Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 963: Chỉ Còn Một Đầu (2)

Vì vậy, trên đình nhỏ, chỉ thấy ba nam tử đầu tinh trẻ tuổi ngồi xếp bằng.
Lại kêu to gọi nhỏ.
"Heo rô! Trực lại một cây!"
"Heo cơ!"
"Chặt heo! Hặc hặc, xin ván nhất nhé!"
"Khắc, Phong Thành, bài ngươi vì sao tốt như vậy, có phải ăn gian không?"
"Á Sơn lão đại, ta làm sao có thể ăn gian? Đây chính là bài trong hệ thống mà."
Tô Hạo ho khan một tiếng: "Đè!"
Phong Thành sững người: "Duy lão đại, bài của ngài còn có 4 đôi sao?"
Tô Hạo nói: "Đương nhiên rồi, ta mới đánh mấy cây thôi! Về cây ba, thắng."
Tô Hạo cười hắc hắc cầm lấy giấy gián lên trán Phong Thành cùng Á Sơn.
Lúc này trên trán Phong Thành đã gián đầy giấy trắng, rầm rạp chằng chịt một mảng lớn, đương nhiên, trên trán Á Sơn cùng Tô Hạo cũng không ít.
Chia bài ván thứ tiếp theo, nhìn thấy bộ bài, Phong Thành liền cưới hớn hở, Á Sơn chau mày, Tô Hạo vô cùng bình tĩnh đánh đầu tiên.
Phong Thành lập tức nói: "Cướp cái!"
Đúng lúc này, cả chiếc phi thuyền khẽ chấn động!"
Á Sơn cùng Phong Thành lộ ra nét ngạc nhiên, ngẩng đầu hướng lên trời nhìn.
"Nguy rồi, là siêu chấn động tia hạt!" Đồng tử Trần Tự co lại, vô thức khởi động Tinh Thần Xúc Tu, trong nháy mắt liền trốn vào bên trong 'Không gian cấp hai'.
Thời điểm phục hồi lại.
Chỉ thấy Á Sơn cùng Phong Thành vẫn giữ nét mặt ngạc nhiên, sau đó như hoá đá, biến thạnh bụi phấn, dần dần phiêu tán.
Không chỉ có Á Sơn cùng Phong Thành, toàn bộ cảnh vật xung quanh đều bắt đầu vỡ vụn, biến thành bụi phấn, bảy lả tả tứ tung.
Hệ thống mô phỏng trọng lực duy trì mỗi khắc cũng tan vỡ, tất cả vật chất trong phi thuyền, trong nháy mắt trôi lên không trung, sau đó vỡ ra từng mảnh.
Nước trong ao , cũng thoát khỏi lực hút, trôi lơ lửng ở không trung, không ngừng vạn vẹo.
Quan trọng nhất là, kết cấu Tiểu Thế Giới của hắn, bị tia hạt đụng vào liền vỡ vụn!
Các tầng kết cấu phân cách Tiểu Thế Giới, bị một cỗ năng lượng không cách nào thừa nhận cọ rửa, sau đó trong nháy mắt tan vỡ.
Đảo nhỏ ở trong Tiểu Thế Giới, cũng nhanh chóng biến lớn trở lại, xuất hiện ở bên trong vũ trụ. Nhưng trong nháy mắt, bị tia hạt khổng lồ mang theo, lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía xa.
May mắn Tô Hạo có 'Không gian cấp hai', thời điểm hắn cảm thấy không ổn, liền dùng Định Vị Thạch đặt trong khe nứt không gian trốn thoát, làm cho thân thể thoát ly khỏi vị trí ban đầu, chuyển dời đến một chiều không gian khác, thành công tránh được một kiếp.
Dù sao Tô Hạo phản ứng cực nhanh, nhưng bộ phận phía dưới ngực hắn, cũng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại hai bả vai cùng một cái đầu.
Trong chớp mắt , chỉ kịp chế tạo một khối Mô đun không gian nhỏ, vừa vặn bao quát được phần thân trên vào, nhưng tia hạt chấn động lướt qua, mang đi một bộ phận thân thể của hắn, cùng với đại lượng năng lượng 'Huyết Khí' 'Linh Lực' 'Nguyên'.
Đến cả 'Hệ thống phù văn' trong cơ thể cũng trong nháy mắt tan rã, sau đó biến mất vô ảnh vô tung.
Nói cách khác, một thân sức mạnh khổng lồ, còn thừa không lại mấy, chỉ có Thức Thai nằm trong đầu lâu vẫn còn vận hành.
Hắn hôm nay, đến cả 'dịch chuyển' thành thục nhất cũng không làm được, muốn rời khỏi vũ trụ này, chỉ có thể dùng xúc tu tinh thần, dựa vào Định Vị Thạch lưu lại lúc trước tiến hành truyền tống.
Đây còn là lần đầu tiên Tô Hạo gặp khó như vậy.
Tin tốt là, cho dù Tô Hạo chỉ còn lại đầu lâu cùng bả vai vẫn có thể sinh tồn!
Chuyện này so với trước kia, liền không cách nào tưởng tượng được đấy.
"Oành oành oành !"
Năng lượng cọ rửa một phen, liền nổ tung liên tiếp, mà chi phi thuyền không còn vòng bảo vệ, nhanh chóng bị nổ nát thành nhiều mảnh, hướng bốn phía vũ trụ bay đi.
Trong tầm mắt Tô Hạo lúc này là một mảnh trống trải.
Đó là do 'Nguyên' dự trữ trong phi thuyền chuyển hoá thành năng lượng, hướng bốn phía khuếch tán.
Thật lâu, chỗ cũ chỉ còn lại cái đầu của Tô Hạo!
Một chiếc đầu được áo giáp thuỷ tinh bao phủ, trôi lơ lửng ở bên trong vũ trụ, loại tình cảnh này nếu để người khác thấy liền vô cùng quái dị.
Tô Hạo suy nghĩ một lát, rất nhanh liền làm ra hành động.
"Tạch tạch tạch !"
Kim cương giáp trên đầu lâu bắt đầu hành động, dần dần bao trùm xuống phía dưới, hướng phía dưới tăng sinh , dựng thành công một bộ thân thể làm bằng thuỷ tinh, thoạt nhìn đã khôi phục như lúc ban đầu.
Nhưng cũng chỉ có như vậy, trên thực tế hắn cũng không hoàn toàn khôi phục như nguyên bản, chỉ dựng ra một hệ thống tuần hoàn mới, tạm thời miễn cưỡng duy trì sinh mệnh.
Dù sao trước mắt còn không biết tình huống thế nào, ở trong vũ trụ trống vắng, tuỳ tiện tiêu hao năng lượng phục sinh cơ thể, là chuyện không có lợi!
"Đây chính kiếp nạn thứ hai? Nếu không phải ta ở bên ngoài phi thuyền sớm bố trí phòng hộ 'Sóng chấn động', chỉ sợ căn bản không kịp phản ứng, giống với đám người Á Sơn, trong nháy mắt tử vong, mất đi ý thức."
Không chỉ có Á Sơn cùng Phong Thành, còn có Phi Viên cùng đám người Lăng Bách Hoa, cũng ở trong kiếp nạn này, bị chấn thành bụi phấn, bọn hắn giờ phút này, ở trong vũ trụ không chút dấu vết.
Tô Hạo trốn ở bên trong 'Không Gian Cấp Hai', cũng không tuỳ tiện đi ra ngoài, chỉ là lẳng lặng quan sát tình cảnh xung quanh: Tuyệt đại bộ phận vật chất đã bị hạt cuốn đi, sau đó lại dưới ảnh hưởng của vụ nổ, một bộ phận biến thành bụi phấn, một bộ phận phiêu tán bốn phía...
Tình huống chính là như vậy.
Ngoài ra, xung quanh là một mảnh hư vô, chỉ có phía xa loé lên điểm sáng của tinh không.
Tô Hạo rất muốn chửi tục mấy câu, nhưng như thế nào cũng không phát ra được.
Đầu tiên là hắn muốn tiết kiệm chút sức lực, thứ hai là chửi cũng không có người nghe.
Có lẽ, quanh mảnh vũ trụ này, cũng chỉ có hắn là còn sinh mệnh mà thôi.
Chuyện này thật là... đúng là trải nghiệm mới mẻ.
Cuối cùng, Tô Hạo vẫn nhịn không được, há miệng phát không ra tiếng: "Con mẹ nó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận