Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 869: Các Ngươi Thì Sao (1)

Đối với yêu cầu vô lý của Tô Hạo, đám Đế Vương thật sự không vui.
Bọn họ là ai? Chính là thượng hoàng của thế giới này, lúc nào còn phải tự mình đứa lên báo cáo tên tuổi cùng năng lực?
Đây không phải chuyện hạ đẳng mà đám đại thần hay làm sao?
Muốn để cho bọn họ cúi đầu dễ dàng như vậy?
Si tâm vọng tưởng! Bọn hắn với tư cách Đế Vương có tôn nghiêm trong lòng, không thể dễ dàng thoả hiệp nhanh như vậy!
Ít nhất.... Cũng phải đợi đối phương uy hiếp một chút?
Trong lòng Đế Vương thầm hạ quyết tâm, chỉ cần đối phương uy hiếp một chút, bọn hắn lập tức chịu thua!
Tô Hạo nhăn mày, vừa dứt lời, trong lòng mọi người lộp bộp một tiếng, biết vậy liền không ổn.
Những lời này, coi như uy hiếp đi? Khẳng định là uy hiếp, lông mày hắn nhăn lại, thoạt nhìn bộ dạng không cao hứng lắm.
Tô Hạo tiện tay chỉ một cái, chỉ hướng Gia Đế nói: "Ngươi tới trước."
Gia Đế trẻ tuổi bị Tô Hạo chỉ một cái, hai chân lập tức nhũn ra, hung hăng nuốt xuống nước miếng, ánh mắt nhìn qua một vòng, tất cả Hoàng Đế cùng Hoà Pháp Sư đều dùng ánh mắt nhìn hắn, chờ mong hắn biểu hiện.
Loại ánh mắt dưới suy nghĩ của Gia Đế, chính là hy vọng hắn có thể kiên cường một chút, nhìn xem kiên cường sẽ có hậu quả gì, sau đó thời điểm đến bản thân nên làm sao, có nên kiên cường không.
Nói không chừng kiên cường sẽ khiến đối phương vài phần kính trọng, từ đó thả một con đường? Dù sao trong rất nhiều kịch bản, nhân vật chính sau khi bị bắt, thà chết không chịu khuất phục, khí thái anh hùng của hắn làm nhân vật phản diện khuất phục, sau đó được nhân vật phản diện thưởng thức, trò chuyện vui vẻ, cuối cùng may mắn thoát được tính mạng...
Vạn nhất vị nhân vật phản diện trước mặt cũng như vậy thì sao?
Gia Đế thầm mắng một tiếng đám gia hoả không có nghĩa khí, dưới suy nghĩ của hắn, thời điểm nay đám Đế Vương nên cùng nhau đứng ra, cùng hắn đối mặt với đối phương.
Gia Đế có chút sờ không được tính nết của Tô Hạo, do do dự dự ấp úng cả buổi, thời điểm thấy Trần Tự chuẩn bị phát tác, lập tức mồm miệng rõ ràng, bắn liên hồi đem nội tình bản thân nói ra: "Ta tên là Dương Gia, giới tính Nam, là Gia Đế khu Dượng Hậu, năm năm trước vừa kế vị đăng cơ, trở thành ké thống trị khu Dương Hậu. Đối với công tác Hoàng Đế, ta cũng chỉ vừa mới bắt đầu học tập, hiểu biết không nhiều, nếu như Cổ Duy tiên sinh muốn hỏi tình huống chi tiết, mấy Đế Vương khác đăng cơ đã lâu, so với ta hiểu biết nhiều hơn một chút...
Ta là Nguyên Pháp Sư Khí Chi hệ Chất, nhưng hằng ngày không có rèn luyện, dùng không được thành thục, dựa theo cấp bậc mà hiệp hội Nguyên Pháp Sư phân chia, ta chỉ mới tới cấp tiêu chuẩn, không tạo thành uy hiếp!"
Tô Hạo lộ ra nụ cười tươi: "Tốt! Kế tiếp!"
Gia Đế buông lỏng, nhịn không được lấy tay lau mồ hôi trên trán, một phút đồng hồ vừa rồi, là khoảng thời gian hắn sợ nhất từ lúc sinh ra đến nay.
Hắn mặt kệ ánh mắt xem thường của mấy vị đế vương khác, lui qua một bên.
Đã có Gia Đế mở đầu tốt đẹp, mấy Đế Vương khác cũng học theo, rất nhanh đem tin tức của mình nói ra.
Về phần nói dối, mọi người ở đây không có ai làm như vậy, bọn họ là ai chứ? Bọn hắn chính là vương giả của thế giới này, tuỳ tiện hỏi thăm một chút, không người nào không biết bọn hắn sao? Không cần phải nói dối làm gì.
Bọn hắn đều tự nhủ với mình: Thân là Đế Vương, phải có tôn nghiêm, khinh thường nói dối...
Sau khi tất cả Đế Vương báo cáo xong, Tô Hạo quay đầu nhìn người cuối cùng là Hòa Pháp Sư.
Hoà Pháp Sư trải qua thời ngắn điều chỉnh, lại khôi phục lại dáng vẻ tự tin, biểu lộ ôn hoà, mang theo nụ cười thản nhiên, lúc này không cần Tô Hạo thúc giục, hắn liền mở miệng: "Ta tên là Hoà Chính, người ta thường gọi là 'Hoà Pháp Sư', là tổng hội trưởng hiệp hội Nguyên Pháp Sư thành phố Tân Kỳ, hằng ngày chịu trách nhiệm xử lý việc vặt, ở trong hiệp hội có chút uy vọng.
Ta là Nguyên Pháp Sư Tâm Chi năng lực Ảo Tưởng, đối với cách sử dụng Nguyên, cũng có vài tâm đắc riêng."
Hai mắt Tô Hạo sáng lên, mặt mỉm cười nói: "Hoá ra là lãnh tụ Nguyên Pháp Sư của người thế giới này, thất kính thất kính, cũng đang có chuyện muốn tìm ngươi trò chuyện một phen, nhưng không biết ngươi ở chỗ nào, không nghĩ tới hôm nay lại có cơ hội gặp được, thật tốt.
Chuyện ta muốn thương lượng với ngươi tạm để qua một bên, hỏi mấy vị Đế Vương này trước đã, xem bọn hắn muốn sống hay muốn chết."
Mười bảy vị Đế Vương trong lòng rống to: "Dĩ nhiên là muốn sống, người nào lại muốn chết?"
Tô Hạo quay đầu lại, nhìn về phía mấy vị đế vượng: "Chính như các ngươi suy nghĩ, ta cùng Quang Diệu Hội có quan hệ nhất định, hơn nữa còn muốn mượn tay Quang Diệu Hội, đem sự thống trị của Hoàng Tộc xoá bỏ."
Trong lòng mười bảy vị đế vương khẽ giật mình!
Lúc trước nghe tin tức là một chuyện, hiện tại nghe đối phương tự miệng nói ra, lại là một chuyện khác. Bọn hắn đều có thể ở trong lời nói Trần Tự nghe ra được ngữ khí nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận