Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1128: Không Nghe Thấy Hả? (2)

Hạ Khánh Quân nhìn thấy Tô Hạo, liền như nhìn thấy thần nhân, hầu như muốn ôm đùi Tô Hạo không buông.
Tô Hạo nói: "Lãnh tụ, không cần quá mức lo lắng, cứ theo lời ta nói mà làm, chúng nó sẽ rất nhanh triệt để tiêu vong."
Hạ Khánh Quân rất để ý tới mấy chữ 'Triệt để tiêu vong' từ miệng Tô Hạo.
Nhưng mà hắn không nghĩ quá nhiều, bởi vì tình thế hôm nay thế nào, hắn rõ ràng nhất, chuyện hắn muốn giải quyết bây giờ chính là, phương pháp giải quyết nguy cơ trước mắt.
Tô Hạo vừa nói xong, hắn lập tức tỏ thái độ:" Đại cường ngươi nói thế nào, chúng ta liền làm thế đó."
Tô Hạo nói: "Nhân loại có thể điều khiển chiến hạm Bát Thú Tộc chứ?"
Hạ Khánh Quân lập tức nói: "Cải tạo đơn giản một phen, có thể lập tức sử dụng."
Tô Hạo: "Nhân loại có đủ nhân thủ để điều khiển chứ?"
Hạ Khánh Quân không chắc nhìn về phía hạm trưởng.
Hạm trưởng lên tiếng nói: "Chỉ cần là người tốt nghiệp Trung Học, liền có thể huấn luyện điều khiển chiến hạm, đem người triệu tập lại, huấn luyện đơn giản một phen, tìm vãi lão binh mang theo, muốn điều khiển chiến hạm không phải vấn đề."
Tô Hạo gật đầu nói: "Vậy được! Kế tiếp các ngươi cần làm ba chuyện."
Tất cả mọi người chấn động, nghiêng tai lắng nghe.
"Thứ nhất, toàn lực sản xuất 'Tiểu Lập Phương Sát Trùng', càng nhiều càng tốt.
Thứ hai, chuẩn bị đại lượng tài liệu sản xuất Truyền Tống Trận, yêu cầu có thể Truyền Tống được chiến hạm cỡ lớn, càng nhiều càng tốt, đồng thời chuẩn bị tiếp thu đại lượng chiến hạm Bát Thú tộc, làm tốt cải tạo;
Thứu ba, huấn luyện binh sĩ chuẩn bị chiến đấu, càng nhiều càng tốt."
Tô Hạo nói xong, nhìn quanh một vòng hỏi: "Nghe rõ chưa?"
Tất cả mọi người sửng sốt:" Chỉ... Chỉ có như vậy!"
Bọn hắn không nghĩ ra, chỉ dựa vào mấy việc này, làm sao có thể đánh bại hơn trăm triệu chiến hạm của Bát Thú Tộc?
Á Sơn nhíu mày, giọng lạnh như băng nói: "Duy lão đại nói, các ngươi không nghe rõ sao? HÁ!"
Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm nhận được hàn khí toả ra trên người Á Sơn, khí tức kinh khủng, không khỏi rùng mình một cái.
Bọn hắn điên cuồng lui về phía sau, trong lòng thầm hô: "Con mẹ nó! Khí thế quá kinh khủng!"
Sau đó cùng hét to nói: "Nghe rõ!"
Gương mặt Á Sơn lúc này mới hoà hoãn.
Tô Hạo nói: "Nếu đã nghe thấy, như vậy liền làm đi! Càng nhanh càng tốt, càng nhanh giải trừ nguy cơ."
Sau khi nói xong, thân ảnh hắn biến mất.
Á Sơn cũng rời đi.
Phong Thành nhìn đám cao tầng kinh hồn bạt vía, không khỏi lộ ra biểu cảm thú vị: "Ha ha, Á Sơn lão đại chính là như vậy, một lời không hợp liền đánh, các ngươi không cần để ý. Cứ nghe theo mà làm."
Dứt lời cũng biến mất.
Trở lại Tiểu Thế Giới, Phong Thành đi theo sau lưng Á Sơn, vẻ mặt tràn đầy kính nể nói: "Á Sơn lão đại, khí thế vừa rồi mà ngài phóng xuất, liền doạ sợ một đám người, quả thật lợi hại.
Có bí quyết gì không, dạy ta một chút, ta cũng muốn học! Vừa nghĩ tới chuyện bản thân có thể dùng một ánh mắt doạ sợ người ta, liền thật soái!"
Á Sơn khẽ cười nói: "Kỹ xảo gì không? Vừa rồi ta rất nghiêm túc, nếu bọn họ không nghe rõ lời nói của Duy lão đại, ta tất nhiên sẽ đánh bọn họ một trận.
Đám người kia có thân phận gì, cũng dám chất vấn Duy lão đại sao? Chẳng lẽ không biết Duy lão đại chịu ra tay giúp bọn hắn, chính là tổ tiên bọn hắn toả khói xanh?
Phong Thành, ngươi về sau đổi ánh mắt, nếu ai chọc tới Duy lão đại, cứ đánh chết cho ta."
Phong Thành bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là thế, ta đã hiểu Á Sơn lão đại. Tiếp theo ta cũng thử xem, xem ánh mắt của ta có quản được bọn họ không."
Á Sơn cười nói: "Đi!"
Ba người Tô Hạo rời đi.
Hạ Khánh Quân nhìn một đám lãnh đạo cấp cao, thở dài, tảng đá trong lòng cũng được chuyển đi.
Bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt đối phương.
Chưa bao giờ nghĩ tới, ánh mắt một người lại có thể khủng bố như vậy.
Người ngồi chỗ này, ai nấy đều không phải là người có tâm lý vững, đứng đầu cả quốc gia? Nhưng vừa rồi lại bị doạ sợ.
Không thể tin nổi!
Cuối cùng Hạ Khánh Quân hít sâu một hơi, nói: "Chư vị, tuy rằng ta không rõ dụng ý trong đó, nhưng, làm theo đi!"
Mọi người yên lặng gật đầu.
Bất kể thế nào, ít nhất bọn hắn cũng biết một điều, Hứa Thế Cường là nhân loại, vậy là đủ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận