Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1097: Chúng Ta Hiểu Ngươi (1)

Sau khi Tô Hạo quyết định nghiên cứu 'Tiểu trừ ngoại não có ảnh hưởng thế nào tới Ý Thức', liền đi tìm hạm trưởng, tìm tới mấy phạm nhân tử hình làm thí nghiệm.
Trước đem Ý Thức của bọn họ đưa vào trong Quả Cầu Không Gian, sau đó trang bị thêm Ngoại Não, quan sát Ý Thức của những người này lớn mạnh.
Sau đó lại lần lượt di chuyển đi Ngoại Não, quan sát tình huống Ý Thức ở trong Quả Cầu Không Gian.
Tiếp đó Tô Hạo có phát hiện thần kỳ, sau khi tiêu trừ đi Ngoại Não, Ý Thức trong Quả Cầu Không Gian càng thêm ngưng tụ, nhưng tổng thể không bị tiêu giảm.
Thần kỳ chính là, nguyên bản chỉ số IQ của mấy người, sau khi loại bỏ đi Ngoại Não liền giảm mạnh, nhưng so với trước liền thông minh lên không ít, nhận thức được tăng lên, hơn nữa còn theo biên độ lớn.
Tô Hạo Ý Thức được một vấn đề: "Ý Thức được lưu trữ trong Quả Cầu Không Gian, có thể dưới loại tình huống nào đó mà vững chắc hoá, mà sẽ không phát sinh thay đổi.
Nói cách khác, dù cho ta đem đầu óc phá hủy, Ý Thức của ta nhiều nhất chỉ lâm vào đình trệ, mà không phải bị tiêu vong.
Nhưng nếu lấy mấy người này duy trì thời gian dài không có Ngoại Não, Ý Thức của bọn hắn, cũng sẽ dần dần co lại.."
"Thì ra là thế, Ý Thức cũng tồn tại 'Quán tính'."
Bởi như vậy, Tô Hạo đối với việc tiêu giảm Ngoại Não, sẽ không có gánh nặng quá lớn.
"Còn có một vấn đề cần giải quyết, chính là Ý Thức của ta khổng lồ như vậy, tương lai chuyển sinh tới thế giới khác, là trở nên dễ dàng hay khó khăn đây?"
Hắn đem ánh mắt đặt lên thân mấy phạm nhân: "Cần làm thí nghiệm đối ứng, càng dễ dàng chuyển sinh càng tốt, tốt nhất có thể nghiên cứu ra một hệ thống tự tìm được Ý Thức đối xứng, chỉ cần Quả Cầu Không Gian đụng được sinh mệnh có trí tuệ, liền có thể khởi động hệ thống..."
Mấy tên phạm nhân IQ cao thấy Tô Hạo dùng một loại ánh mắt khó hiểu nhìn mình, lập tức sợ đến run người.
Trong lòng bọn họ bị nỗi sợ hãi mơ hồ chiếm hết.
Lúc trước thời điểm IQ Còn thấp bọn họ còn không rõ tình cảnh của mình, hiện tại đầu óc trở nên thanh tỉnh một chút, cả đám đều rõ được tao ngộ của bản thân là Vật thí nghiệm!
Hơn nữa chính là vật thí nghiệm của 'Thần thánh của nhân loại, Hứa Thế Cường'....
Phát hiện này khiến bọn họ không dám tin: "Thần thánh nhân loại Hứa Thế Cường vậy mà dùng cơ thể người làm thí nghiệm? Chuyện này trái với nhân luân đạo đức! So với đám người bọn họ còn hỏng hơn. Nhất định phải sống sót đi ra ngoài, sau đó đem tội ác của Hứa Thế Cường truyền đi, làm cho tên điên này mất sạch thanh danh, biến thành chuột nhát người người hô đánh...
Không bao lâu, mấy đại não vật thí nghiệm ở đây bị Tô Hạo chơi hỏng mất, Ý Thức của bọn họ chỉ còn tồn tại trong Quả Cầu Không Gian.
Sau đó Tô Hạo sờ sờ cằm nói: "Có nên đem Ý Thức của bọn họ đầu nhập vào trong cơ thể Bát Thú Tộc? Mẫu Trùng không?"
Mặc dù là câu hỏi, nhưng hành động của Tô Hạo lại hết sức nhanh chóng.
Không lâu sau, mấy phạm nhân có IQ cao này tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại bọn họ còn dương dương đắc ý, nhưng phát hiện mình biến thành dị vật...
"Ha ha? Con mẹ nó!"
"Xong đời ta rồi! Lão tử biến thành quái vật xúc tu! Làm sao bây giờ? Khóc trong phòng thí nghiệm!"
"Ta cũng là quái vật xúc tu... Đã xong, triệt để xong đời! Tên tuổi anh hùng cả đời của ta, dù cho đi ra ngoài, cũng không ai nhận ra ta. Ta không muốn sống nữa, để ta chết đi!"
Lúc này , một giọng nói trầm thấp vang đến: "Lại nói.... Ta hiện tại biến thành gì? Sao ta không nhìn thấy hình dạng của mình."
"Ta cũng vậy, cảm giác, cảm thấy thân thể là lạ, không quá giống nhau !"
Chúng xúc tu quái dị cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mấy cái móng to của Mẫu Trùng nằm trên đất nhúc nhích, nỗ lực quay đầu nhìn bộ dáng của bản thân, nhưng làm thế nào cũng không được.
Đám xúc tu quái dị bị chấn kinh rồi, trong lúc nhất thời tiếp nhận bản thân là quái vật xúc tu.
So với việc bán thành một con Trùng, biến thành quái vật xúc tu cũng không phải là chuyện khó tiếp nhận.
Đám xúc tu quái dị nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy vẻ may mắn trên gương mặt, sau đó mang theo mấy con Nhuyễn Trùng đi tới cạnh hồ nước: "Hình dạng của các ngươi đấy, khó mà nói được, chính các ngươi tự mình xem đi!"
Mẫu Trùng để sát mặt vào nước.
"A !".
"Lão tử không muốn sống nữa!"
Hắn quả thật không muốn sống nữa, đầu óc co lại, chậm rãi nhích về phía trước, chui vào trong nước, ý định làm bản thân gạt nước chết.,
Sau đó bị một tên xúc tu vớt lên, an ủi: "Huynh đệ, ta cảm thấy, làm một con côn trùng cũng không phải chuyện xấu, ít nhất là không có phiền não của nhân loại, nên ăn thì ăn , nên uống thì uống, ngươi thấy chúng ta biến thành mấy con bạch tuột, tâm tình cũng rất tốt đi?"
"Ngươi không hiểu..." Quay người lại muốn chui vào trong nước.
"Chúng ta hiểu !" Lại bị đầu bạch tuột này ngăn lại.
"Không, ngươi không hiểu...."
Bạn cần đăng nhập để bình luận