Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 241: Tỉnh Lại (2)

Tô Hạo mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy cảnh vật xung quanh cùng cánh tay gầy yếu của mình, hắn liền mông bức.
Tình huống thế nào đây, đây là thân thể của [Thần] sao? Nhỏ yếu vậy?
Có chỗ nào là tiến hóa đâu, rõ ràng là thoái hóa mà!
Nhưng mà rất nhanh, Tô Hạo ý thức được điểm không đúng!
Hắn chuyển sinh rồi!
Đi tới một thế giới khác, lần nữa trở thành một đứa bé vô lực.
"Đậu má! Thất bại rồi! Xác suất 99.9% kia mà, vậy mà thất bại! Tiểu Sáng, ngươi hố ta phải không!" Tô Hạo thiếu chút nữa chửi bậy.
Tô Hạo không có hành động thiếu suy nghĩ, quan sát hoàn cảnh xung quanh một phen.
Đây là một căn phòng không lớn, lúc này đang là ban đêm, ngọn đèn u ám chiếu vào cửa sổ, làm cho hắn miễn cưỡng thấy rõ hoàn cảnh xung quanh.
Hắn lúc này đang ngủ trên một chiếc giường khung sắt, ngoài ra còn có ba cái giường như vậy trong phòng.
Trong đó có hai chiếc giường lớn, trên giường có bốn năm hài đồng ngủ trên đó, còn có một cái giường trống.
Lờ mờ có thể nghe thấy được tiếng hít thở.
Tô Hạo ngẩng đầu liếc nhìn ngoài cửa số, thứ chiếu sáng vào đây, là tấm bảng đèn LED.
"Tới một thế giới hiện đại?" Tô Hạo lập tức có phán đoán.
Nơi đây hẳn là một căn phòng ký túc xá, thoạt nhìn giống như nằm ở trong khu vực trung tâm.
Bất luận là gì, dựa theo tình huống trước mắt, hắn tạm thời an toàn.
Tô Hạo không vội vã đứng dậy, mà lần nữa nhắm mắt, tiến vào trong quả cầu không gian.
Hắn cần phải nhanh chóng biết rõ chuyện gì xảy ra với mình.
Ý thức lần nữa gia nhập vào quả cầu không gian, thanh âm tiểu Sáng vang lên.
"Tô Hạo tiên sinh tôn kính, chào mừng ngài trở lại. Hướng ngài..."
Tô Hạo lập tức ngắt lời, nói: "Báo cáo cho ta khoảng cách bây giờ."
Tiểu Sáng lập tức nói: "Tô Hạo tiên sinh tôn kính, cách lần truy cập cuối cùng của ngài là : 328 vạn năm."
Nghe xong, Tô Hạo cũng tỏ ra bình thản. Dù là hắn đã chết, ngủ say trong đoạn thời gian này, vẫn như cũ lộ ra vẻ ngắn ngủi.
Tô Hạo nói: "Lấy số liệu tiến hóa [Thần]."
Quả cầu không gian lập tức phát sinh biến hóa, toàn bộ quá trình tiến hóa thành [Thần] được phát sinh trước mặt của hắn.
Sau khi xem xong, Tô Hạo im lặng thật lâu.
Có thể nói thành công, cũng có thể nói thất bại.
Thành công ở chỗ, Tô Hạo quả thật đột phá thành [Thần].
Tất cả gien của dị nhân trong danh sách được đưa vào cơ thể, khiến cơ thể hắn tiếp nhận những đoạn gien này, làm cho thân thể đạt được sức mạnh cường đại.
Thất bại ở chỗ, nhưng gien dị nhân này, đều là do người Chu Hoạch thu hoạch trên thân dị thú, sau khi được tập trung lại một chỗ, cưỡng chế kết hợp, liền kích hoạt tâm tình cuồng bạo của dị thú giấu ở bên trong, làm cho cỗ thân thể này, mất đi lý tính.
Chỉ còn thú tính?
Thế thú tính là gì?
Chỉ có bản năng, không cách nào suy nghĩ.
Nói đơn giản một chút, chính là đại não của cơ thể, bị gien cưỡng chế phá hủy.
Mà ý thức của Tô Hạo, rút cuộc không thể dựa vào đại não để suy nghĩ, vì vậy liền bị đá ra ngoài cơ thể.
Tương đương với việc đem ý thức của con người nhét vào con heo, có thể suy nghĩ sao?"
Có thể nói, hắn thành công tiến hóa thành [Thần], nhưng lại chết mất rồi.
Làm cho Tô Hạo tiếc nuối nhất chính là, thứ hắn truy tìm thân thể hoàn mỹ, đoán chừng sẽ không xuất hiện trên thân [Thần].
Đường dài đằng đẵng a!
Tô Hạo yên lặng nói: "Con đường ta đi, còn rất xa a!"
Tô Hạo lại ra mệnh lệnh cho tiểu Sáng: "Chiếu tư liệu phát triển sau khi ta rời đi."
Rất nhanh, tình cảnh sau khi Tô Hạo chết liền xuất hiện.
Chia làm hai bộ phận, một bộ phận là của Á Sơn, bộ phận khác là của nhi tử Á Sơn, Hách Lợi cùng đời sau của hắn.
Tô hạo xem tin tức Á Sơn đầu tiên, sau khi xem xong thì lúng túng không thôi.
Thân thể [Thần] của hắn quá mạnh mẽ, mang đến cho người Chu Hoạch không ít phiền toái, hắn sau khi xem xong không khỏi áy náy.
Bất quá, [Thần] tồn tại, làm cho tâm toàn bộ người Chu Hoạch đều ngưng tụ xuống 'Tự Lâm Hội', cùng chung tay đôi kháng với [Thần], đẩy mạnh tiến trình kết hợp.
Nói là [Thần] phá hủy cũng hơi quá mức, bởi vì [Thần] từ đầu đến cuối đều co đầu rụt cổ ở Lâm Thành, căn bản không chạy ra ngoài.
Đối kháng [Thần], tựu như tổ hợp nhóm đi đánh BOSS Vậy.
Mà Á Sơn đã tổ chức mấy lần hoạt động tiêu diệt [Thần], đều lấy kết quả thất bại mà chấm dứt, ngược lại còn khiến [Thần] học được cánh chiến đấu.
Nhiều năm về sau, thân thể Á Sơn bắt đầu già yếu, hắn quyết định trước khi mình chết, cùng [Thần] tiến hành cuộc chiến cuối cùng, lấy tuổi thỏ của bản thân làm đại giới, đối với [Thần] sử dụng năng lực 'Suy Bại'.
Không nghĩ tới [Thần] lại không chết, mà Á Sơn bản thân bởi vì hết sinh mệnh, chết!
Nhìn đến đây, Tô Hạo không khỏi cảm thán: "Tên Á Sơn này, không phụ lòng danh xưng lão đại của Tự Lâm Hội!"
Tô Hạo liền xem tin tức của Hách Lợi.
Á Sơn sau khi chết, người Chu Hoạch liền nhấc lên một trận chiến đấu trường kì với [Thần].
Thẳng đến một trăm năm sau, [Thần] tuổi già suy yếu, bị cháu trai của Hách Lợi giết chết.
Vì vậy, trên đời hết [Thần].
Mà lúc này, người Chu Hoạch đã sớm thành công thống nhất thành một đất nước, thuộc về văn minh dị nhân, phát triển cấp tốc.
Đáng tiếc, đến đời thứ năm thì dòng họ Hách Lợi tuyệt tự, kế hoạch 'thế giới chi nhãn' của Tô Hạo cũng thất bại.
Tô Hạo cũng không biết tin tức về sau phát triển thế nào.
Bất quá đến đây, Tô Hạo coi như đã không còn gì tiếc nuối, tinh hoa thuộc về dị nhân, đều bị hắn học được, chuyển hóa thành lực lượng vĩnh cửu.
Tô Hạo đột nhiên nghĩ đến điều gì, lập tức điều tra tù giam của ý thức Á Sơn, nhìn qua.
Mới nhìn xong, làm cho hắn dọa sợ kêu lên một tiếng.
Cũng không phải tù giam xảy ra vấn đề, mà Á Sơn đồng thời cùng hắn chuyển sinh đến thế giới này.
Nằm ở ngay giường bên cạnh!
Thời điểm Tô Hạo nhìn về tiểu hài tử tóc tai thưa thớt.
Thì tên tóc tai thưa thớt này tỉnh lại, mở to hai mắt.
Chỉ thấy hắn hơi chút mơ hồi, lập tức nhảy dựng kêu to: "[Thần] đâu rồi, chết rồi sao? Mông Xuyên? Mông Xuyên? không chết thì ra đây cho ta!"
Tô Hạo nhịn không được nữa, nhảy dựng lên chỉ vào mặt Á Sơn: "Á Sơn, ngươi câm miệng cho ta! Yên tĩnh! Không thấy mấy người khác đang ngủ sao!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận