Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 260: Thất Bại

Á Sơn đau khổ, Tô Hạo cũng có thể hiểu được.
Dù sao bắt một người trưởng thành, cả ngày chơi với mấy thằng nhóc mới nhú cũng là một chuyện vô cùng thống khổ.
Nhưng thống khổ đến mấy cũng phải nhịn, học tập quan trọng hơn!
Sau đó Tô Hạo đưa cho Á Sơn một chủ ý cùi bắp, nói: "Cảnh Nghĩa, về chuyện này, ta đây cũng có kinh nghiệm đấy. Ta có một biện pháp có thể giải quyết giúp ngươi."
Á Sơn lập tức tỉnh táo tinh thần, hiếu kỳ nói: "Biện pháp gì?"
Tô Hạo đem Á Sơn lặng lẽ kéo qua một bên, nói: "Giống như hồi xưa ngươi xây dựng Tự Lâm Hội vậy, chỉ cần ngươi thành lão đại trong trường, thành bá chủ trường học, vậy thì tất cả không ai dám trêu chọc ngươi, đến lúc đó, trường học còn không phải như nhà ngươi?"
Ánh mắt Á Sơn sáng lên, bừng tỉnh đại ngộ, hắn làm sao lại quên đi chuyện này chứ, quả thật như thế, chỉ cần đem mấy tên kia đánh gục, còn lo lắng chuyện gì?"
Á Sơn hưng phấn nói:" Cảnh Trung lão đại, ta hiểu rồi, ngày mai ta sẽ đem toàn bộ học sinh cùng lão sư đánh gục xuống!"
Tô Hạo kinh hãi, lập tức nhảy lên nện vào đầu Á Sơn một cái, nghiêm túc nói: "Ngươi điên à? Ta nói là đánh mấy tên đệ tử giống mình, sao ngươi lại đánh chủ ý lên đầu lão sư! Lão sư là người truyền thụ tri thức, chúng ta phải tôn kính, ngươi hiểu không? Tôn kính!"
Á Sơn ôm đầu lúng túng cười cười: "Đã hiểu đã hiểu, Cảnh Trung lão đại, ta biết sai rồi!"
Tô Hạo vẫn chưa yên tâm, nói: "Ở trường học ngươi cứ nghe lời của lão sư, có hiểu không? Nếu để cho ta phát hiện ngươi dám đánh lão sư, ngươi liền xong đời rồi."
Á Sơn lập tức lắc đầu nói: "Không có! Lão đại yên tâm!"
Tô Hạo không biết chủ ý mình đưa cho Á Sơn là tốt hay xấu, cuối cùng sẽ biến thành dạng gì nữa, nhưng không sao, sự tình của Á Sơn, liên quan gì đến hắn?
Tối đa là cho tiểu học thêm náo nhiệt mà thôi!
Lấy phẩm tính của Á Sơn, để hắn làm đại ca trường học còn dễ sống hơn là để người khác lên làm.
Buổi tối thời điểm Á Sơn vò đầu làm bài tập, Tô Hạo cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Á Sơn, nói: "Có phải hôm nay bài tập rất khó không."
Á Sơn buồn rầu nói: "Không phải rất khó, mà là siêu siêu nhiều ký hiệu, đố án cùng chữ ta cũng không quen mấy, viết mấy thứ này vẫn tương đối mơ hồ."
Tô Hạo nói: "Ta có biện pháp để ngươi trở nên vô cùng thông minh, tốc độ học tập tăng nhanh, bất quá ngươi phải phối hợp với ta làm thí nghiệm."
Á Sơn nghe vậy đem bút quăng ra một bên, đứng lên nói: "Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi, mấy thứ thí nghiệm này! Ta đã sớm có nhiều kinh nghiệm!"
Tô Hạo vội vàng đem hắn đè xuống, nói: "Không vội, không vội, chờ nửa đêm rồi hãy nói!"
Nửa đêm, Tô Hạo làm xong gien sửa chữa dịch thể [Tiên Tri Nhân], chỉnh đơn giản vài mã, sau đó tiêm vào cơ thể Á Sơn.
Thời điểm Á Sơn tỉnh lại lần nữa, phát hiện lỗ tai mình nghe không được rồi.
Á Sơn lớn tiếng nói: "Cảnh Trung lão đại, xảy ra chuyện gì? Vì sao ta không nghe thấy gì nữa?"
Á Sơn cái gì cũng không nghe thấy, hắn cũng không biết giọng nói của mình bây giờ cực lớn.
Lúc này còn là ban đêm, giọng nói của Á Sơn đem toàn bộ "Tiểu Viện Thần Hi" chấn động.
Tô Hạo kinh hãi, vội vàng thông qua tù giam hướng Á Sơn truyền tin tức, nói: "Á Sơn, ngươi không cần nói, lập tức câm miệng lại cho ta!"
Á Sơn vô thức ngậm miệng lại.
"Bạch Cảnh Nghĩa, đêm hôm khuya khoát la hét cái gì? Có ngủ hay không hã!"
"Đậu má, thằng điên!"
"Bạch Cảnh Nghĩa, ngươi ngứa đòn à...."
Trong lúc nhất thời, 'Tiểu Viện Thần Hi' gà bay chó sủa.
"Đát đát đát !"
Tiếng dép lê của Bạch đại tỷ vang lên, mở cửa nhìn Á Sơn phun một trận, phun xong còn hung hăng đóng cửa lại, quay về đi ngủ.
Mất một lúc lâu mới trở lại bình thường.
Giọng nói của Tô Hạo lại vang lên đầu Á Sơn: "Á Sơn, khoảng cách ngươi trở thành thông minh đã đến bước đầu tiên, chúng ta ngày mai tiếp tục thử bước thứ hai. Ngừng! Á Sơn, ngươi không cần nói gì cả, hãy nghe ta nói là được! Hiện tại, ngươi có thể đi ngủ, từ giờ trở đi, ngươi đừng có nói chuyện, giống như hai năm trước vậy, nghe rõ liền gật đầu."
Á Sơn gật đầu, đối với Duy lão đại tràn đầy tin tưởng.
Không phải im lặng sao? Đơn giản!
Nhìn Á Sơn lần nữa chìm vào giấc ngủ, trong nội tâm Tô Hạo thầm nói: "Xem ra lại tiến hóa thất bại, quả nhiên, người Chu Hoạch so với Nhân Loại có chỗ bất đồng, còn phải tiếp tục nghiêm cứu. Ngày mai tính tiếp!"
Sáng ngày thứ hai, Tô Hạo ngâm mình ở trong thư viện đọc tài liệu..
Dựa theo kết cấu 'Tổng - Phân', hắn đã giải được tri thức cảm thấy hứng thú.
Thời gian đọc sách nhanh chóng trôi qua, lại đến thời điểm học tập cùng Phó Nhạc Di vào buổi chiều.
Phó Nhạc Di liền đi lên, nói: "Quyển Lý Luận Tu Hành Tinh Thần ta đưa cho ngươi, ngươi xem xong rồi sao?"
Tô Hạo lập tức gật đầu, nói ra: "Xem xong rồi."
Phó Nhạc Di chờ mong nói: "Đều hiểu hết sao? Có chỗ nào không hiểu? Để ta giải thích cho ngươi."
Tô Hạo lắc đầu: "Tạm thời không có, trong sách viết khá kỹ càng, cơ bản đều có thể hiểu được."
Phó Nhạc Di cạn lời.
Được rồi, nàng vừa rồi còn chờ mong làm gì cơ chứ?
Nàng nghiêm mặt nói: "Đây là lý luận quy tắc chung về tu hành, nhưng lại không dính đến phương pháp cụ thể, trên thị trường lưu hành rất nhiều phương pháp tu hành cấp thấp, tuy chúng có ít, nhưng mà hiệu suất không cao. Lý luận tu hành tinh thần là tư tưởng, là phương pháp thực hiện, nếu không để ý tới lý luận, khi bước chân vào sẽ đi đường vòng, vì vậy, Bạch Cảnh Trung, ngươi phải nhớ kỹ, tất cả phương pháp đều có lý luận, ngươi phải hiểu rõ lý luận mới tu hành phương pháp, hiểu chưa?"
Tô Hạo gật đầu nói: "Đã hiểu, ta sẽ không làm xằng bậy, Phó lão sư."
Phó Nhạc Di nói: "Như vậy, hiện tại ta chính thức dạy ngươi 'Phương pháp tu hành tinh thần Phó Thị."
Dứt lời, nàng tiện tay ném ra một quyển sách, nói: "Mục đích của tu hành tinh thần là tìm chấn động không gian, vì vậy hết thảy đều bắt đầu từ không gian, quyển sách này có hơn một trăm trang vẽ, từ đơn giản đến phức tạp, phương thức tu hành rất đơn giản, nhớ kỹ bức vẽ, sau đó tiến vào trạng thái không tưởng, đem bức vẽ chế ra trong đầu, làm cho tinh thần lực của ngươi biến thành hình tròn.
Dần dần, tinh thần của ngươi sẽ đột phá cực hạn của thân thể, đạt được tăng trường. Nhưng những đồ án này càng về sau càng phức tạp, đồng dạng nó cũng giúp tinh thần ngươi tăng lên rất nhiều, ngươi trước hết bắt đầu từ đồ án thứ nhất, sau đó ta sẽ biểu diễn cho ngươi một lần, làm sao để lợi dụng đồ án để tu hành."
Sau đó còn nói thêm: "Quyển sách này là đồ của ta, không phải tặng cho ngươi, ngươi chỉ có thể nhớ kỹ, không thể mang đi!"
Điểm này đối với Tô Hạo không sao cả, Tô Hạo đem sách lật từ đầu tới cuối, sau đó trả lại cho Phó Nhạc Di.
Trong đầu Phó Nhạc Di tràn đầy dấu chấm hỏi.
Tiểu tử này chướng mắt với phương pháp tu hành tinh thần của nàng?
Chỉ nghe Tô Hạo nói: "Cảm ơn Phó lão sư, ta đều đã nhớ kỹ."
Phó Nhạc Di vô thức trả lời: "Cái gì?"
Tô Hạo lại nói: "Phó lão sư, ta nhớ rồi."
"Con mẹ nó!" Chút tự ái cuối cùng của Phó Nhạc Di cũng bị dẫm nát, nàng giờ phút này không biết nên nói gì cho phải.
Về phần Tô Họa, chỉ một quyển sách mà thôi, hắn chỉ cần đưa vào quả cầu không gian, sau đó từ từ học tập, không sao cả.
Dù sao qua thêm mấy hôm nữa, hắn tiến hóa thành [Tiên Tri Nhân], thì đã chính thức trở thành thiên tài.
Ở xã hội hiện đại, ưu đãi của thiên tài càng nhiều thêm nữa.
Hơn nữa hắn cũng không lo lắng mình sẽ gặp bất lợi.
Hắn hiện tại đã là [Cốt Ma] cùng Võ Giả Tông Sư đỉnh phong cộng với thực lực của Phù Văn, hắn cũng không sợ người nào nhớ thương.
Thấy Phó Nhạc Di tựa hồ không tin tưởng, Tô Hạo trực tiếp cầm bút, nói: "Phó lão sư, ngươi tùy tiện chọn một trang sách, ta sẽ vẽ lại xem có giống không.
Phó Nhạc Di quả thật có chút không tin, máy chụp ảnh muốn chụp cũng cần phải có thời gian, nàng thuận miệng nói: "Vậy ngươi vẽ trang 35 đi!"
Tô Hạo không nói nhảm, cầm bút bắt đầu vẽ.
Phó Nhạc Di càng xem, biểu lộ càng thêm chết lặng.
Chút tự tin cuối cùng của nàng đã bị quét sạch.
Phó Nhạc Di âm thầm nói: "Vậy đầu óc này của ta, chẳng lẽ toàn chứa nước trong sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận