Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 969: Nhị Trọng Hoá Thân (2)

Nói cách khác: Tất cả vật chất bên trong hình cầu, mặc kệ trạng thái vận động thế nào, tất cả đều bảo trì một loại 'Cân Bằng' nào đó, đều dựa theo lộ tuyến có sẵn, đi về phía trước!
Mở rộng ra vũ trụ, đó không phải sao?
Trong nháy mắt Vũ Trụ được hình thành, liền đã được định sẵn!
Cho dù là vui vẻ, buồn rầu, phẫn nộ,....
Đã được định sẵn rồi!
Mà sự tồn tại của Tô Hạo, chính là phá vỡ sự cân bằng này!
Thật giống như bên trong hình cầu, xuất hiện một viên hạt không có sẵn....
Sẽ phát sinh chuyện gì?
Không khó tưởng tượng, mọi vật chất bên trong hình cầu, đều sẽ chịu ảnh hưởng bởi viên hạt này, mà thay đổi lộ tuyến nguyên bản.
Tuy rằng loại thay đổi này thoạt nhìn không có ý nghĩa, nhưng quả thật đã phát sinh!
Trở lại trên thân Tô Hạo, Tô Hạo chuyển sinh, tạo thành ảnh hưởng, có lẽ cũng không phải thể hiện ở trên tinh cầu, mà là ở càng sâu trong vũ trụ, cũng lấy phương thức 'Vận Sóng', truyền ra bên ngoài.
Sau một thời gian ngắn, 'Thay đổi' cùng 'Ảnh hưởng' tích lũy đến một trình độ nhất định, sẽ đối với vật chất thật , sinh ra ảnh hưởng, cuối cùng dưới tác dụng 'Hệ thống tiêu điểm' không thể nhận ra, lấy hình thức thảm hoạ, đánh tới trên thân Tô Hạo.
Cũng có thể lý giải là: 'Quán tính' phản hồi trạng thái vận động của vũ trụ.
Thậm chí lý giải thành 'Tự mình khắc phục' cũng đúng.
Tạm thời mặc kệ tình huống thế nào, Tô Hạo chỉ dùng một câu khai quát: "Vũ trụ đã bị ta làm ảnh hưởng, nên tự chủ điều tiết khôi phục."
Hắn cẩn thận tự hỏi: "Kể từ đó, rất nhiều sự tình liền hiểu thông. Bất quá, theo đó mà đến, còn có rất nhiều nghi vấn cùng đồ vật không giản thích được... Có lẽ lúc này ta chỉ mới hiểu, vận hành vũ trụ, còn có nguyên nhân sâu xa, đợi ta khai quật."
Bây giờ xuất hiện một vấn đề mới đối với Tô Hạo: Chính là làm sao che đậy lại ảnh hưởng của bản thân đối với Vũ Trụ?
Nói một cách khác, như thế nào để lừa gạt 'Hệ thống vận rủi', làm cho hắn có thể không cần kiêng nể chuyện gì mà buông tay làm việc?
Dù cho thấy được 'Vận Sóng' nhưng không cách nào ngăn lại năng lượng từ sâu trong vũ trụ truyền lại, cuối cùng năng lượng sẽ tích lũy khổng lồ, lại phản hồi về hắn, hắn sẽ chết!
Nhìn thấy là một chuyện, làm được hay không là chuyện khác.
Tô Hạo lâm vào suy nghĩ.
"Không nghi tới cũng không sao, thử một lần bắt tay vào làm 'Vận Sóng;, trước tổng kết ảnh hưởng Vận Sóng đối với ta."
Tô Hạo lần nữa trầm xuống, yên tĩnh dừng lại 'Nguyên Tinh' tiến hành làm nghiên cứu của mình.
Thời gian nhanh chóng, từng năm trôi qua.
"Tựa hồ 'Vận Sóng' chỉ khi nào ta hành động, mới bị cải biến, không cách nào dùng bất luận phương thức nào đi ngăn cản cải biến này!"
"Vận Sóng vận hành hỗn loạn không trật tự, căn bản không cách nào tìm được quy luật tương ứng, hoặc là nói, lấy năng lực của ta, tạm thời không phát hiện được quy luật của nó."
"Có lẽ phương hướng nghiên cứu của ta, ngay từ đầu đã sai. Ta căn bản không cần phải đi thay đổi vận sóng, cũng không cần phải nghĩ đến chuyện che đậy vận sóng, bởi vì chuyện này ta căn bản không làm được. Ta có lẽ có thể bắt đầu từ bản thân!"
"Vận Sóng kết nối trên người ta, kết nối ở chỗ nào đây? Đầu óc, hay là thân thể?"
"Là đại não! Căn nguyên 'Vận Sóng', là đầu óc của ta! Hoặc là nói, là 'Ý thức vận động'."
"Ta đại khái đã hiểu, nhục thể của ta vẫn là thân thể nguyên bản, đại não còn là đại não nguyên bản, vật chất cũng không phát sinh thay đổi, thứ thay đổi, là phương thức vận động của Ý Thức!
Nói cách khác, chỉ cần ý thức của ta vận động theo ý thức của chủ nhân cỗ thân thể ban đầu, vậy loại vận sóng, rất có thể sẽ bị đầu óc của ngăn cản, mà ta cũng liền tránh khỏi bị 'Vận Sóng' tập trung.
Sau đó tai họa cường thịnh có trở lại, cũng không liên quan gì tới ta rồi...
Nhưng mà, muốn thay đổi phương thức vận động của ý thức, chuyện này không thể nào đấy, ta chính là ta, đây là sự thật không cách nào thay đổi! Làm sao bây giờ đây?"
"Có thể hay không đem vận động của Ý Thức của ta giấu đi? Giấu xong, tuy rằng 'Vũ Trụ' có thể phát giác tình huống không thích hợp, nhưng căn bản không cách nào tập trung vị trí của ta! Đến lúc đó nói không chừng tìm nhầm chỗ, phản hồi lên hành tinh khác thì sao?
Tựa hồ có chút không thích hợp, đầu óc có thể giấu ở chỗ nào? 'Vận Sóng' thật giống như 'Ánh mắt của Á Sơn', chỉ cần Á Sơn còn chơi game, nhân vật căn bản không thoát được ánh mắt của hắn."
Một trăm năm sau, Tô Hạo đối với lý giải 'Vận Sóng' càng ngày càng sâu, nhưng vẫn như cũ không cách nào thuận lợi che đậy 'Vận Sóng' ảnh hưởng ra ngoài.
Ngày hôm nay, hắn lần nữa tiến vào trong quả cầu không gian, quan sát nghiên cứu cùng ý tưởng của mấy trăm năm qua, làm một lần tổng kết.
Hắn cảm giác, cảm thấy có thứ gì đó bị mình không để mắt tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận