Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 292: Tới Nơi

"Giải thi đấu Triệu Hoán Sư thế giới' sẽ được diễn ra vào mùa hè này.
Chia làm vòng dự tuyển, vòng tấn cấp, vòng thi đấu mười sáu người, cùng vòng chung kết, mỗi vòng có thời hạn mười ngày, hầu như kéo dài xuyên suốt kỳ nghỉ hè.
Đây là một hoạt động thể thao cuồng nhiệt nhất thế giới, không có từ 'một trong', vừa đến kỳ nghỉ hè, toàn bộ người có tiền trên thế giới, hoặc là người rảnh rổi nhức cả trứng dái, đều nhao nhao hướng thành phố Thánh Sư đi đến.
Chính thức biến thành thành phố biển người.
Mà lúc này đây, có thể ở thành phố Thánh Sư dạo chơi, không phải kẻ có tiền thì cũng là kẻ có thế.
Người không tới được, đều ngồi trước màn ảnh ti vi, vì tuyển thủ của mình mà cổ vũ.
Thời điểm lúc này, bất kế có phải là triệu hoán sư hay không, mặc kệ có tuyển thủ nào của mình ưu thích thi đấu hay không, thì ai nấy đều tham gia vào sự kiện nóng nhất hành tinh này.
Cái này gọi là toàn dân cuồng hoan.
Vừa được nghỉ hè, Bạch đại tỷ liền triệu tập hội nghị gia đình 'gia đình Thần Hi'.
Công bố chuyện Bạch Cảnh Trung lấy được danh xưng 'Triệu Hoán Sư cao cấp', bày ra huy chương, cũng nói cho bọn hắn biết, Bạch Cảnh Trung muốn tham gia cuộc thi đấu Triệu Hoán Sư thế giới, khiến bọn nhỏ nghe xong liền trợn mắt há hốc mồm không thôi.
Bạch đại tỷ cười hặc hặc, tỏ vẻ mùa hè này, một nhà Thần Hi sẽ đến thành phố Thánh Sư du lịch, toàn bộ hành trình đều tham gia cuộc thi triệu hoán sư, cổ vũ Bạch Cảnh Trung chiến đấu.
Tất cả mọi người kích động nhảy dựng lên, cầm sách vở trong tay ném lên không ăn mừng.
Ngày hôm sau, thời điểm xuất phát, làm cho tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, Bạch đại ty đẩy tới một cái xe kéo, bên trên đều là mũ cùng quần áo, phía trên viết 'Gia đình Thần Hi', 'Bạch Cảnh Trung tất thắng'.
Sau đó còn bắt tất cả mọi người, bao gồm cả Tô Hạo đều mặc lên quần áo nàng đặt làm, mang theo mũ, sau đó mỗi người cầm lấy một cây cờ nhỏ.
Nghiễm nhiên thành bộ dáng một đoàn đi du lịch.
Tất cả mọi người đều cạn lời không thôi.
Sau khi nàng chỉnh sửa đội ngủ để chụp ảnh, liền lấy ra một tấm băng rôn, phía trên viết 'Cầu chúc Bạch Cảnh Trung giành lấy vinh quan, đạt chức quán quân Triệu Hoán Sư thế giới."
Chụp ảnh lưu niệm xong.
Ngay tại lúc Tô Hạo tưởng xong rồi, hắn liền phát hiện mình nghĩ lầm rồi.
Bạch đại ty móc ra một tấm hoành phi, phía trên viết 'Cầu chúc Bạch Cảnh Trung lấy được vị trí Á Quân giải đấu Triệu Hoán Sư thế giới."
Chụp ảnh.
Vẫn chưa xong, Bạch đại tỷ lại lấy ra một tấm hoành phi khác, khiến mọi người cầm lấy chụp ảnh lưu niệm.
Cái gì mà "Chúc.... lọt vào top 16" "Chúc.... vượt qua vòng loại" "Chúc..... Thắng được một trận".....
Khóe mắt Tô Hạo run rẩy, hắn hồi lâu không biết nên nói gì.
Được rồi, để cho nàng vui vẻ đi! Cũng không sao cả! Chẳng qua làm thế này có chút lãng phí thời gian mà thôi.
Nguyên bản Tô Hạo đề nghị ngồi máy bay bay tới đấy, nhưng Bạch đại tỷ chê đắc, kiên quyết không đồng ý.
Nhưng Tô Hạo lại thiếu chút tiền này sao? Hơn nữa Bạch đại tỷ cũng không phải là kẻ thiếu tiền?
Điều này làm cho Tô Hạo hạ quyết tâm, về sau phải thẳng thắn với Bạch đại tỷ, nếu không loại chuyện tương lai lãng phí thời gian vô vị thế này, sẽ vẫn còn tiếp tục phát sinh.
Hết thảy chuẩn bị xong, mọi người lần lượt lên xe bus.
Xuất phát!
Chiếc xe bus này là do Bạch đại tỷ bỏ ra 'số tiền lớn' để thuê đấy, trên xe điều hòa xa hoa thoải mái, vẻ ngoài vô cùng khí phái!
Nhưng mà chuyện ngoài ý muốn chính là....
"Ọe ! ".
"Ọe ! ".
Xe mới chạy được 20 ki-lô-mét, hưng phấn của đám nhỏ liền gặp phải trọng kích!
Say xe rồi!
Xe buýt dừng lại một bên, mười tiểu thí hài nhao nhao từ trong xe nhảy xuống, đều tìm một chỗ nôn đến thiên hồn ám địa, nhật nguyên vô quang.
Sau khi ói xong, liền uể oải trở về trên xe, nguyên bản kế hoạch hoàn mỹ không tỳ vết, xuất phát nửa giờ liền xuất hiện sai lầm.
Cũng chỉ có mấy người chịu nổi. Trong đó bao gồm Tô Hạo, Á Sơn cùng hai đứa nhỏ Bạch Hành Chi cùng Bạch Hành Phong.
Khoảng cách từ chỗ này tới thành phố Thánh Sư còn phải đi ít nhất hai ngày xe, dựa theo xu thế này, đám trẻ này không mất lớp da thì hơi uổng.
Tô Hạo thở dài: "Ngồi máy bay thì sẽ không xảy ra chuyện này rồi! Xem bộ dạng như vậy, còn phải trì hoãn..."
Thời điểm ngày thứ ba, chiều tối, đám người Tô Hạo mới đi đến thành phố Thánh Sư.
Thời điểm xe bus dừng hẳn, tài xế tuyên bố đã đến trạm cuối cùng, địa điểm thành phố Thánh Sư.
Mà chiếc xe bus xa hoa này, vẻ ngoài giống như đầu quái thú kinh khủng, lần lượt phun ra từng tiểu thiếu niên tiểu thiếu nữ uể oải đi ra ngoài.
Trong nháy mắt những đứa trẻ này đặt chân lên mặt đất, một cỗ cảm giác an toàn mới xuất hiện, đem bọn chúng vây lại: Cuối cùng! Cũng tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận