Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 921: Hành Trình (2)

Cảm giác được Tô Hạo trở về, Á Sơn liền lập tức chạy tới: "Duy lão đại, ngài đã trở về? Vừa vặn bản thiết kế phi thuyền vũ trụ ta vừa làm xong, cho ngài nhìn xem."
Tô Hạo rời khỏi trạng thái Mệnh Tử, thay đổi một bộ quần áo thoải mái, lười biếng nằm ở trên ghế: "Gửi tới ta nhìn xem!"
Phi thuyền vũ trụ là đại sự quan trọng nhất, nếu không có biện pháp giải quyết Hành Tinh, như vậy cưỡi phi thuyền vũ trụ rời đi là thủ đoạn cuối cùng.
Tô Hạo đem bản thiết kế của Á Sơn nhìn qua một vòng, lại nhắm mắt suy tư hồi lâu, mới nói: "Chính là như vậy! Được rồi, dựa theo bản thiết kế này mà chế tạo! Tài liệu dùng loại tốt nhất!"
Á Sơn vui vẻ nói: "Tốt Duy lão đại, có phải nên lập tổ xây dựng rồi không?"
Lấy khoa học kỹ thuật của thế giới hiện tại để quan sát, muốn đem phi thuyền chế tạo xong, còn cần tốn ít nhất ba mươi năm, đây là đại công trình, có thể nuôi sống vô số hộ gia đình cả đời.
Sau đó lại trang trí cơ sở vật chất bên trong, đến lúc đó, lại đổi một nhóm công nhân mới.
Á Sơn đi rồi, Phong Thành cũng chạy tới: "Duy lão đại, đã có kết quả đo lường mới nhất, có mấy hành tinh có chút di động, nhưng chỉnh thể còn không lớn. Ngài xem, có đồ vật ngài muốn tìm không."
Tô Hạo đem số liệu Phong Thành gửi tới, xem qua một vòng, phát hiện cái gọi là 'Hành tinh di động', không phải là chuyện do hắn làm sao?"
Hắn bật cười nói: "Đúng là có di động, bất quá không phải số liệu ta muốn. Xem ra tổ thiên văn của ngươi có thực lực rất mạnh, một chút di động có thể giám sát được. Tiếp tục để ý cho ta, có biến liền báo."
Phong Thành có hơi chút thất vọng: "Tốt, Duy lão đại."
Thời điểm Phong Thành tính rời đi, Tô Hạo đột nhiên gọi hắn lại: "Đúng rồi Phong Thành, từ hôm nay trở đi, ngươi mỗi ngày đem tin tức bên ngoài đơn giản báo cáo cho ta một phần, càng kỹ càng tốt."
Phong Thành tuy rằng không rõ vì sao Tô Hạo đột nhiên muốn xem báo cáo, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đáp: "Tốt Duy lão đại, ta sẽ đi làm ngay bây giờ!"
Đây là một trong những cách Tô Hạo tìm kiếm linh cảm.
Hắn tin tưởng ở trên thế giới này nhất định có ẩn giấu cách phá hủy Tinh Cầu bằng phản ứng dây chuyền, đang đợi hắn phát hiện.
So với những hành tinh khác, trên Nguyên Tinh có đủ loại sinh vật, trình độ phức tạp càng lớn. Nếu nói ra, ở đây dễ tìm được 'Phản ứng dây chuyền' hơn.
...
Ngày hôm sau, Phong Thành đem đủ loại tin tức xuất hiện, tóm tắt lại gửi tới cho Tô Hạo.
Mà Tô Hạo nằm ở trong đình nghỉ mát, một bên xem báo cáo, một bên uống trà ngon, nhàn nhã cực kỳ!
" Thành phố Hồ Xương cho ra mắt một chiếc xe thể thao có tính năng mới.."
"Hội nghị trung ương Quang Diệu hội nhất trí bỏ phiếu thông qua 'dự luật tự do ngôn luận', khoảng sang năm sẽ được thực hành..."
"Hiệp hội Nguyên Pháp Sư trải qua thương thảo cùng biểu quyết của mười đại pháp sư, chính thức đổi tên thành 'Hiệp hội Ma Pháp Sư'.
"Đoàn thám hiểm dần dần thành chủ lưu, trở thành trào lưu mới của thời đại..."
"Chức nghiệp mới nhất trong 'Ma Pháp Sư' không thể bỏ qua..."
"Trấn An Nam bị Ma Thú loại nhỏ trùng kích, may mắn sớm phát hiện, thương vong không lớn.."
"Ca Hậu Tối Mỹ sẽ biểu diễn vào ba ngay sau, ở Nhạc Tiên Cung thành phố Tân Kỳ..."
Tô Hạo đọc qua tiêu đề một lần, phát hiện không có tin tức gì đáng chú ý, hắn lại gọi ra trợ thủ vạn năng, sau đó tiến vào trong thư viện, lật xem thư tịch bản thân cảm thấy hứng thú.
Ngược lại Phong Thành, bởi vì thu thập tin tức cho Tô Hạo, phát hiện tin tức đặc biệt, khiến tâm hắn động đậy.
Ba ngày sau, hắn lặng lẽ tới Nhạc Tiên Cung ở thành phố Tân Kỳ, hướng địa điểm xuất phát: "Ca Hậu Tối Mỹ, để ta xem ngươi đẹp đến đâu!"
Đương nhiên, hắn cũng không có ý tứ gì khác, hắn chỉ muốn nhìn xem Ca Hậu đẹp thế nào mà thôi!
Ngay từ đầu Phong Thành còn tham muốn thú vui, mỗi ngày đều tới Nhạc Tiên Cung chơi đùa, về sau một tuần đi một lần, sau nữa một tháng đi một lần, một năm đi một lần....
Đến bây giờ, hắn rất ít khi tới Nhạc Tiên Cung.
Theo như lời hắn nói, cũng chẳng có gì quan trọng! Chỉ là ngắm gái xinh mà thôi, ngắm nhiều cũng chán!
Lại nói, hắn tuy rằng nhìn vào chỉ mới hai mươi, nhưng đã không sai biệt lắm hơn sáu mươi tuổi, còn muốn trâu già gặm cỏ non sao? Mấu chốt là mấy cô nương cùng tuổi với hắn, hắn có chút nuốt không được...
Phong Thành như ý nguyện nhìn thấy Ca Hậu xinh đẹp, cuối cùng yên lặng rời đi: "Cảm xúc của ta đã phai nhạt đi không ít! Người ngọc bây giờ, cũng chỉ hơn mấy quyển sách đôi chút..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận