Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 88: Khách Qua Đường (2)

Trừ cái đó ra, còn có "Cứng Rắn" "Thiên Chuyển" "Bình Chướng" "Cường Quanh" "Chấn Động" "Hút" "Biến Sắc", dưới đôi giày còn khắc phù văn "Bộc Phát", công năng áo giáp toàn thân Tô Hạo thuộc về loại đỉnh cấp!
Trương đao của hắn khắc bốn phù văn, nhiều hơn nữa thì kết cấu thanh đao sẽ không ổn định, theo thứ tự là "Cứng Rắn" "Sắc Bén" "Xuyên Thấu" "Toàn Chuyển".
Đoản đao thì được khắc "Cứng Rắn" "Sắc Bén" "Xuyên Thấu" "Xâm Thực".
Hai thanh đao này cũng thuộc về loại top đầu.
Thuộc về phẩm chất truyền thuyết.
Tô Hạo thấy khách nhân tới cửa, lập tức nhiệt tình giới thiệu nói: "Không sai, bổn điếm ngày đâu tiên khai trương, tất cả số vũ khí cùng áo giáp ở đây, hết thảy giảm giá 20%, giới hạn mỗi người mua một thứ."
Rồi hắn chỉ vào đống trường đao nói: "Ngươi thấy mấy thanh đao ở đó chứ, là loại đao tốt nhất đương thời, có đặc tính Xuyên Thấu cùng Cứng Rắn, có thể đơn giản phá vỡ lớp vỏ của hung thú, trình độ cương lực vượt quá tưởng tượng. Đến đến đến, nhìn những hàng tốt thế này, mua đi đi!."
Mấy chiến sĩ đầu trọc liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt của đối phương thấy được hai chữ vô cùng to "Lừa Đảo".
Mũi chân đầu trọc đã có hướng nhếch ra ngoài, có chút thoái ý, miệng cũng hỏi một câu: "Vậy thanh đao dài bao nhiêu tiền?"
"Chỉ cần hai mươi đồng bạc! Giảm giá 20%, chỉ cần mười sáu đồng bạc!." Tô Hạo sảng khoái báo giá.
Trường đao bình thường, phẩm chất tốt một chút, cũng tám đồng bạc rồi. Mà cây đao Tô Hạo bán ra, lại có giá 20 đồng bạc, thuộc về thiên giới. Tuy nhiên, Tô Hạo định giá cũng không tính là cao, bởi vì phẩm chất thanh đao của hắn vô cùng tốt, lại được khắc ấn phù văn, phù hợp với cái giá này.
"Mắc vậy sao!" Đầu trọc lập tức nhảy dựng lên, lôi kéo đồng bạn muốn đi ra ngoài!
Tô Hạo lóe lên, đột nhiên ngắn trở trước mặt ba người, quát một tiếng: "Chậm đã! Lão Tử cho các ngươi đi rồi sao?"
"Tông Sư!." Đầu trọc cùng hai đồng bạn kinh hãi.
Nội tâm kêu rên: "Xong rồi, gặp phải Tông Sư ép mua ép bán rồi. Sớm biến như vậy đừng có vào, cũng tại lòng hiếu kỳ đáng chết này a!."
Tô Hạo chỉ vào đống trường đao đằng kia, hung dữ nói: "Tới thử đao cho lão tử!."
Ba người bị Tô Hạo bức hiếp, lặng yên không lên tiếng, ngoan ngoãn làm theo.
Gặp được Tông Sư không nói đạo lý, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được, nếu không lại ăn đau khỏ.
Tô Hạo lập tức phát mỗi người một thanh đao, sau đó dạy bọn họ cách sử dụng: "Nhìn thấy rãnh nhỏ ở chuôi đao không? Đưa huyết khí vào trong."
"Từ từ thôi, không cần phải đưa ý thức theo vào, bảo trì tiết tấu!."
"Lại thử một lần!."
Rất nhanh, thanh đao trên tay đầu trọc liền phát huy hiệu quả phù văn.
Trường đao từ sáng bóng liền ảm đạm xuống, đây là hiệu quả khi "Cứng Rắn" được phát động, sau đó quanh thân đao tỏa ra một quầng trăng mờ, đây là Xuyên Thấu được phát động.
Tô Hạo chỉ vào một miếng kim loại dày đặt ở một bên, nói: "Đến, thử một đao."
Đầu trọc lúc này cũng không còn bất an khi bị Tô Hạo uy hiếp, thay vào đó là lòng hiếu kỳ, đây là thứ mà trước đây hắn còn chưa được gặp phải.
Hắn chiếu theo chỉ thị của Tô Hạo, hướng tấm thép đâm tới.
"XÌ...."
Trường đao trong tay dễ dàng xuyên thấu tấm kim loại dày đặt.
Đầu trọc hít một hơi lãnh khí, không thể tin được nhìn trường đao trong tay, như là nhìn thấy mỹ nhân ngàn năm vậy.
Đồng bọn của đầu trọc thì tỏ ra không tin, thò tay chọc chọc đầu trọc, nói khẽ: "Lão Thỏ, có phải tấm thép này có vấn đề không?"
Tô Hạo không nhiều lời, trực tiếp rút bội đao của tên đầu trọc ra, đưa tới trước mặt đối phương, ý bảo dùng đao này thử xem.
Đầu trọc tiếp nhận bội đao của bản thân, hung hăng hướng tấm thép đâm tới.
Một tiếng giòn vang lên, lưỡi đao lưu lại trên tấm thép một vết xương, cũng không thể đâm thủng qua.
"Hít....!"
Ba người hít một hơi lãnh khí, trong mắt toát ra vẻ không thể tin nổi.
Hai đồng bạn đầu trọc thấy vậy, cũng cầm đao của mình thử lên trên tấm thép, sau khi lưu lại vết sướt trên tấm thép xong, liền nhao nhao cầm lấy đao Tô Hạo đưa vào huyết khí, rồi đợi một lát, thấy thanh đao chuyển màu, liền nhắm ngay vào tấm thép đâm.
"Xì...!."
"Xì...!."
Trường đao đơn giản đâm xuyên tấm thép.
Lần này đã khiến bọn họ thực sự tin.
Đầu trọc lần nữa khởi động phù văn, lại chọc một đao.
Vân như cũ, đơn giản đâm thủng.
Đầu trọc lập tức thò tay xuống túi tiền: "Lão bản, đao này ta muốn!"
"Ta cũng muốn!." Hai người đồng bạn cũng nhao nhao bỏ tiền.
Đầu trọc lại nói: "Ta muốn mua 5 thanh!."
Tô Hạo nói: "Mỗi người chỉ được mua một thanh1."
Đầu trọc khó xử nói: "Còn có quy củ này sao?"
Tô Hạo: "Thì sao!."
"Vậy.... Vậy cũng được!."
Tô Hạo nhận lấy tiền, đưa thanh đao cho đối phương, đồng thời còn đưa cho bọn họ một chương sách: "Đây là cách bảo dưỡng trường đao, bên trong có các điều cần lưu ý, nhất định phải đọc cho kỹ, nếu không làm hư, ta không cho trả hàng đâu."
Đúng lúc này, người xem ở bên ngoài cũng không nhịn được nữa, lập tức xông tới nói: "Lão bản, đao này ta cũng muốn! Tuy nhiên phải cho ta thử một chút, thật sự có lợi hại vậy không đã, ta mới bỏ tiền."
"Ta cũng vậy! Ta cũng vậy!."
"Áo giáp? Áo giáp bán bao nhiêu tiền?"
"Lão Thỏ, có mang đủ tiền không? Mua một bộ áo giáp đi?"
"Không đủ!."
"Vậy nhanh chạy về nhà lấy thêm tiền, chậm chân hết hàng đấy."
"Đúng đúng đúng! Mau về, nhắn nhóm đoàn trưởng tới mua nữa!."
Tiệm vũ khí của Tô Hạo bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận