Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 515: Thế Giới Đảo Ngược (2)

Nói cách khác, chỉ cần tên Trúc Cơ mặt trắng kia dùng Pháp Khí công kích, vô luận đánh người nào, năm tên tu sĩ còn lại cũng nhân cơ hội một kích đem hai tu sĩ này giết chết!
Sau đó quét sạch thi thể, lấy được chuỗi Pháp Khí có uy lực cực lớn tới tay.
Trong lòng năm tên tu sĩ kích động không thôi, nếu lấy được chuỗi Pháp Khí màu xanh này...
"Đinh đinh đinh !"
Vượt qua dự kiến của mọi người, những đòn công kích tuyệt mệnh của bọn họ, khi đánh vào trên thân hai tên tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ, chỉ phát ra tiếng kêu giòn tan, không cách nào xuyên thùng vòng bảo vệ.
"Cái gì?" Năm tu sĩ đều kinh ngạc không thôi! Bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần tu sĩ Trúc Cơ kia vừa chết liền chạy lên tranh đoạt Pháp Khí màu xanh, nhưng không ngờ dị thường lại xảy ra, năm người cùng nhau ra tay công kích , vậy mà không phá vỡ được vòng bảo hộ màu xanh kia.
Điều này làm bọn họ nhíu mày không thôi, tên tiểu tử trước mắt này là tu sĩ Trúc Cơ sao? Không phải là lão quái Nguyên Anh nào ngụy trang ra chứ?
Một người nghiêm túc quan sát gương mặt non nớt của Tô Hạo, thầm nói: "Loại tuổi này, đúng là tu sĩ Trúc Cơ, không giống lão quái Nguyên Anh. Trên người hắn hẳn có một kiện cực phẩm Pháp Khí đi."
Nghĩ đến, nội tâm của hắn càng thêm nóng bỏng, đối với Tô Hạo càng thêm khác vọng.
'Kim quang phá tráo toản' !
Hắn phất tay, một đạo kim sắc từ trong tay áo bay ra, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tô Hạo, hung hăng công kích lên ánh sáng màu xanh.
Làm cho tu sĩ cột tóc không ngờ tới chính là, đòn sát thủ Phá Tráo của hắn lại không có hiệu quả, không chui vào bên trong được!
Đây chính là thủ đoạn áp đáy hòm của hắn, lần này tung ra để cướp đoạn hai kiện cực phẩm pháp khí a! Đến cả tu sĩ Nguyên Anh nếu chủ quan một chút cũng có thể toi đời.
Hắn không khỏi nhíu mày, quát lớn: "Chư vị đạo hữu, lúc này còn chưa dùng hết bản lãnh của mình, còn đợi khi nào?"
Bốn người khác nghe vậy, đều nhao nhao lấy ra tuyệt học nhất của bản thân!
Ánh sáng màu xanh lần nữa quay lại, xuất hiện trên tay Tô Hạo, hắn lần nữa truyền Linh Lực vào trong, ánh sáng trên Đao Vạn Dụng đại tăng, lại biến thành một lợi khí giết người.
Trong lòng Phong Linh Tiên Tử lúc này còn sợ hãi không thôi, đang thở gấp từng ngụm.
Dưới công kích của tu sĩ Kim Đan, nàng đều cho rằng mình đã chết, liền hồi tưởng lại cuộc sống của mình từ nhỏ đến lớn.
Ngay sau đó, tiếng 'Đinh đinh đinh' vang lên liên tiếp, nàng mới dám mở mắt ra, phát hiện mình còn sống, mà tầng phòng ngự màu xanh trước mặt, một chút tổn hao cũng không có.'.
Phong Linh Tiên Tử nói: "Phong Úy, đây là Phong Linh Hộ Thân Tráo sao? Không giống a!"
Tô Hạo nói: "Không phải! Là Phòng Ngự Tuyệt Đối phiên bản đơn giản!"
"Phòng Ngự Tuyệt Đối? Đó là gì?"
Phong Linh Tiên Tử hiển nhiên không hiểu nghĩa của bốn chữ này, bất quá Tô Hạo cũng không có thời gian hướng nàng giải thích, thầm nghĩ trong lòng: "Dùng Đao Vạn Dụng giết từng người thì được, nhưng một khi đối diện với quần công, liền không được rồi! Phải nghĩ biện pháp mau chóng kết thúc cuộc chiến này thôi!
Giết chết một người, lại triệu hồi Đao Vạn Dụng rót vào Linh Lực, lại giết, lại rót hiệu suất giết người như vậy quá chậm, làm cho Tô Hạo tức lộn ruột, đây không phải súng thời dân quốc sao, bán một viên nạp một viên?
Không thể chịu nổi nữa a! Hơn nữa trước mắt nhiều người như vậy biến thân thành [Mệnh Tử] cũng không được...
Tô Hạo lần nữa gia trì vòng bảo hộ của Phong Linh Tiên Tử xong, tay cầm trường đao, vung vẩy một phen, sau đó thấp giọng cười nói.
"Nắm trong tay mới có cảm giác!"
Lúc này công kích đợt thứ hai của năm tên tu sĩ cũng lao tới, phát lên thanh âm đinh đinh đang đang trên hộ thuẫn của To Hạo, giống như đợt trước, đều vô dụng!
Tuy màn sáng trên thân Tô Hạo là 'Tuyệt Đối Phòng Ngự' phiên bản đơn đơn giản hóa, nhưng cũng không phải là thứ mà mấy tu sĩ Kim Đan này có thể phá được.
Nếu là tu sĩ Nguyên Anh thì còn hên xui.
Tô Hạo lẩm bẩm nói:" Trước thử vung đao cách không xem sao.."
Sau một khắc, đại não Tô Hạo rất nhanh khởi động, kích hoạt phù văn hạch tâm 'Tạo mô đun không gian' 'Định vị không gian'...
Chỉ thấy Tô Hạo đứng im trường đao trong tay chém ra.
Một gã tu sĩ Kim Đan sợ chết đứng đằng xa, lúc này trên cổ lóe lên ánh sáng màu xanh.
"Phốc!"
Một cái đầu lâu bay lên, đầu tên tu sĩ Kim Đan rơi ngược xuống dưới, hai mắt hắn mở ra, nhìn cảnh vật xung quanh suy nghĩ: "Xảy ra chuyện gì? Vì sao mọi thứ đều đảo ngược...."
Bạn cần đăng nhập để bình luận