Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 850: Hoàng Cung Đâu Mất Rồi

Sinh mệnh dưới ánh sáng vàng, lộ ra vẻ yếu ớt, không chịu nổi một kích.
Thời điểm Tô Hạo buông tay, người bị định vị ở Hoàng Cung, tất cả đều mất đi sinh mệnh.
Những người hầu còn lại đều thất kinh, bỏ chạy tán loạn, nhanh chóng rời khỏi Hoàng Cung.
Tô Hạo không chút biểu tình, hai chân đặt xuống đất, sau đó Kim Cương Giáp mãnh liệt lan tràn, khuếch tán cả toà Hoàng Cung, làm cho Hoàng Cung biến thành kim cương sáng long lanh.
Kim Cương cuồn cuộn, mang theo vô số thi thể, tính cả toà Hoàng Cung, cùng một chỗ chậm rãi trầm xuống đất.
Rất nhanh, Kim Cương bình ổn trở lại, biến thành một mặt phẳng bình thường.
Kim Cương Giáp rút lui, lộ ra bùn đất ướt át, đây là bùn đất ở sâu trong lòng đất đào lên.
Tô Hạo quét mắt một vòng, thấy không có chút sơ hở nào, dịch chuyển đến phủ Thân Vu0ơng, dùng phương pháp tương tự đem Vương phủ chôn xuống đất.
Sau đó hủy bỏ công năng 'Khí ức chế', truyền tống rời đi.
"Oành."
Sau khi Tô Hạo rời đi, toàn bộ thành phố Nghi Tuyền truyền tới tiếng nổ vang, bọn họ nhao nhao thảo luận về mưa ánh sáng vàng vừa rồi, nhao nhao miêu tả sự xinh đẹp của chúng, lại rất ít người biết sát ý ở trong cơn mưa này.
"Vừa rồi là gì vậy? Mưa sao băng? Thật nhiều!"
"Ta dùng quả táo trong tay mình cam đoan, đây không phải mưa sao chổi! Có lẽ đại nhân Nguyên Pháp Sư nào bắn pháo hoa, dùng để cầu hôn cô nương mình yêu!"
"Oa! Vậy cũng quá lãng mạn đi, ta hy vọng sau này lớn lên, cũng có người đẹp trai cao lớn, có tiền... là Nguyên Pháp Sư siêu cấp dùng phương pháp này cầu hôn ta, ta nhất định sẽ không chút do dự đáp ứng hắn!"
Điểm rơi chính là ở hướng Hoàng Cung, vậy nhất định là do hoàng tử cầu hôn! Chúng ta mau qua xem đi?"
"Không được, buổi tối Hoàng Cung cấm người tới gần!"
"Không sao, thời điểm náo nhiệt như vậy, nhất định sẽ không ngăn cản, hơn nữa, chúng ta đứng từ xa quan sát!"'.
Đám dân chúng bình thường không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng mà đám Nguyên Pháp Sư lại cảm nhận được dự cảm bất hảo.
Trong lúc bọn hắn mất đi năng lực, trên bầu trời liền xuất hiện ánh sáng vàng, bắn chụm vào Hoàng Cung, lại qua một lúc, cơn mưa màu vàng biến mất, bọn họ có lại năng lực của mình.
Chuyện này khiến bọn họ nắm chắc chín thành: Bản thân mất đi năng lực, có liên quan đến cơn mưa vừa rồi.
Biến đổi lớn như vậy, năm người Phi Viên cùng Hương Ly tụ tập một chỗ, thảo luận sự tình vừa rồi.
Hương Ly là người đầu tiên lên tiếng nói: "Các ngươi biết chuyện gì vừa xảy ra không? Bầu trời đột nhiên xuất hiện ánh sáng vàng. Mấu chốt nhất chính là, vừa rồi trong giây lát ngắn ngủi, năng lực của ta đột nhiên biến mất, không cách nào sử dụng, thật giống như người bình thường, Nguyên Châu trong tay, cũng không cách nào điều động Nguyên Lực."
Đồng đội nàng ngạc nhiên nói: "Ta còn tưởng chỉ có năng lực của ta đột nhiên biến mất! Không nghĩ tới Hương Ly ngươi cũng thế."
Bọn hắn rất nhanh thảo luận, phát hiện năng lực của bọn họ, trong giây phút vừa rồi đều mất đi tác dụng.
Các nàng quay đầu nhìn Phi Viên: "Phi Viên, năng lực của ngươi thì sao?"
Phi Viên là Nguyên Pháp Sư Kim Chi, hắn cau mày, nghe vậy gật đầu nói: "Năng lực của ta vừa rồi cũng mất đi tấc dụng."
"Chuyện này... Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao mọi người lại mất đi năng lực? Cũng không biết những Nguyên Pháp Sư khác có vậy không?"
Phi Viên ngưng trọng nói: "Năm người chúng ta cách nhau khá xa, nhưng vừa rồi lại cùng nhau mất đi năng lực, không khó suy đoán, mấy Nguyên Pháp Sư khác cũng vậy. Chuyện này... Không ổn rồi!"
Hương Ly nói: "Cái gì không ổn?"
Phi Viên nói: "Rất rõ ràng cơm mưa màu vàng vừa rồi nhắm vào Hoàng Cung, theo ta suy đoán, là hành động trả thù của Quang Diệu Hội, đây không phải là điểm mấu chốt, mấu chốt nhất là, Quang Diệu Hội có thể là nắm giữ thủ đoạn trong nháy mắt khiến Nguyên Pháp Sư mất đi năng lực.
Nếu thật là như vậy, liền không ổn. Nguyên Pháp Sư mất đi năng lực, so với người bình thường mạnh hơn một chút, dù cho đối mặt với một gã Nguyên Pháp Sư vừa mới nắm giữ Nguyên, cũng không có sức phản kháng.
Trái lại, căn cứ vào cơn mưa màu vàng quan sát, năng lực bên phía Quang Diệu Hội, không bị ảnh hưởng chút nào.
Nói cách khác, nếu chính diện cùng Quang Diệu Hội chống lại, Nguyên Pháp Sư chúng ta có bao nhiêu người cùng tiến, đều vô dụng, cũng không khác gì đi chịu chết. Hơn nữa..."
Hương Ly vội hỏi: "Hơn nữa cái gì?"
Phi Viên thở dài một hơi: "Tổng hội trưởng Lạp Đạt mang theo tiểu đội của mình tới thành phố Bình Không. Ngay từ đầu còn truyền tin chiến thắng trở về, hiện tại đã hơn nửa tháng, vẫn không thấy tin tức truyền tới.
Ta đoán, tám chín phần mười... Hoặc là bị giết, hoặc là bị bắt. Lần này Quang Diệu Hội hành động, có lẽ tiến hành phản kích chuyện Tổng hội trưởng Lạp Đạt tới thành phố Bình Không công kích."
Đám người Hương Ly hít một hơi lãnh khí.
Tổng hội trưởng Lạp Đạt bị giết, đây quả thật là tin giật gân mà!
Bất quá các nàng đều tin vào phán đoán của Phi Viên, Hương Ly vô thức nói: "Vậy.... Vậy chúng ta phải làm sao?"
Phi Viên nói: "Không biết."
Sức mạnh của mọi người trên thế giới này đến từ Nguyên, mà đối phương nắm giữ thủ đoạn làm mất đi Nguyên Lực, ý vị này thế nào?
Có nghĩa là những người kia, có thể đem vận mệnh thế giới nắm trong lòng bàn tay.
Phi Viên nhìn phía xa Hoàng Cung, dẫn đầu nói: "Đi, chúng ta tới Hoàng Cung nhìn xem, ta muốn xác nhận lại một chuyện."
Không chỉ có tiểu đội Hương Ly dẫn đầu tiến về phía Hoàng Cung, mà rất nhiều tiểu đội Nguyên Pháp Sư, cũng nhao nhao hướng Hoàng Cung đi đến, rất nhanh, xung quanh Hoàng Cung tập trung một đống tiểu đội Nguyên Pháp Sư lớn gan, tất cả mọi người đều thấy được tình cảnh chấn kinh.
Đó là một mảnh đất rộng bằng phẳng bao la.
Nguyên bản Hoàng Cung hùng vĩ, không cách mà bay!
Hoàng Cung uy nghiêm, hào hùng đại khí đâu mất rồi?
Những Hoàng tộc ở bên trong thì sao?
Đúng lúc này, những người hầu từ trong Hoàng Cung chạy ra bị tìm được, bọn hắn bị Nguyên Pháp Sư vây lại, hỏi thăm chuyện mới xảy ra.
Bọn hắn lúc này còn không ức chế thân thể run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi nói.
"Bầu trời... Từ phía trên bầu trời bắn xuống kim quang, người xung quanh đều bị giết chết!"
"Đầu bọn họ đều nổ tung, huyết tương bao phủ khắp nơi..."
"Ta sợ tới mức nhắm mắt chạy trốn, bất tri bất giác chạy ra khỏi Hoàng Cung, lại quay đầu nhìn lại, con mẹ nó, Hoàng Cung biến mất không còn!
Một người khác nói: "Cũng không phải! Quả thật quá doạ người! Bất quá ta thấy Hoàng Cung bị chìm xuống đất! Giống như biến thành thuỷ tinh, sau đó chìm xuống!"
Những người hầu này ngay từ đầu còn sợ hãi, lo lắng có người đem sự tình này đổ lên đầu bọn họ, sau đó giết người diệt khẩu, hoặc kéo đi chôn cùng. Nhưng mà thời gian dần dần trôi qua, cơn sợ hãi cũng biến mất, bảy mồm tám lưỡi thảo luận, càng nói càng hưng phấn.
Một loại tâm tình kỳ diệu xuất hiện, lấn át nỗi sợ hãi.
Nhìn những kẻ đè đầu cưỡi cổ mình bị giết chết, loại cảm giác này phải miêu tả thế nào?
Hay! Tuyệt không thể tả!
Kỳ thật không chỉ có những người hầu cảm thấy thoải mái, đến cả các tiểu đội Nguyên Pháp Sư sau khi nghe người hầu kể về chuyện Hoàng tộc làm, trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút hả hê, bất quá đều bị bọn họ giấu rất kỹ.
Đương nhiên, cũng có người không thèm giấu đấy.
Trên mặt Hương Ly hiện ra ý cười, ngữ khí lại hết sức đau thương: "Cái gì ? Toàn bộ đại lão gia trong Hoàng Cung đều bị giết chết? Trời ạ, thật sự làm cho người ta đau khổ mà."
Phi Viên liếc nhìn nàng, cũng không nói lời nào, mà cau mày suy nghĩ về chuyện của mình.
Rất nhanh một tin tức lặng lẽ truyền đến nhóm người Nguyên Pháp Sư, đến tai bọn hắn: "Rất nhiều hiệp hội Nguyên Pháp Sư truyền tin tới, nói bọn họ bị địch nhân không rõ mặt mũi công kích, không ít Vương phủ bị tàn sát, không người nào may mắn thoát khỏi.
Tính tới thời điểm hiện tại, ít nhất hơn bảy mươi toà thành thị truyền tin tới, số lượng còn đang tiếp tục gia tăng, thiết bị thông tin của tổng bộ cơ hồ sắp bị phát nổ."
Nghe được tin này, mọi người lập tức ý thức được có chuyện xảy ra.
Cũng không chỉ có thành phố Nghi Tuyền bị tập kích, có lẽ, toàn bộ Vương phủ ở khu Hoành Tuyên, đều bị tập kích.
Một kích toi mạng!
Là Quang Diệu Hội! Cũng chỉ có Quang Diệu Hội ngang nhiên phản kháng Vương tộc mới dám làm như vậy, cũng chỉ có tổ chức không hiểu thấu, mới có năng lực làm như vậy.
Hiện trường liền bắt đầu xôn xao.
Nguyên bản Quang Diệu Hội bị bọn hắn xem thường, chỉ qua một buổi tối, liền trở nên cao lớn thần bí.
Phi Viên nhìn mặt đất bằng phẳng trước mặt, lẩm bẩm nói: "Thời tiết thay đổi rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận