Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 280: Bài Tập Của Duy Lão Đại (1)

Nhưng mà, cảnh tượng không giống trong suy nghĩa của các nàng.
Chỉ thấy nam tử cơ bắp cầm trên tay một con dao sắc bén, tay còn lại giơ bé gái đang hôn mê lên, xa xa cất giọng nói: "Triệu hoán sư đằng kia, các ngươi nghe kỹ lão tử nói đây, nhìn thấy thanh dao trên tay lão tử không? Các ngươi dám tiến vế phía trước, ta lập tức xin tí huyết trên thân đứa bé này!"
Mạc Ly Hoa cùng đám triệu hoán thú ngay ngắn dừng lại, nàng ngẩn ngơ đến cả người!
Lúc này, Bạch đại tỷ cưỡi Bạch Thiết Lang đi tới bên cạnh Mạc Ly Hoa, nghe được chuyện đó, lập tức hét lớn: "Không nên tổn thương đến nàng!"
Nghe nói như thế, trong lòng nam tử cơ bắp liền ổn định, cười đắc ý, chỉ vào Thiết Sí Tấn Tật Điều, Hỏa Vĩ Sư, Trường Trảo Khiêu Thứ nói :"Tranh thủ thời gian điều khiển mấy con triệu hoán thú này lui ra sau, không thôi tự gánh lấy hậu quả!"
Mạc Ly Hoa cắn chặt môi dưới, lặng yên không lên tiếng, mà triệu hoán thú cũng không theo lời đối phương lui về phía sau.
Mà Bạch đại tỷ cầm chặt lông sói, trong đầu trống rỗng: "Làm sao bây giờ?"
Nam tử cơ bắp thấy triệu hoán thú không lui bước, tàn nhẫn cười lạnh, một con dao trực tiếp đâm vào cánh tay Bạch Hành Chi, trong nháy mắt huyết dịch nhuộm hồng cả xiêm y, hắn rống lớn: "Lui về phía sau cho lão tử!"
Bạch đại tỷ rốt cuộc không chịu nổi nữa, khàn cả giọng nói: "Ta lui! Chúng ta lui! Không nên tổn thương nàng!"
Sau đó nàng lệ rơi đầy mặt, quay đầu nhìn Mạc Ly Hoa, cần khẩn nói: "Tiểu Hoa, chúng ta trước tiên lui về được không!"
Mạc Ly Hoa khó xử nói: "Thế nhưng mà, một khi lui..."
Mạc Ly Hoa không nói tiếp, trong nội tâm Bạch đại tỷ cũng hiểu rõ!
Nhưng nàng không có biện pháp nhìn xem con mình, người nhà của mình bị giết hại trước mắt.
Thấy Mạc Ly Hoa chậm chạp không có hành động, nam tử cơ bắp dơ con dao trên tay lên, tính đâm thêm một đao.
Bạch đại tỷ thống khổ kêu lớn: "Đừng! Ta lui! Chúng ta lui!"
Sau đó khẩn cần nhìn Mạc Ly Hoa: "Van ngươi..."
Dưới câu nói này, làm cho Mạc Ly Hoa không nhiều kinh nghiệm sống rối loạn suy nghĩ.
Chỉ có thể khống chế triệu hoán thú của mình lui về phía sau, trong lòng không ngừng tự hỏi: "Ta nên làm sao bây giờ?"
Nhưng mà nàng, đối mặt với loại tình huống này không có biện pháp gì.
Nam tử cơ bắp đắc ý cười lớn ha ha, ngồi lên Khoan Bối Ba Hành Thú chậm rãi đi xa, ẩn vào trong bóng tối.
Hai người bất lực nhìn về phía tên bắt cóc đang dần dần mất dấu.
Bạch đại tỷ nhịn không được nữa, ngồi xuống ôm đầu khóc rống lên!
Trong mắt Mạc Ly Hoa tràn đầy cừu hận, thêm nỗi bất lực thật sâu: "Ai có thể nói cho ta biết, ta nên làm gì được không?"
Nàng đột nhiên phát hiện, cho dù có sức mạnh cường đại, có đôi khi cũng không hữu dụng!
Tô Hạo cùng Á Sơn lúc này đã biến thân thành [Cương Giáp Vương], nhanh chóng hướng tên bắt cóc đuổi theo, rất nhanh tiếp cận.
Tô Hạo nói: "Á Sơn, đầu triệu hoán thú kia giao cho ngươi, hai người còn lại để ta đối phó! Chú ý bảo vệ 2 đứa nhóc an toàn."
Á Sơn gật đầu nói: "Yên tâm đi Duy lão đại!"
Lại một lần nữa được phối hợp chiến đấu với Duy lão đại, nghĩ đến thôi đã kích động.
Tô Hạo cho Á Sơn cùng mình phù văn 'Hấp Quang' cùng 'Phá Không', biến thành hai bóng đen tối như mực, ẩn vào trong bối tối, giảm cảm giác tồn tại xuống.
Tô Hạo không nói gì thêm, thò tay ngưng kết ra hai thanh đao ngắn, thử thử cảm giác, rất nhanh tìm lại cảm giác năm đó!
Đến bây giờ, đao thuật của hắn đã nhanh đến mức xuất thần nhập hóa, như là bản năng cuộc sống, muốn chém ở đâu đều được, muốn nghịch thế nào thì nghịch, không chút do dự trì trệ.
Hai bóng đen lấy tốc độ cực nhanh lao về phía trước, lặng yên không một tiếng động.
Nhưng mà tiếp cận mười mét, Khoan Bối Ba Hành Thú phía dưới đã phát hiện ra, phát ra thanh âm bất an run run.
Nam tử cơ bắp không nhận ra điểm khác thường: "Hả?"
Khoảng cách mười mét, đối với Tô Hạo mà nói, giống như bằng 0.
Thân ảnh tối như mực, lướt qua nam tử cơ bắp cùng mắt híp. Hai thanh dao thép một dài một ngắn lóe lên hàn quang.
"Phốc!"
Hai người ngồi trên Ba Hành Thú không được rõ ràng lắm, đột nhiên cảm giác đầu của mình bay lên cao, ngay sau đó quay cuồng trên bầu trời.
"Đồng!"
Một tiếng trầm đục vang lên.
Ý niệm cuối cùng trong đầu hai người là "Rơi xuống đất rồi? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Ngay sau đó bóng tối kéo tới.
Mí mắt càng ngày càng nặng, cuối cùng lâm vào trong bóng tối vô tận.
Tô Hạo sau khi hạ xuống, nhìn lại.
Phát hiện Á Sơn đã đem đầu của Khoan Bối Ba Hành Thú cắt xuống.
Mà hai hài tử hôn mê nằm trên lưng hai cỗ thi thể, mất đi trọng tâm ngã về phía trước.
Lĩnh vực dưới chân Tô Hạo xuất hiện, biến thành hai bàn tay khổng lồ, đem hai hài tử nhận lấy.
"Xong!" Tô Hạo thu đao, chậm rãi đi tới bên cạnh hài tử xem xét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận