Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 830: Nguyên Khí Quá Nguy Hiểm (1)

Ba người xuyên qua một tầng bính chướng không gian, cũng không cảm giác bản thân nhỏ đi, giống như đi xuyên qua một tầng bong bóng vậy, bên trong bên ngoài tựa hồ không có gì khác biệt.
Á Sơn sợ hãi than nói: "Cảm giác từ Thần Niệm, chỉ là một tiểu cầu bình thường, nhưng mà sau khi đi vào lại đột nhiên thay đổi, thiếu chút nữa khiến ta tưởng gặp phải ảo giác."
"Tiểu Thế Giới còn chưa khai phá đến mức hạn cùng, về sau sẽ còn nhiều bất ngờ!"
Kiểm tra một chút, phát hiện toàn bộ hòn đảo không có biến hoá gì to lớn. Kể từ hôm nay, trụ sở của bọn hắn liền bị giấu kín, khó người tìm ra được.
Trừ khi trong căn cứ xuất hiện tai hoạ quỷ dị không thể giải quyết, nếu không bọn hắn liền không cần đổi căn cứ!
Tô Hạo lại tìm một hòn đảo nữa, đem Tiểu Thế Giới đặt xuống, coi như triệt để đem căn cứ giấu kỹ!
Giải quyết xong chuyện này, Tô Hạo lần nữa trở lại phòng thí nghiệm, toàn lực phân tích ra loại vận động có thể đem vật chất chuyển hoá thành Nguyên, nguyên lý trong đó là gì, hắn có một chút không đợi được nữa muốn biết được kết quả.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, chợt có một ngày, một tiểu đội năm người bay trên không trung, che giấu thân hình bay qua hồ lồ đảo cũ, sau đó lại bay trở về.
Cô gái áo lam cầm lấy bản đồ, nhiều lần so sánh, hết sức ngạc nhiên nói: "Ồ? Trên bản đồ ký hiệu ở đây có một hòn đảo nhỏ nha! Hiện tại sao không thấy?"
Một tên nam tử tóc quăn nhìn khá nhỏ tuổi, hắn híp mắt nhìn xuống mặt biển, sau đó từ trong tay nữ tử nhận lấy bản đồ, cẩn thận so sánh một phen, lông mày dần dần nhăn lại: "Bản đồ không sai, vị trí của chúng ta cũng không sai, là do nước biển tăng lên sao? Không đúng, bây giờ là thời điểm triều rút, so với buổi tối, nước biển phải hạ thấp mới đúng.
Đi, chúng ta lẻn xuống dưới nhìn xem."
Nam tử tóc quăn này nhỏ tuổi nhất, nhưng tất cả mọi người ở trong tiểu đội đều nghe theo lời hắn nói, Nguyên Pháp Sư Khí Chi vung tay lên, thao thúng không khí giúp mọi người ẩn giấu thân hình lao xuống mặt biển, sau đó gạt nước biển qua một bên.
Bọn hắn giống như ở trên biển dạo chơi một vòng, cũng không phát hiện ra dấu vết hòn đảo, ngược lại phát hiện một cái hố to.
Cái hố to này lúc này sớm đã ngập nước, không khác gì với mấy cái hố dưới biển, là thứ có thể tuỳ ý thấy được.
Bọn hắn trồi lên mặt biển, nam tử tóc quăn trầm tư một hồi, ngưng trọng hỏi: "Hương Ly, bản đồ trên tay ngươi được phục chế lúc nào? Là phiên bản mới nhất của hiệp hội sao?"
Cô gái áo lam được kêu là Hương Ly lập tức trả lời: "Đây là bản đồ phát hành vào ba năm trước, chính là phiên bản mới nhất có trên thị trường. Không sai được!"
Nam tử tóc quăn suy nghĩ một chút nói: "Các ngươi ở chỗ nay đợi ta một chút!"
Xong, trên thân hắn xuất hiện từng tầng kim loại, hình thành một mũi nhọn kim loại, sau đó đâm xuống mặt biển.
Ước chừng năm phút sau, hắn xuất hiện trở lại, hít vào từng ngụm không khí.
Mấy người khác tò mò hỏi: "Phi Viên, có phát hiện gì không?"
Nam tử tóc quan tên là Phi Viên thản nhiên nói: "Nếu ta đoán không sai, nguyên bản ở chỗ nào có một hòn đảo, nhưng bị người ta đào đi rồi."
Đám người Hương Ly giật mình, như là nghe được chuyện hoang đường: "Cái gì? ? ?"
Phi Viên cũng lười giải thích nhiều, ngược lại nói: "Từ tình huống hiện tại, phương hướng mà chúng ta sàng lọc là chính xác, cũng có lẽ đã theo đuôi được bọn hắn, khả năng rất lớn bọn hắn trốn trên hòn đảo này.
Chỉ bất quá không biết từ đâu để lộ tiếng gió, sớm dời đi. Đương nhiên, không ngoại trừ khả năng là trùng hợp."
Cô gái áo lam kinh ngạc nói: "Chuyển đi? Đem nguyên hòn đảo chuyển đi? Điều này làm sao có thể?"
Phi Viên nhìn cô gái áo lam như kẻ đần, bất đắc dĩ nói: "Ài ! nói bao nhiêu lần rồi, sao các ngươi không động não suy nghĩ đi?
Suy nghĩ có thể giúp tăng thêm trí tưởng tượng, đây là ưu điểm, nhưng đừng dùng trí tưởng tượng để suy nghĩ."
Cô gái ao lam lúng túng cười cười, ngược lại thỉnh giáo nói: "Vậy nên suy nghĩ thế nào?"
Phi Viên nói: "Vấn đề này, ngươi phải chia thành hai tuyến để cân nhắc. Một là những khả năng phía sau của hiện tượng mà chúng ta thấy, hai là cân nhắc tổng hợp, dựa theo tính khả thi, từng bước loại trừ từng khả năng khó có thể xảy ra. Khả năng cuối cùng chính là đáp án, tuy không chắc một trăm phần trăm sẽ đúng, nhưng phải đúng đến tám chín phần.
Nên câu hỏi của ngươi là làm sao để di chuyển một hòn đảo đi dựa vào năng lực của chúng ta, đây mới là vấn đề ngươi cần suy nghĩ?
Đây mới là cách suy nghĩ thường thấy, hiểu chưa? Nếu không giải quyết vấn đề một cách rõ ràng, thì phải nghĩ cách vận não suy nghĩ...
Ài! Đạo lý đơn giản như vậy, vì sao ta nói nhiều lần, các ngươi lại không hiểu rõ?
Gặp chuyện rắc rối phức tạp, trên thực tế liền than trời than đất, chỉ cần động não suy nghĩ một chút, thuận theo logic phân tích, sẽ tìm được đáp án..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận