Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 238: Thế Giới Chi Nhãn

Sau khi nói vài câu với Á Sơn, Tô Hạo liền không để ý những dị nhân này nữa.
Nguyên nhân rất đơn giản, nếu hoàn thành nhiệm vụ, thế nào cũng tốt, nếu không thành công, chỉ cần đợi một tháng, đối phương lần nữa mất đi sức mạnh dị nhân, cũng không gây nổi sóng gió gì.
Kết quả sau cùng cũng không vì đó mà thay đổi!
Làm xong những chuyện này, Tô Hạo lần nữa đi vào phòng thí nghiệm, không ngừng ghi chép tin tức từ những con chuột nhỏ, xóa xóa viết viết.
Thử đủ loại thí nghiệm.
Đến cuối cùng, Tô Hạo thậm chí hoàn toàn có thể khống chế thân thể chuột nhỏ.
Nguyên lý rất đơn giản, chỉ cần hướng ý thức của chuột nhỏ đưa tới tin tức, đưa vào đó biên tập tín hiệu sóng não đặc thù, thay thế hết tín hiệu sóng não ban đầu của chuột nhỏ là được.
Quá trình thay thế này cũng không phức tạp, chỉ cần tín hiệu sõng nào truyền tới mãnh liệt, liền có thể bao trùm lên tín hiệu sóng não cũ của chuột, thực hiện quá trình điều khiển vĩnh viễn.
Sau khi thí nghiệm thành công, làm cho Tô Hạo ý thức được các công năng mà quả cầu không gian có thể thực hiện.
1. Tự do thu nhận, xóa đi ý thức.
2. Vượt qua địa lý tìm hiểu, ở trong quả cầu không gian 'không có khoảng cách', nói cách khác, chỉ cần Tô Hạo thu thập hết tất cả ý thức của sinh vật trên thế giới này, liền có thể đứng một chỗ quan sát thế giới.
3. Có thể truyền tin tức đến ý thức bị lưu trữ trong quả cầu không gian.
4. Có thể truyền tín hiệu tới ý thức ở thân thể bỏ qua mọi khoảng cách không gian.
5. Có thể tạo ra một tòa tiểu thành, cho ý thức nhốt tại lồng giam ra ngoài, nhưng trước mắt không có tác dụng.
6. Từ ý thức sẽ đạt được tin tức hữu ích, khiến suy nghĩ càng thêm trưởng thành, nhưng cực hạn trưởng thành lại bị thân thể hạn chế.
Tô Hạo sửa sang lại tin tức trong đầu, chậm rãi suy nghĩ, nếu như đem tác dụng của quả cầu không gian, triển khai mở rộng, thì chuyện này sẽ rất nhanh giúp hắn tăng thêm thực lực.
Tô Hạo ngồi trong quả cầu không gian, rút ra một bản bút ký, trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một cây viết, bắt đầu ở trên bản bút ký viết viết, chải vuốt lại mạch suy nghĩ.
"Đầu tiên, khát vọng lớn nhất ở trong nội tâm của ta, là đạt được thêm càng nhiều tri thức, thăm dò vũ trụ huyền bí này, tốt nhất là có thể một mực sống sót, một mực đi thu thập tất cả cảnh sắc êm diệu của mọi thế giới, thẳng đến vĩnh hằng hay vũ trụ không còn tồn tại nữa.
Tiếp theo, phương thức thu hoạch tri thức, cũng không phải ta có thể quyết định, mà là do quả cầu không gian quyết định mang ta đi tới đâu, ta chỉ có thể đào móc ở đó, tìm ra những tri thức hữu đụng;
Cuối cùng, để muốn thuận lợi đem tất cả tri thức học được, cần nhất chính là thời gian. Tổng kết mà nói, bởi vì nguyên nhân không hiểu, từ 3 tới 6 tuổi sẽ gặp phải uy hiếp trí mạng, 15 đến 18 tuổi sẽ gặp thêm một lần, khả năng về sau vẫn có, nhưng bởi vì thực lực của ta càng ngày càng mạnh, loại uy hiếp này trở nên rất nhạt, không đáng kể.
Vì vậy, ở mỗi thế giới, ta phải đảm bảo bản thân có thể sống sót lúc đầu, đồng thời mau chóng học được tri thức hạch tâm."
Tô Hạo đem tất cả tin tức làm ra rõ ràng, sau đó lật một tờ giấy khác, bắt đầu viết tiếp.
"Nếu đã có mục đích, thì cần phải có phương pháp!
Đầu tiên, không ngừng đem 'Tù Giam' chế tạo hoàn thiện, thẳng đến khi không có người phá được mới thôi, nhiệm vụ này là quan trọng nhất, thời nào cũng phải chú ý, bởi vì quả cầu không gian chỉ cần còn là của ta, ta càng có thêm nhiều cơ hội, nếu không còn thì mất hết.
Thứ hai, đem toàn bộ tri thức học được luyện tập, hấp thu những tri thức hữu dụng, sau đó phát triển tăng lên. Cường hóa ý thức của ta, đồng thời, tìm một phương pháp hoàn mỹ về thân thể, khiến có nhục thể cùng ý thức của ta có thể vô hạn cường hóa.
Nhưng mà, trước mắt xem ra, tốc độ học tập tri thức của ta còn quá chậm! Phải nghĩ biện pháp tăng thêm tốc độ!
Tuy nhiên lấy tình hình trước mắt thì không thực tế!
Nhưng hiện tại có thể làm đơn giản một chút, ví dụ như công năng thế giới chi nhãn.
Thứ ba, lợi dụng công năng tù giam để nuôi dưỡng hai trợ thủ trường kỳ, thời khắc mấu chốt có thể dùng làm thí nghiệm, hoặc là cho bọn họ thực hiện nhiệm vụ mạo hiểm, tránh đi chuyện trực tiếp mạo hiểm."
Sau đó tiếp tục viết:" Thứ tư, thử tìm cách lưu lại tọa độ của thế giới, để sau khi ta rời đi, liền có thể biết thế giới này phát sinh thế nào! Nói không chừng tương lai còn có thể trở về! Hết thảy đều có khả năng!"
Tô Hạo đem mạch suy nghĩ của mình sửa lại rõ ràng, dùng bút viết một hàng chữ cuối cùng trên giấy.
"Tù giam!"
"Cơ thể hoàn mỹ!"
"Thế giới chi nhãn!"
"Trợ thủ lâu dài!"
"Định vị tọa độ!"
...
Hai năm vội vàng trôi qua, Tô Hạo ba mươi ba tuổi.
Hai hăm qua hắn phân biệt làm được ba chuyện.
Chuyện đầu tiên, là nghiên cứu quyền hạn của tù giam, hắn đem tù giam chế tạo hết sức kiên cố, bản thân mình cũng tự đi thủ, mặc cho hắn dùng hết vốn liếng của bản thân cũng không thể đột quá.
Chuyện này cũng không làm cho Tô Hạo được an tâm, hắn hiểu được đối với kiến thức của hắn thì khó giải mà thôi, nhưng đối với người sở hữu nhiều kiến thức, không nhất định khó giải.
Chuyện thứ hai, là hắn đã có mạch suy nghĩ về 'Thế giới chi nhãn', cũng đi thử nghiệm, trên lý thuyết mà nói, coi như thành công!
Phương pháp rất đơn giản, thông qua 'Tù giam' là có thể hoàn thành.
Tô Hạo trước đem nhi tử Hách Lợi của Á Sơn làm điểm ghi chép tin tức, như vậy Hách Lợi liền trở thành 'Thế Giới Chi Nhãn' của Tô Hạo.
Về sau cho dù Hách Lợi có sinh con, 'Tù Giam' cũng tự động gửi một đoạn tin tức đến ý thức của Tô Hạo, sau đó thời điểm con của Hách Lợi đạt một tuổi, dùng huyết khí của hắn đưa vào đại não của hài tử, lưu trữ ý thức.
Kể từ đó, 'Thế giới chi nhãn' liền truyền thừa xuống.
Tô Hạo gọi quá trình đưa huyết khí vào là truyền thừa trí tuệ của [sang thế kỷ chi thần].
Thời điểm Hách Lợi chết đi, tù giam liền tự động xóa đi ý thức của Hách Lợi, cứ như vậy tiếp diễn!
Về phần 'Thế Giới Chi Nhãn' có truyền xuống dưới nữa được không, đây cũng không phải là thứ mà Tô Hạo có thể khống chế.
Vì giai đoạn đầu khá mạo hiểm, nên Tô Hạo mới chỉ lấy ý thức của một mình Hách Lợi.
Việc thứ ba, cơ thể hoàn mỹ đã có manh mối, Tô Hạo đưa ánh mắt tập trung vào danh sách tổng hợp của tất cả dị nhân, [Thần].
Bởi vì trải qua hai năm mô phỏng, xác suất tiến hóa thành [Thần] đã đạt đến 99.9%.
Nói cách khác, chuyện Tô Hạo tiến hóa thành [Thần] trong truyền thuyết người Chu Hoạch đã được xác định.
Tô Hạo rời khỏi quả cầu không gian, đứng lên hoạt động một phen, thì thào lẩm bẩm: "Cũng không biết [Thần] có thể khiến tinh thần cùng cơ thể của ta một lần nữa đột phá, vượt qua khỏi xiềng xích!"
"Trên lý luận mà nói, cực hạn của thân thể có thể đột phá đấy, nhưng về phương diện tinh thần, cũng không biết được."
Tô Hạo kỳ thật đã sớm có thể tiến hóa thành [Thần], nhưng vì không có tiền lệ để tham khảo, với hắn mà nói, chuyện này vô cùng nguy hiểm.
Với lại nói, người Chu Hoạch đã trải qua không biết bao nhiêu thế hệ, dị nhân cấp bảy cũng có một đống, nhưng chưa ai gặp qua người tiến hóa thành [Thần] chính thức cả.
Tô Hạo thở dài một hơi: "Trước không cần vội! Đi thế giới này du lịch một phen, nói không chừng sẽ có cơ hội gặp chuyện có liên quan đến [Thần]."
Nghĩ là làm liền, Tô Hạo thông qua tù giam, truyền âm cho Á Sơn: "Á Sơn, ta sẽ đi xa nhà một chuyến, cũng không biết lúc nào quay về, nếu ngươi có chuyện tìm ta, có thể ngay trực tiếp kêu 'Duy lão đại' là ta có thể nghe thấy được."
Á Sơn đang đi thị sát ở khu siêu cấp dị thú, đột nhiên sửng sốt, lập tức trả lời: "Đã rõ, Duy lão đại".
Một đám người đi phía sau khó hiểu nhìn Á Sơn.
Trong lòng toát ra một câu hỏi: "Vừa rồi Duy lão đại cùng Á Sơn nói chuyện sao? Vì sao ta không nghe thấy?"
Mà Mông Xuyên ở một bên sùng bái không thôi!
Không hổ là [Sáng thế chi thần] Duy lão đại! Quả nhiên không có gì không làm được a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận