Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 923: Virus Tinh Cầu (2)

Từ trong một tiểu viện nào đó truyền tới tiếng ho khan, còn tiếng mắng chửi vô lực, tiếng chậu nước rơi xuống đất, cùng tiếng đập cửa liên hồi..
Lộn xộn không thôi.
Hẳn là bên trong gia đình nào đó, có người bị nhiễm bệnh, đây là tình cảnh Tô Hạo nghĩ tới.
Tô Hạo dừng lại, hướng tiểu viện đi tới, cánh cửa khoá chặt cũng không ngăn được hắn.
Tiến vào bên trong, chỉ thấy một nam tử trung niên nằm ở dưới đất, vô lực đứng dậy, một bên ho khan, một bên tức giận mắng, một bên cầu khẩn.
Trên cửa bị khoá mấy tầng xích, gắt gao khoá lại, người ở bên trong chỉ có thể nhận được cơm canh từ bên ngoài đưa vào.
Loại tình huống này, hẳn tuyệt vọng đến cực điểm.
Tô Hạo đi tới, nhìn xuống hỏi: "Ngươi bị nhiễm bệnh?"
Nam tử trung niên thấy được Tô Hạo, trong mắt toát ra ánh sáng hy vọng: "Đúng đúng! Ngươi có thể thả ta ra ngoài không? Ta bệnh rất nặng, sắp chết rồi! Nhưng ta không muốn chết... Khục khục! Ngươi thả ta ra ngoài tìm Y Sư đi! Chỉ cần có thể chữa được bệnh cho ta, ta liền đem của cai cho ngươi.."
Tô Hạo mặc kệ hắn: "Ngươi theo ta một chuyến, ta bảo vệ ngươi một mạng, thế nào?"
Trung niên nam tử không chút do dự gật đầu: "Được được!"
Chỉ cần ai có thể đưa hắn rời khỏi địa phương quỷ quái này, muốn làm hắn gì cũng dưodcj.
Lúc này, từ bên ngoài chạy đến một thanh niên, dùng quần áo dày đặc che mũi miệng, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi nhìn Tô Hạo: "Ngươi là ai? Hắn bị nhiễm bệnh, không chống đỡ được bao lâu liền chết. Ngươi còn cách xa hắn một chút, cẩn thận lênh bệnh, hiện tại không có ai trong thị trấn có thể chữa trị được."
Tô Hạo còn chưa nói lời nói, nam tử trung niên liền phẫn nộ gầm thét: "Thằng nghịch tử... Khục khục! Là lão tử mù mắt đem ngươi nuôi lớn như vậy, ngươi vậy mà dám đối xử với lão tử như thế, ngươi hận không để lão tử chết sớm chứ gì... Nghịch tử!"
Thanh niên kia bất đắc dĩ trả lời: "Người sắp chết rồi, yên tĩnh một chút, có thể sống thêm vài ngày."
Nam tử trung niên chỉ vào thanh niên, mặt đỏ lên, một mực ho khan, nói không ra lời.
Tô Hạo cũng không nói nhiều, tiện tay một chút, một đạo 'Thuật Cân Bằng' đánh lên thân nam tử trung niên, sau đó mang theo hắn truyền tống về căn cứ.
Trung niên nam tử dần dần ngừng ho lại, vẻ mặt ngây ngốc nhìn hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh: "Ta... Cái này..."
Cuối cùng đem ánh mắt nhìn về nam tử tóc ngắn bên cạnh, lúc trước lòng hắn tràn đầy nộ khí, nhưng lúc này không cánh mà bay, thậm chí trong lòng còn có chút sợ hãi.
Tô Hạo nói: "Ngươi yên tâm, ngươi sẽ không chết, qua một đoạn thời gian nữa có thể trở về, chỉ cần ngươi chủ động phối hợp với ta chút công việc. Đi theo ta!"
Nam tử trung niên ở trước mặt Tô Hạo không dám nói nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn đáp lại: "Được.... Được!"
....
Nghiên cứu của Tô Hạo chia làm hai bộ phận, bộ phận thứ nhất, đem tin tức thân thể của nam tử trung niên, ghi chép vào trong quả cầu không gian, thông qua quả cầu không gian quan sát quá trình xâm nhập của virus;
Bộ phận thứ hai, đem virus tiêm vào trong người mình, vô hiệu hoá sức đề kháng của bản thân, để cho virus tiến hành ăn mòn, quan sát quá trình từ lúc virus xâm lấn đến lúc phá hủy cơ thể.
Vẻn vẹn mười ngày, Tô Hạo liền hoàn thành quan sát thứ nhất, đối với quá tình ăn mòn của virus, đã có hiểu rõ nhất định.
Sau đó đem nam tử trung niên chữa trị cho thật tốt, trục xuất về trấn Tuệ Trân, về phần nam tử trung niên này xử lý nghịch tử thế nào, cũng không phải chuyện Tô Hạo cần nghĩ.
Đồng thời, thuận tay chữa ra kháng thể chữa bệnh, cũng đem phương thức chế tác gửi cho Phong Thành: "Phong Thành, đây là kháng dược cho ôn dịch trấn Tuệ Tâm, ở trên còn có mạch suy nghĩ điều chế kháng thể cho các loại bệnh, ngươi rút thời gian đưa cho Trí Bằng đi! Ta đoán chừng hắn còn chưa biết trấn Tuệ Tâm xảy ra ôn dịch đâu."
Phong Thành lập tức nhắn lại: "Tốt, Duy lão đại!"
Kế tiếp chuyển qua nghiên cứu bộ phận thứ hai: Đem virus rót vào trong cơ thể, quan sát quá trình.
Tô Hạo trước tiêm cho mình một châm 'Ức chế hệ miễn dịch', đợi cho công năng của hệ miễn dịch giảm bớt, liền lấy virus từ trong cơ thể nam tử trung niên, chậm rãi đưa vào trong cơ thể mình.
" 'Virus Tinh Cầu', ta đã có mạch suy nghĩ! Bất quá, trước thử một lần! Virus, thật là một loại đồ vật kỳ diệu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận