Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 901: Thay Đổi Diện Mạo Thế Giới

Ba người Tô Hạo như con ong mật chăm chỉ, không ngừng đem từng ngọn núi chuyển lên vũ trụ, sau đó biến nó thành vệ tinh hình tròn, thuận theo quỹ tích cho trước vận chuyển.
Ngày đầu tiên chuyển 70 ngọn núi, đem nguyên dãy núi rừng rậm, biến thành bình nguyên bát ngát.
Thời điểm lúc này đã tối muộn, ba người cảm thấy mệt mỏi, trước tiên quay về căn cứ trong tiểu thế giới nghỉ ngơi.
Thời điểm ba người Tô Hạo rời đi được một tiếng, có một đôi săn bắn khiêng con mồi đi tới, ngâm nga ca dao đi vào trong rừng núi.
Rất nhanh, mọi người ngay ngắn dừng chân lại.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, men theo hào quang cuối cùng trước khi trời tối nhìn qua, kinh ngạc nhìn mảnh 'bình nguyên' trông rỗng trước mặt.
Một tên thợ săn đem Dã Trư trên vai đặt xuống, lau lau mồ hôi, hướng về phía nam tử dẫn đầu hỏi: "Đại ca, đây là chỗ nào? Chúng ta không phải đi lầm đường chứ!"
Nam tử trung niên kinh nghi bất định nhìn 'bình nguyên' trước mặt, lắc đầu nói: "Đường này chúng ta đã đi bao lâu? Không thể sai được!"
"Vậy đây là chỗ nào? Quanh thôn trang chúng ta không có mảnh đất này nha?"
"Sẽ không phải... Đụng phải thứ không tốt rồi đi!"
Sau lưng tất cả mọi người trở nên lạnh lẽo, không khỏi rùng mình một cái, nét vui vẻ thắng lợi lúc trước biến mất, thay vào đó là vẻ sợ hãi.
Bọn hắn lên núi đi sẵn đã nhiều năm, còn lần đầu tiên thấy chuyện quỷ dị như vậy!
Đây chính là 'tai họa quỷ dị' ở trong truyền thuyết ?
"Đã xong!"
Trong lòng từng người phán cho mình bản án tử vong.
Lúc này nam tử trung niên đi đầu trầm tĩnh nói: "Nghe nói hiệp hội Nguyên Pháp Sư xử lý tai họa vô cùng nhanh, trên cơ bản một khi có tai họa xuất hiện, không đến một ngày, liền có thể giải quyết. Vì vậy, chúng ta chỉ cần chờ ở chỗ này không nên lộn xộn, chờ đợi Nguyên Pháp Sư chạy tới xử lý tai họa!"
"Nói hay lắm! Vẫn là đại ca thông minh, chúng ta liền chờ ở chỗ này, không đi đâu cả!"
Đám thợ săn nhao nhao đem con mồi của mình thả xuống, chỉ yên lặng ngồi im, không dám lộn xộn.
Màn đêm bao phủ, ánh trăng chiếu sáng, mọi người miễn cưỡng có thể nhìn được cảnh vật xung quanh, đột nhiên có thợ săn nín không được nói: "Đại ca, ta muốn đi tiểu!"
Nam tử trung niên nói: "Không nên chạy loạn, quay lưng về phía mọi người xử lý đi!"
Chỉ chốc lát sau, có một cơn gió thổi tới, đám thợ săn ngay ngắn che mũi lại, nhịn không được chửi thề: "Con mẹ nó! Lục tử, ngươi không biết đoán hướng gió mà đái sao?"
Tiểu Lục Tử nghe vậy, uỷ khuất nói: "Không biết mà!"
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hạo khôi phục tinh thần chạy tới dãy núi lúc trước, tiếp tục làm việc còn bỏ dở.
Sau đó đám thợ săn liền thấy được một màn khó quên: Ngọn núi nơi xa, trong nháy mắt liền biến mất.
Đây quả thật quá khủng bố! Đem đám thợ săn doạ đái ra quần!
Đến cùng là thần thông gì, mới có thể đem một ngọn núi khổng lồ trực tiếp biến mất?
Một tên thợ săn kinh hoàng nói: "Chúng ta chưa chạy thoát! Nơi đây chính là 'Miệng nuốt núi', nhất định là tai họa đem ngọn núi nuốt xuống."
"Làm sao bây giờ?" Tất cả mọi người đều nhìn về nam tử dẫn đầu.
Nam tử trung niên cắn răng nói: "Con đường phía trước nguy hiểm, nếu đã không thông, chúng ta đi vòng quay về! Chúng ta nhất định có thể sống sót!"
Vừa nghĩ tới vợ con trong nhà....
Trung niên nhân mang theo con mồi của mình quay đầu rời đi, hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có lúc mình sợ chết như vậy.
Tất cả mọi người không nói nhiều, tuy rằng trong lòng thấp thỏm, nhưng vẫn như cũ đuổi kịp bộ pháp của nam tử trung niên.
Rất nhanh, tiểu đội thợ săn này liền biến mất trong sơn đạo.
Tô Hạo cũng không ý thức được hành động của mình, thiếu chút nữa đem người khác doạ cho vỡ mật. Hắn tuy rằng cảm giác được có người ở phụ cận, nhưng cũng không quan tâm mấy, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ mới là chính đạo.
Năm ngày trôi qua nhanh chóng, Tô Hạo cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình, đem đủ số lượng ngọn núi, chuyển lên vũ trụ, mà Á Sơn cùng Phong Thành cũng đem những ngọn núi này hoá thành Vệ Tinh hình tròn, thuận theo quỹ tích chậm chạp vận chuyển đồng bộ với Tinh Cầu.
Mà nguyên bản địa phương được mênh danh là 'Loạn Xỉ Phong' lúc trước, ngọn núi ở đây đã biến mất không thấy, thay vào đó là một mảnh đất bằng phẳng, phòng nhãn nhìn khắp nơi, cũng không thấy ngọn núi hình răng nào.
Cũng chỉ có vài ngọn núi thấp cổ bé họng, không bị nhìn trúng, tránh được một kiếp.
Tiếp đó, chỗ này cũng trở thành cấm khu của dân cư, bọn hắn chỉ dám đừng từ xa nhìn từng ngọn núi biến mất, cũng không dám chạy tới gần.
Bất quá cho dù muốn lại gần, cũng làm không được, bởi vì trong lúc làm việc, Tô Hạo sẽ bố trí một tầng trận pháp mê trận, tránh cho người khác chạy vào làm ảnh hưởng tới công việc của hắn.
Trong đó cũng có không ít tiểu đội Nguyên Pháp Sư chạy tới điều tra, thử đột phá trận pháp của Tô Hạo, nhưng đều không công mà lùi.
Vị trí chỗ này, được bọn hắn gọi là 'Tai Họa Kiểu Mới', mệnh danh 'Mê cung Loạn Xỉ Phong không cách nào vào trong' !
Oanh động nhất là, sau khi Tô Hạo xong việc, liền có một nhóm Nguyên Pháp Sư dũng mãnh chạy vào trong. Tò mò điều tra.
Trong này bao gồm có cả A Tinh và A Vọng!
A Vọng nói: "A Tinh ngươi quên chuyện lần trước rồi sao? Chạy tới khu vực khác, không sợ bị người ta chặn đường sao!"
A Tinh ngạc nhiên nhìn địa hình xung quanh, tuỳ ý qua loa nói: "Sợ cái gì? Lần này chúng ta chỉ đến tham gia náo nhiệt, không giải quyết tai họa. Sẽ không mấy nguy hiểm!"
A Vọng phàn nàn nói: "Ngươi đương nhiên không sợ, bởi vì có đùi A Dương để ôm... Thật không nghĩ tới A Dương làm cách nào chịu được ngươi hai ba lần triệu hoán hắn ra! Nếu là ta, sớm bị ngươi làm cho phiền hà!"
A Tinh hặc hặc cười nói: "A Vọng ngươi nghĩ cái gì vậy? Chúng ta là một đội đấy, ai cũng như ai....! Mau nhìn, bên kia có mỹ nữ!"
"Đâu?" A Vọng lập tức quay đầu nhìn lai, hai mắt lập tức bị mỹ nữ Nguyên Pháp Sư mê hoặc, trong nháy mắt quên mất chủ đề lúc trước.
A Tinh ôm lấy cổ A Vọng hướng tiểu đội mỹ nữ Nguyên Pháp Sư đi tới: "Đi, đi chào hỏi một phen!"
Bố trí xong mấy trăm khối vệ tinh, Tô Hạo bay khắp thế giới, quan sát biến hoá năng lượng vận chuyển.
Một tháng sau, rốt cuộc cũng có kết quả.
Tai họa phát sinh trên thế giới này, lấy tốc độ cực nhanh biến mất, hơn nữa tốc độ biến mất càng lúc càng nhanh!
Dựa theo tiết tấu này, tối đa nửa năm, tai họa quỷ dị cùng tai họa thiên tai trên thế giới này, liền triệt để không còn, chỉ còn Tai họa Nguyên Thú còn xuất hiện.
Đồng thời, trong không khí bắt đầu xuất hiện một loại vật chất đặc thù, chính là Nguyên.
Sau đó theo Tinh Cầu vận chuyển, khí hậu thay đổi, phân tán đến cả nơi hẻo lánh trên thế giới.
Vừa mới bắt đầu, hàm lượng Nguyên ở trong không khí khá thấp, nhưng theo thời gian trôi qua, tất nhiên sẽ tăng lên, đạt tới trình độ có thể cảm nhận.
Tô Hạo nói: "Đã thành! Chỉ chờ thời gian lắng đọng, thế giới này sẽ trở nên xinh đẹp hơn."
Á Sơn sợ hãi than: "Duy lão đại, chúng ta có thể làm được đến trình độ này, triệt để khiến 'Tai họa' của nhân loại biến mất. Nghĩ tới có chút không dám tin."
Phong Thành đối với chuyện này coi là đương nhiên: "Chuyện này có gì chứ, có chuyện gì mà Duy lão đại không làm được?"
Á Sơn hặc hặc cười một tiếng: "Tiểu tử ngươi học thức nông cạn, không biết điểm vĩ đại ở đay! Bất quá, ta cũng lười nói cho ngươi biết, bởi vì ngươi có nói cũng không hiểu! 'Tiểu Năng Thủ'".
Phong Thành bị nói một câu 'Tiểu Năng Thủ' liền á khẩu không trả lời được, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm: "Tiếp theo không thể tới Nhạc Tiên Cung chơi, phải đem thời gian dùng vào học tập mới được!"
Tô Hạo nói: "Á Sơn, ngươi không phải muốn lặp đặt hệ thống giám sát trên vệ tinh sao? Thuận tiện lắp thêm giám sát Hằng Tinh, tránh cho Vệ Tinh bị thiên thạch va chạm."
Á Sơn đột nhiên nghĩ tới kiếp trước Tinh Cầu liên tục bị hai quả Thiên Thạch va chạm, lại nghe lời Duy lão đại nói, đột nhiên ý thức được điều gì, nhịn không được ngẩng đầu lên hỏi: "Còn tới nữa?"
Tô Hạo nói: "Không chắc, bất cứ chuyện gì cũng có khả năng, trước khi nó đến, liền không thể phỏng đoán đưa ra kết quả, bất quá chúng ta có thể sớm phòng bị."
Á Sơn suy nghĩ một chút, chỉ vào Phong Thành: "Lắp đặt hệ thống giám sát không khó, khó là số liệu mỗi năm đổi mới một lần, không bằng giao cho Phong Thành cùng học viên của Quang Diệu Hội đi, truyền thụ cho bọn họ chút tri thức thiên văn, xây dựng một tiểu đội khoa học nghiên cứu thiên văn đi!"
Tô Hạo gật đầu: "Tốt, làm đi!"
Đây chính là tự mình đảm đương một phía, Phong Thành lập tức kích động: "Được được được, không phải chỉ là thiên văn học xong? Lấy trình độ của ta, chỉ một cái thiên văn học còn không làm khó được, rất đơn giản!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận