Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 512: Trúc Cơ Nho Nhỏ (1)

Cũng không phải Tô Hạo coi trọng tác phẩm nghệ thuật này, mà là thứ tạo nên nó, Thiên Nhai Thạch. Trong số tài liệu mà hắn vơ vét được trên Phi Chu, cũng không có tảng đá này.
Loại tảng đá này vô cùng hi hữu, bình thường cũng không có tác dụng gì, trên thị trường vô cùng hiếm gặp. Chỉ có một vài Đại Tiên Môn thu thập để chế tác quyển trục.
Từ sau khi Tô Hạo biến được bí mật về quyển trục , đối với loại Pháp Khí có thể cảm ứng được lẫn nhau dâng lên hứng thú to lớn, đang suy nghĩ xem nên đi đâu thu thập tài liệu hảo hảo nghiên cứu một phen.
Không nghĩ tới, vừa đến Linh Sơn Văn Châu, liền gặp được 'cụ tổ' của quyển trục nhiệm vụ.
Nam tu sĩ râu ngắn thấy Tô Hạo hỏi giá, không khỏi kinh ngạc nói: "Ngươi muốn? Đừng nhìn nó vô dụng thế này, nhưng giá cũng không rẻ đâu."
Tu sĩ râu ngắn duỗi ra năm ngón tay nói: "Ít nhất cũng phải năm mươi khối Linh Lực Thạch, ít hơn nữa khỏi nói."
Khí thế này, đem Phong Linh Tiên Tử ở một bên dọa cho run sợ: "Mắc như vậy, ăn cướp à!"
Tô Hạo gật đầu nói: "Được, vậy liền 50 khối đi."
Tu sĩ râu ngắn cùng Phong Linh Tiên Tử đầu đều có dấu hỏi chấm.
Đúng lúc này, hai đạo huyết khí quen thuộc tiến nhập vào trong ra-đa của Tô Hạo...
"Ồ, Vũ Mộc cùng Vũ Khiết?" Tô Hạo không khỏi nghiêng đầu hướng bên ngoài Thiên Phong Hội nhìn ra.
Phong Linh Tiên Tử cũng theo Tô Hạo quay mắt lại nhìn phía xa: "Sao vậy, Phong Úy?"
Nàng nhìn vậy thôi cũng biết được ánh mắt của Tô Hạo nhìn được rất xa, không giống người thường.
Tô Hạo nói: "Hai vị sư tỷ Vũ Mộc cùng Vũ Khiết đã trở về, phía sau còn có cái đuôi lớn đi theo! Khí thế không nhỏ!"
"Oanh !"
Chỗ đứng Tô Hạo lập tức truyền đến chấn động kịch liệt, giống như có người nào dùng thuốc nổ phá núi vậy, làm cho Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử chưa chuẩn bị kỹ lảo đảo một cái.
"Xảy ra chuyện gì?" Phong Linh Tiên Tử theo bản năng kích hoạt hộ thuẫn của bản thân, nhả dựng lên, thoát ly mặt đất, trôi nổi đứng giữa không trung.
Vị chủ quán cũng phản ứng nhanh chóng, thò tay chụp ra, quầy hàng nhanh chóng bị một tấm vải bao lại, xách lên trong tay, hai bước chụp vào Thiên Nhai Liên Thai trên tay Tô Hạo.
Tô Hạo thoáng cái lấy tay tránh đi.
Sắc mặt nam tử râu ngắn lập tức trầm xuống, dùng giọng trầm thấp nói: "Ngươi muốn gì, cho ngươi hai hơi thở đưa Liên Đài lại cho ta. Nếu không đừng trách ta không khách khí."
Tô Hạo cũng không nói chuyện, tiện tay đưa vào trong ngực sò sò.
"Lách cách !"
Chỉ thấy Tô Hạo lấy từ trong ngực ra một đám Linh Lực Thạch màu ngà sữa, mỗi một viên to chừng ngón tay cái, bởi vì tay Tô Hạo quá nhỏ không cầm hết được, nên rơi vãi trên mặt đất.
Một màn này không chỉ đem nam tử râu ngắn nhìn đến ngây người, mà Phong Linh Tiên Tử đứng một bên nhìn cũng ngây người theo!
Trong đầu nàng hiện lên suy nghĩ: "Ơ? sao trong ngực Phong Úy lại có nhiều Linh Lực Thạch như vậy?"
Tô Hạo đơn giản gật đầu một cái: "Nơi đây hình như chỉ được hai mươi mấy viên, không đủ!"
Dứt lời, hắn lại đưa tay sờ vào trong ngực, thời điểm lấy ra, lại là một bó Linh Lực Thạch rơi xuống mặt đất, phát ra thanh âm leng keng.
Sau đó Tô Hạo nói: "Có chuyện gấp, không thể bàn giao tới tay tiền bối, xin thứ lỗi, những Linh Lực Thạch này tiền bối cứ nhận lấy đi, năm mươi viên không nhiều không ít. Mà Thiên Nhai Liên Nhai này, liền là của ta."
"Oanh !"
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất lại tiếp tục chấn động kịch liệt, nhưng lần này ba người đều có sự chuẩn bị nên không sao.
"Tặc tử phương nào, dám đến Thiên Phong Hội nháo sự!"
Giọng như tiếng chuông, cuồn cuộn truyền xa, làm cho tất cả mọi người xung quanh đều nghe vào tai.
Phong Linh Tiên Tử lập tức nói: "Là thanh âm của Vụ Sơn sư tổ! Sư tổ Vụ Sơn rời núi rồi!"
Lúc này toàn bộ Thiên Phong Hội sớm đã loạn thành một bầy, tu sĩ trong thành nhao nhao độn quang, bay ra khỏi thành, còn những người bình thường thì la hét ầm ĩ, tìm chỗ trốn đi.
Tất cả mọi người đều biết rõ, dám tới Thiên Phong Hội gây chuyện là thế nào. Chính là có tu sĩ cấp cao tìm đánh đến tận cửa, nếu không tranh thủ thời gian chạy trốn hay ẩn nấp đi, thế nào cũng bị vạ lây.
Tu sĩ cấp cao chiến đấu chẳng phân biệt được địch ta, khi đó mệnh đâu còn năm trong tay mình?
Tu sĩ râu ngắn suy nghĩ một lúc, nhanh chóng nhận lấy số Linh Lực Thạch mà Tô Hạo đưa tới, sau đó đem Linh Lực Thạch trên mặt đất nhặt lên, cất kỹ.
"Cáo từ!" Lưu lại một câu nói, liền hóa thành độn quang bay đi.
Phong Linh Tiên Tử lúc này mới vội vàng nói: "Phong Úy, Thiên Phong Hội không biết xảy ra chuyện gì, hai chúng ta chỉ là tu sĩ Trúc Cơ không thể tham dự và, chúng ta trước rời đi thôi."
Tô Hạo đã lấy được vật mình muốn, tâm tình sung sướng nói: "Được!"
Tô Hạo nhảy lên không trung, Đao Vạn Dụng bay ra, trượt đến dưới chân Tô Hạo, cùng theo Phong Linh Tiên Tử hóa thành một đạo độn quang bay ra khỏi Thiên Phong Hội.
Sau khi bọn hắn bay ra ngoài, liền đem tình cảnh xung quanh thu hết vào mắt, biết được chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận