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện".
A Tinh quay người, dẫn đầu rời khỏi thị trấn, từ trong túi lấy ra một cuộn giấy, nói: "Lần này chúng ta sẽ xử lý nhiệm vụ tai hoạ quỷ dị, có tên là 'Thùy Liễu Sơn Quỷ Dị'."
Bạn cần đăng nhập để bình luận