Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 107: Tung Tích (1)

Sinh hoạt của Tô Hạo vô cùng đơn giản, ban ngày ở trong tiểu thành du đãng, thời điểm trời tối, liền thông qua lỗ chó trở lại phòng bếp, đem mình giấu sau đóng củi.
Vẻn vẹn chỉ cần năm ngày, Tô Hạo liền đạt được thứ mình muốn.
Một bộ quần áo nguyên lành, một đôi giày rơm tự chế, một đoản mâu có miếng sắt nhọn phòng thân, trong túi áo còn có chút tiền tích góp, không còn cần phải vì thức ăn mà lo lắng.
Thân thể bắt đầu trở nên hữu lực, dần dần khôi phục khí sắc.
Thấy thời cơ đã thành thục, Tô Hạo bắt đầu đả tọa mỗi ngày hai giờ để tinh luyện huyết khí.
Trước khí tinh luyện huyết khí, Tô Hạo đã quét cho thân thể mình một cái, phát hiện cỗ thân thể này so với kiếp trước có điểm bất đồng.
Đầu tiên, người ở thế giới này tự gọi mình là người Chu Hoạch.
Về ngoài hình, so với nhân loại chính thống còn cao lớn hơn, thân thể càng thêm cường tráng, lấy hắn hiện tại hai ba tuổi, nhưng khí lực có được đã bằng đứa trẻ bảy tám tuổi.
Toàn thân có làn da vàng ngả tối, màu tóc đa số đều là tông màu đen, sợi tóc có hình bầu dục, bởi thế cho nên đại đa số người ở đây, đều có tóc quăn lộn xộn, ở trên tai có một nhúm lông tơ màu trắng, lỗ tai thính giác vô cùng nhạy cảm.
Ban ngày hai mắt như người, thấy vật rõ ràng, gần xa tự nhiên. Ban đêm thì như mắt mèo, sau khi Tô Hạo bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, thì ban đêm hắn đã có thể dần dần thấy vật.
Mong tay cũng vô cùng sắc bén, nếu mà đánh bóng, có thể sử dụng như vũ khí.
Hàm răng tựa hồ còn chưa thoái hóa hoàn toàn, hàm trên có hai cái răng hổ hơi dài ra một chút.
Khung xương toàn thân, càng thêm vừa thô vừa cứng rắn, nhưng linh hoạt dị thường, có thể tùy ý làm ra động tác mà nhân tộc không cách nào làm nổi.
Lục phủ ngũ tạng đều có đầy đủ, trừ cái đó ra, vậy mà bên cạnh dạ dạy có thêm một cái khí quan, mà cái khí quản này lớn nhỏ như quả trứng gà, bám chắc vào bên ngoài dạ dày, cùng dạ dày liên thông, mặt ngoài sinh ra vô số đường ống nhỏ, hướng bốn phía phóng xạ, kết nối cái nơi khắp thân thể.
Sau khi phát hiện cái cơ quan này, làm Tô Hạo rất ngạc nhiên, hắn thông qua tiểu Sáng quan sát hồi lâu, vẫn như cũ không biết tác dụng của nó là gì, dường như tạo hóa tiện tay nặn ra, quên lấy đi cái bướu thịt này.
Về phương diện tế bào, trên đại thể thì không có gì bất đồng, chỉ là về mã gien, tựa hồ so với nhân tộc càng thêm hoàn mỹ.
Tuy nhiên Tô hạo nghĩ lại cũng thấy bình thường, thế giới rộng lớn, mã gien không giống cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng tin tức này đối với Tô Hạo mà nói, cũng không quan trọng.
Chú ý của hắn hiện tại, là thân thể của người Chu Hoạch này, có thể thuận lợi rèn luyện ra huyết khí được hay không, nếu được, mọi chuyện đều dễ nói, nếu không được, vậy coi như hắn phải bắt đầu lại từ đầu.
Tin tức tốt là, cỗ thân thể này vẫn như cũ có thể sản sinh ra huyết khí, hơn nữa số lượng huyết khí còn nhiều hơn cả võ giả ở thế giới kiếp trước nữa! điều này làm Tô Hạo minh bạch, huyết khí là một loại năng lượng của sinh mệnh, tồn tại khách quan.
Vì vậy Tô Hạo bắt đầu buồn bực tinh luyện huyết khí.
Hai tháng sau.
Tô Hạo đã đạt tới trình đổ võ giả phổ thông cao giai, thân thể dần dần thích ứng sự tồn tại của huyết khí, mà số lượng huyết khí, cũng dần dần đạt tới cực hạn mà thân thể có thể tiếp nhận.
Đồng thời, Tô Hạo cũng thuận lợi học xong ngôn ngữ ở thế giới này, có thể nghe người khác truyền tải hàm nghĩ, cũng có thể nói ra ý nghĩa của mình.
Cũng thông qua tin tức đời trước để lại, hắn liền biết rõ thân phận của nam hài này.
Tiểu nam hài này là một đứa trẻ lang thang trong tiểu thành, gọi là Đa Duy, cha mẹ đã mất tích một năm trước, hắn chỉ có thể lang thang trong thành, nhặt đồ bỏ đi mà sống, thường xuyên bị mấy đứa trẻ lang thang khác khi dễ, nhưng đứa trẻ kia chê tuổi hắn quả nhỏ, không có tác dụng, vì vậy không có thu nhận, mặc hắn chết sống.
Mắt thấy sắp chịu không nổi nữa, không nghĩ tới lúc sắp chết, bị Tô Hạo chiếm cứ thân thể.
Từ lúc Tô Hạo hàng lâm đến bây giờ, thuận lợi sinh tồn, tổng thể thì vô cùng thuận lợi.
Cao hứng nhất chính là, hắn đã có huyết khí, trình độ đạt tới võ giả phổ thông cao giai.
Đã có năng lực tự vệ nhất định.
Chỉ cần dùng ly tâm pháp, là rất nhanh có thể tích lũy huyết khí tinh anh.
Vấn đề duy nhất là cỗ thân thể này còn chưa tới bốn tuổi, tuy rằng so với mấy hài đồng của nhân loại thì mạnh hơn nhiều, nhưng mà ở đây vẫn vô cùng yếu ớt.
Thân thể yếu ớt như vậy, có được huyết khí tinh anh cũng không phải là chuyện tốt, trái lại rất dễ dàng làm tổn thương bản thân.
Nhưng Tô Hạo cũng không có lựa chọn nào khác, hắn phải nhanh chóng đạt được năng lực tự vệ, huyết khí tinh anh mặc dù không thể dùng để đánh nhau với địch nhân, nhưng dùng nó có thể cường hóa vũ khí, còn có thể vẽ phù văn, đạt được năng lực phù văn cường hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận