Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 970: Nhị Trọng Hoá Thân (3)

Thời điểm ví von 'Ánh mắt Á Sơn', hắn không khỏi lộ ra mỉm cười, cảm thán ví von lần trước của mình, thoáng cái chuẩn xác miêu tả đúng tồn tại của Vận Sóng.
Nhưng mà đang cười cười, nụ cười của hắn liền cứng lại, đồng tử co rụt!
Hắn không khỏi thốt ra: "Ánh mắt Á Sơn?"
"Không sai! Ánh mắt Á Sơn!"
"Thời điểm Á Sơn điều khiển nhân vật tiến hành truyền tống, trong tròng mắt không có bóng dáng nhân vật đấy."
"Không phải Truyền Tống sao? Truyền tống đi, nhưng chưa hoàn thành Truyền Tống!"
Nếu nói nghiêm khắc thì Truyền Tống cũng không phải trong nháy mắt liền hoàn thành, mà còn cần có quá trình, ở trong quá trình này, Á Sơn tuy rằng vẫn nhìn vào màn hình, nhưng trong khoảng thời gian cực ngắn, tầm mắt sẽ mất đi thân ảnh nhân vật, chỉ bất quá, Á Sơn không chú ý tới mà thôi!
Đối chiếu lên thân Tô Hạo, đó không phải là 'Không Gian Cấp Hai' sao?
"Không gian cấp hai!"
Tô Hạo nghĩ xong, ý niệm trong đầu khẽ động, lập tức trốn vào bên trong 'Không Gian Cấp Hai', đồng thời triển khai quan sát với 'Vận Sóng'.
Ngay tại thời điểm hắn trốn vào bên trong Không Gian Cấp Hai, kết nối đại não với 'Vận Sóng' dần dần biến mất, cuối cùng ngăn cản liên hệ!
Mà hắn, cũng khôi phục 'Tay trắng'!
'Vận Sóng' nguyên bản cũng không biến mất, mà phân tán ra, trải rộng khắp nơi trong không gian, nhưng không tìm được điểm để hội tụ.
Nói cách khác, chỉ cần hắn trốn trong 'Không gian cấp hai', thì tai họa sẽ không tìm đến đầu hắn.
Tô Hạo nhịn không được chửi tục nói: "Con mẹ nó! Đáp án đơn giản như vậy, ta lại tìm lâu như thế."
Thời điểm lúc đầu làm thí nghiệm, Tô Hạo cũng không phát hiện dị thường của 'Vận Sóng' sau khi truyền tống, dù cho trốn tiểu thế giới cũng không được, liền theo bản năng cho rằng 'Vận Sóng' sẽ không vì không gian mà biến hoá, nhưng không nghĩ tới 'Không Gian Cấp Hai; chính là một cái lỗi tồn tại.
Cho dù Á Sơn thời điểm chơi game, cũng sẽ không nghĩ tới nhân vật của bản thân, vậy mà biến mất trong lúc truyền tống đi?
Tô Hạo từ 'Không Gian Cấp Hai' thoát ra ngoài, phát hiện 'Vận Sóng' chỉ trong chốc lát, liền tập trung vào đại não của hắn.
"Ha ha ha, lại trở về, thật thú vị!"
"Đáng tiếc không thể đem 'đại não' giấu vào bên trong 'Không gian cấp hai'..."
Một khi tiến vào 'Không gian cấp hai' liền tương đương triệt để thoát ly khỏi vị trí trước mắt, nếu một mình đem đại não để vào 'không gian cấp hai', chẳng phải tương đương đem đại não bỏ đi sao?"
"Hiện tại nên làm thế nào? Cũng không thể sau khi chuyển sinh, liền trốn trong 'Không gian cấp hai' đi! Như vậy có ý nghĩa gì nữa?"
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn liền có chủ ý: "Đem đại não của ta giấu hoàn toàn vào bên trong 'Không gian cấp hai' cũng không phải không được, chỉ cần làm cho đại não còn sống, liên thông với ý thức, hết thảy đều không có vấn đề."
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Hạo tiến vào trong quả cầu không gian, bắt đầu phương án, ở trên bút ký của mình, viết xuống tiêu đề nhấn mạnh Thu nhỏ đại não cùng che giấu.
'Không gian cấp hai' 'Tiểu thế giới' 'Kỹ thuật sinh vật' 'Kỹ thuật truyền tín hiệu' 'Kỹ thuật chuyển hoá Nguyên' 'Kỹ thuật phù văn'....
Một đống kỹ thuật tương quan, bị Tô Hạo nêu ra, tiến hành chỉnh hợp, để giải quyết đủ loại vấn đề.
Như thế, lại một trăm năm trôi qua!
Có thể nói Tô Hạo đã hoàn thành, cũng có thể nói không, bởi vì kết quả này không như hắn tưởng tượng.
Trong tưởng tượng của hắn, đại não của hắn sẽ trốn ở bên trong 'Không gian cấp hai', không dính với cơ thể, nhưng có thể điều khiển thân thể hành động.
Giống ý thức của hắn trốn trong quả cầu không gian vậy, cách không điều khiển đại não, tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả giống đến kì diệu.
Nhưng mà, thực tế thì căn bản không cách nào khiến cho đại não điều khiển được thân thể cách một tầng không gian, thậm chí trong quá trình này, 'Vận Sóng' còn theo sóng truyền tin tìm tới tận cửa.
Bất quá, hắn nghĩ ra một biện pháp khác là Nhị trọng hoá thân!
Chỉ cần đi đường vòng là được!
Đệ nhất trọng: Chuyển sinh thân thể, sau khi chuyển sinh, trực tiếp trốn vào bên trong 'Không gian cấp hai', không xuất hiện nữa.
Đệ nhị trọng: Dùng một cỗ thân thể tiến hoá thành dị nhân cấp 8 [Thần], sau đó lấy thân thể của [Thần], hành tẩu ở bên ngoài.
Nguyên lý rất đơn giản:
Thân thể của [Thần] vô cùng đơn giản, nhưng đại não vô cùng hỗn loạn, không cách nào thừa nhận được Ý Thức của Tô Hạo, nhưng không sao cả.
Cho dù là [Thần], ý thức vẫn bị ghi chép vào quả cầu không gian, chỉ cần bị ghi chép, cũng sẽ bị tù giam khống chế.
Mà Tô Hạo, chỉ cần ở trong quả cầu không gian, lợi dụng công năng tù giam, khống chế hành động của [Thần] là được!
Tựa như việc chơi một tựa game 3D mô phỏng vậy!
"Ha ha ha!"
Tô Hạo đắc ý cười to, thoải mái cười lên.
Trò chơi trốn tìm với 'Hệ thống vận rủi', cuối cùng hắn vẫn là kẻ chiến thắng.
Tuy rằng, phương thức có hơi mưu lợi!
Kế tiếp, Tô Hạo vẫn ở trong quả cầu không gian nghiên cứu 'Nhị trọng hoá thân', cũng cho tù giam thêm công năng mới, lập trình ra một căn phòng điền khiển [Thần].
Thời gian trôi qua, một năm lại một năm.
Mọi thứ im ắng một mảnh.
Tô Hạo cũng ở trên Tinh Cầu hoang vu này được hơn hai trăm năm rồi.
Nỗi cô đơn của người khác là thấy xung quanh mình toàn là cặp đôi.
Còn nỗi cô đơn của hắn, là xung quanh không có người...
Đột nhiên có một ngày, Tô Hạo bỏ xuống công việc của mình, từ trong Không Gian Cấp Hai ra ngoài.
Đi lên đỉnh núi trên căn cứ, ngồi bên cạnh [Thần] mà hắn dùng tế bào chế ra, lẳng lặng ngắm nhìn phương xa.
Trời chiều đã chuyển, mây cũng chuyển sang màu đỏ.
Đôi mắt Tô Hạo dần dần mất đi tia sáng....
Bạn cần đăng nhập để bình luận