Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 725: Vậy Mà Chạy Kìa (2)

Tô Hạo cùng theo đám người chạy trốn, trốn vào một khu rừng nhỏ.
Hơn một nghìn người trùng trùng điệp điệp trốn vào trong khu rừng, thi triển thủ đoạn, chỉ trong giây lát liền biến mất vô ảnh vô tung.
Xa xa truyền đến âm thanh chiến đấu, tiếng rên rỉ thống khổ của cự thú, thẳng đến một tiếng sau, khi mặt trời hoàn toàn xuống núi, màn đêm dần dần bao phủ đại địa, chiến đấu mở dần dần kết thúc.
Vấn đề bây giờ là, không biết bên nhân loại hay Nguyên Thú chiến thắng?
Không có ai biết, bọn hắn chỉ lẳng lặng trốn ở chỗ của mình, chờ đợi kết quả cuối cùng.
"Ô ! ô !"
Rất nhanh, ở trên thị trấn nhỏ truyền ra tiếng kèn, mọi người trốn ở trong rừng, liền bật đèn trên thân lên, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, người quen biết liền bắt đầu thảo luận, tựa hồ đang cười nhạo tư thế ẩn núp quái dị của đối phương, không chút cảm giác sợ hãi vì kiếp nạn vừa rồi.
Tô Hạo cùng trong đám người, thầm nói: "Bọn họ đã quen rồi sao?"
Hiếu kỳ là bản năng của nhân loại, hơn một nghìn người liền rời khỏi khu rừng, hướng phía quái thú chạy tới, bọn hắn nhìn một chút, Nguyên Thú lần này tập kích thị trấn, đến cùng có hình dạng thế nào.
Hơn nữa, còn là loại 'Nguyên Thú hệ huyễn tưởng' khá thưa thớt.
Rất nhanh, Tô Hạo cùng theo đám người quay về chỗ chiến đấu.
Giữa không trung trôi nổi một quả cầu thật lớn, đem xung quanh chiếu sáng.
Nơi đây vốn là một khu rừng, nhưng lúc này đã bị phá hủy không còn hình dạng rồi.
Vô số bùn đất cùng đất đá lả tả, các loại thân cây đứt gãy, còn có dấu vết của hoả thiêu, khói đặc cuồn cuộn, từng vết kiếm vết chém, ngổn ngang lộn xộn.
Ở vị trí biên giới, có một đầu cự thú dài hơn hai mươi mét, lẳng lặng nằm sấp đấy, trên thần đầy vết thương chồng chất, vô số kim loại trường thương, đá đâm ở trên người nó, huyết dịch cũng thuận theo đó chảy xuống.
Một cái đuôi dài thật lớn, bị chặt đứt vứt ở phía xa.
Đầu như sói, bị một tảng đá mọc từ dưới đất đâm xuyên qua đầu.
Thoạt nhìn đây chính là đòn chí mạng.
Rất nhiều người tới nhìn đầu của dị thú này, tấc tắc kêu kỳ lạ, hiển nhiên đây cũng là lần đầu bọn họ gặp loại này.
Đương nhiên, không chỉ có đầu Nguyên Thú này nằm ngửa trên mặt đất, mà còn có nhiều người mặc võ trang nằm dưới đất, khác nhau là có người còn sống, đang tiếp thu trị liệu, mà có người thì chết, ước chừng khoản hai mươi, bày thành một hàng.
Tô Hạo quét một vòng, thấy được một thân ảnh quen thuộc, chính là thiếu nữ võ trang gặp được trên phố, lúc này nàng đang hôn mê ngã xuống đất, bao tay trái hư hại đặt ở một bên, trên cánh tay đầm đìa máu tươi, dưới bụng có một cái lỗ thật lớn, không ngừng có máu chảy ra.
Bên cạnh có một nữ tử bọc giáp, đang ngồi chồm hỗm, đem mảnh áo giáp mở ra, từ trong túi lấy ra một hạt châu nhỏ, tản ra ánh sáng màu đỏ nhạt, đặt ở trước ngực thiếu nữ.
Hạt châu nhỏ như nước toả ra, ánh sáng màu đỏ lan tràn toàn thân, miệng vết thương lấy mắt thường nhìn có thể thấy đang khép lại, không chảy máu nữa.
Tô Hạo thấy được hai mắt sáng lên: "Hạt châu này là gì? Nguyên lý trị liệu của nó là sao? Thoạt nhìn giống với Ma Pháp Sư ở trong truyền thuyết nha, nhưng lại không giống vậy."
Ít nhất là hắn chưa từng thấy Ma Pháp Sư nào một thân bọc thép, khiêng đủ loại vũ khí đi chiến đấu.
Thời điểm Tô Hạo đang nhìn đông nhìn tây, hai gã chiến sĩ bọc thép hướng Tô Hạo đi tới, một nam một nữ, thân hình cao lớn, nữ có mái tóc vàng, ngũ quan cân đối, dung mạo từ trung đến thượng, nam thì...
Hai người mang theo sắc mặt bi thương, đi tới trước mặt Tô Hạo, định nói lại thôi.
Tô Hạo hai mắt vô thần.
Hai người này tựa hồ nhận ra hắn, tràng diện có chút lúng túng.
Bất quá hắn la người từng trải, trên mặt bất động thanh sắc, dùng ánh mắt còn lại nhìn hai người, lâu lâu lại nhìn phía trước.
Không sai, đây chính là phương pháp để Tô Hạo ứng phó người quen nhưng không biết là phương pháp ngẩn người!
Nàng kia mang theo tâm tình sa sút nói Tô Hạo một tiếng, sau đó nhìn phản ứng của hắn.
Tô Hạo mắt nhìn phía trước, kiên trì dùng tuyệt học "ngẩn người".
Nàng kia thấy Tô Hạo không có phản ứng, thở dài một tiếng.
Sau đó rời đi, chỉnh đốn lại chiến trường.
Nam tử cao lớn mắt nhìn Tô Hạo, cũng không nói gì, quay người rời đi.
Tô Hạo thầm nói: "Mau chóng giải quyết vấn đề ngôn ngữ thôi!"
Ở thế giới này, hắn đã đem ký hiệu giải mã được 30%, giải đáp vài câu nói đơn giản, rất dễ dàng đấy.
Ví dụ như từ đơn 'cây cối', ở trong não người phương thức chứa đựng, từ hình vẽ, thanh âm, vật liên quan đều có kết cấu chung, Tô Hạo từ đó tìm ra từ ngữ tương ứng không khó, khó khăn nhất chính là ngữ pháp ngôn ngữ.
"Rời đi trước, tìm một nơi an tĩnh đọc tin tức trong quả cầu không gian!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận