Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 812: Không Đúng Không Đúng ! (1)

Sau khi tiêu diệt một tên vương gia, ba người Tô Hạo vẫn sinh hoạt như bình thường như chưa phát sinh chuyện gì, hằng ngày nên làm thế nào thì làm thế đó.
Tô Hạo thậm chí còn rút thời gian ra để hoàn thành hứa hẹn, mời hội trưởng Cổ Nhân ăn com. Nhưng hội trưởng Cổ Nhân lúc này hiển nhiên đang rất nổi nóng, làm gì có tâm tình dùng bữa?
Đến cả A Tinh cùng A Vọng cũng cả ngày lo lắng chờ đợi, sợ đám người Tô Hạo đi làm liều, đem nhóm người Lạc vương tiêu diệt, lại lo lắng Tô Hạo chỉ nói đùa, để cho đám người Lạc vương rời đi.
Có thể nói tâm tình lúc này vô cùng phức tạp.
Thẳng đến khi có tiểu đội chạy đến điều tra trấn Hoài Thuỷ.
Sau khi A Tinh biết được tin tức, cả kinh nói: "Cái gì? đám người Lạc vương mất tích?"
Bả vai A Vọng rung lên, cố nén lại tiếng cười của mình: "Không sai, đã rất nhiều người, còn chưa thấy đám người Lạc vương trở lại thành phố Minh Xuyên, trước mắt đã triệt để mất đi liên hệ. Hiện tại rất nhiều người đang tìm kiếm dấu vết đám người Lạc vương... Đáng tiếc không có tiến triển."
A Tinh lại liên tưởng tới lời nói của Á Sơn, lập tức đoán được chuyện gì xảy ra. Quả thật không thể tìm được nữa, lấy thủ đoạn làm việc của Á Sơn cùng Phong Thành, tất nhiên sẽ không để lại chút dấu vết.
Chỉ là để cho hắn không nghĩ tới, Tô Hạo thật không nói chơi, dám ra tay động thủ!
Đầu óc A Tinh có chút ngây ngốc, nhịp tim dần dần dâng cao, một lúc lâu sau mới nói: "A Vọng, chúng ta đi tìm hội trưởng Cổ Nhân."
A Vọng cả kinh nói: "A Tinh ngươi điên rồi, ngươi muốn mật báo sao?"
A Tinh thò tay ôm cổ A Vọng, kéo hắn đi: "Ta là loại người này sao? Chuyện Lạc vương mất tích rất nhanh sẽ tập trung lên đầu tiểu đội chúng ta, chúng ta phải tìm hội trưởng Cổ Nhân cùng nhau ứng phó, phủ nhận chuyện mình cùng đám người Lạc vương xảy ra xung đột, trái lại còn 'trò chuyện rất vui vẻ', đến lúc đó bọn họ sẽ không nghi ngờ lên đầu chúng ta, đi thôi!"
Hai mắt A Vọng sáng lên, cho A Tinh một ngón cái khen ngợi.
Nhưng mà sự tình vượt quá tưởng tượng của A Tinh, cho dù bọn họ nói mình cùng đám người Lạc vương rất hoà hợp, nhưng vẫn bị tiểu đội điều tra lấy lý do 'người tiếp xúc cuối cùng' để đưa về thành phố Minh Xuyên điều tra.
Á Sơn cùng Phong Thành biết được chuyện này, thuận tay đem tiểu đội tới điều tra đi chôn.
Hai người bọn họ lúc này đang tiến hành hạng mục thí nghiệm, lần lượt là 'Phương án chuyển hoá vật chất đặc biệt thành Nguyên' cùng với 'Phân tích trạng thái tinh thần khi kết hợp với Nguyên', cũng không có thời gian rảnh rỗi cùng mấy tiểu đội này chơi trò cảnh sát.
Nếu như tiếp tục có người chạy tới làm phiền hắn, hắn liền tới thành phố Minh Tuyền cho nổ luôn Lạc vương phủ kia.
Chỉ là toàn bộ quá trình, A Tinh cùng A Vọng nhìn hành động của Á Sơn cùng Phong Thành mà sợ đến ngây người. Sự tình đã thoát ly ra khỏi trí tưởng tượng của bọn họ.
Chưa bào giờ nghĩ tới, đồng đội của bản thân, lại to gan lớn mật đến thế.
Cuối cùng A Tinh nhịn không được hỏi: "Nếu Lạc vương tiếp tục phái người tới, nên làm gì bây giờ?"
Á Sơn cười hặc hặc, tựa như một thanh niên trẻ tuổi trung thực: "Đến thì sao, tuỳ tiện tìm một mảnh đất chôn bọn họ xuống là xong rồi! Nếu không được nữa, chúng ta liền tới thành phố Nghi Tuyền phế truất hoàng tộc, tự mình làm hoàng tộc khu Hoành Tuyền."
Phong Thành cũng nói: "Kỳ thật chuyện này cũng không khó, ta cảm thấy chúng ta có thể làm được."
A Tinh và A Vọng đều im lặng.
Nhìn bộ dạng thành thật của hai thiếu niên chưa tới mười tám tuổi này, bọn hắn không biết nói gì, có lẽ không nên nói thì tốt hơn.
Lại qua một tháng, Tô Hạo đem 'Không Gian Cấp Hai' khai phát hết sức, sau khi xác nhận có thể ngăn cản đủ loại công kích, quyết định ra ngoài một phen, hiểu rõ diện mạo chân thật của thế giới này.
Đơn giản chính là: Đi thu thập tri thức của thế giới này.
Vô luận là lịch sử, lý luận, hay là khoa học kỹ thuật, thành quả nghiên cứu, ai đến hắn cũng sẽ không cự tuyệt, trước đưa vào quả cầu không gian, dù cho không đọc lúc này, thì tương lai cũng có lúc lấy ra đọc.
Lúc này đã là ban đêm, hắn bay trên trời cao, hướng thành phố Minh Xuyên phóng tới.
Nghe nói Lạc vương phủ cũng ở chỗ này, vừa vặn nhìn một chút xem có chỗ tốt gì không.
Tốc độ phi hành của hắn cực nhanh, chỉ cần mấy tiếng liền tới thành phố Minh Xuyên, quan sát thành thị có quy mô trung bình này.
Suy nghĩ một chút, trực tiếp xuất hiện trên đường, lẫn vào trong đám người, rất nhanh dò tìm được vị trí của Lạc vương.
Trong lòng Tô Hạo tràn đầy mong chờ tiến vào Lạc vương dạo một vòng, nhưng mà cảnh tượng ở đây, vượt quá suy nghĩ của hắn.
Mặt ngoài vương phủ như một loại địa phương thanh tĩnh, nhưng mà tầm ngầm dưới hậu viện, liền có cảm giác nhân gian địa ngục.
Nơi này nhốt đầy loại nữ tử, biểu cảm chết lặng, giống như thú vui để người khác phát tiết, đương nhiên, cũng không chỉ có như thế.
Bảo tàng trân quý cũng không có, chỉ có một mảnh địa ngục trần gian.
Loại chuyện này hắn cũng thường xuyên nhìn thấy, thế giới nào cũng có, chắc chắn sẽ có người dựa vào quyền lực trong tay, không kiêng nể gì đem bản tâm hắc ám của mình phóng xuất ra ngoài, đi cướp đoạt quyền lợi tự do sống của người khác.
Tô Hạo hiện ra thân hình: "Lạc vương đã chết, ta có thể mang các ngươi rời đi, nguyện ý rời đi đứng lên."
Không có người động đậy, trái lại còn lui lại phía sau co thành một đoàn, nhìn về phía Tô Hạo tràn đầy sợ hãi.
Tô Hạo thở dài, lần nữa biến mất, rời khỏi Lạc vương phủ, tới hiệp hội Nguyên Pháp Sư thành phố Minh Xuyên, tìm kiếm tư liệu có giá trị.
Lần này ngược lại có chút thu hoạch, lấy được một ít báo cáo về nghiên cứu Nguyên Khí.
Bất quá trong lòng Tô Hạo cũng không mấy vui vẻ, lộ ra vẻ bình tĩnh dị thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận