Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 194: Lục

Trong nháy mắt Tô Hạo hạ đao, Địa Quân lập tức phản kháng.
Nhưng nếu như đã giả chết rồi, thì Tô Hạo cũng muốn làm đối phương chết thật luôn, triệt để biến mất.
Chưa kịp Địa Quân bạo khởi, hắn đã bị Tô Hạo chém thành hai đoạn.
Chỗ bị chém xuất hiện vô số vật chất màu đen, đem hai đoạn thân thể kết nối lại với nhau, như muốn chữa trị, nhưng Tô Hạo cũng không phải đứng xem cho vui, trường đao trong tay chưa bao giờ ngừng lại, ánh đao lập lòe.
"Tạch Tạch Tạch! ".
Trong lúc nhất thời vô số mảnh vụn màu đen bay lên, [Địa Quân] hợp rồi lại chia, chia rồi lại hợp, không ngừng nối lại, bị loan đao Tô Hạo bổ chém.
Đánh đến giờ này, [Địa Quân] đã không còn dũng khí tranh đấu, hắn chỉ muốn sống.
Nhưng theo huyết khí của hắn nhanh chóng tiêu hao, thời gian khôi phục càng ngày càng dài, thời điểm hắn khôi phục lần cuối cùng, đã mất đi lực lượng chạy trốn, nằm ở trên đất, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Tô Hạo, chờ mong Tô Hạo có thể tha cho hắn một mạng.
Tô Hạo một thân giáp sắt sáng bóng, đánh đến bây giờ vẫn mới như cũ, hắn chậm rãi đi tới bên cạnh [Địa Quân] Đông Lan, thử hỏi: "Hai người các ngươi vì sao lại tới Uyên Thành?"
Trong mắt Đông Lan hiện lên ánh sáng hy vọng, vội vàng nói: "Chỉ cần ngươi đáp ứng thả ta một con đường sống, ta cái gì cũng nói cho ngươi biết."
Tô Hạo không nói chuyện, trường đao trực tiếp hất lên, nhìn thế muốn chặt bỏ đầu đối phương.
[Địa Quân] Đông Lan luống cuống, trực tiếp nói: "Ngừng ngừng ngừng, ta nói ta nói! Dừng tay dừng tay!"
Bất kể thế nào, có thể sống thêm được vài giây cũng tốt, vạn nhất có kỳ tích phát sinh thì sao, hắn vẫn còn cơ hội sống sót!
Tô Hạo dừng tay, nhưng trường đao cũng không thu về, thản nhiên nói: "Vậy ngươi nói đi, vì sao lại tới Uyên Thành?"
[Địa Quân] Đông Lan suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta vốn định cự ở Toái Thạch Thành thuộc An Lương Thành, nhưng mà vào đoạn thời gian trước, An Lương Thành không biết vì sao xuất hiện một tên dị nhân cấp 7 cường đại, tất cả mọi người đều gọi hắn là Lục, tựa hồ là [Hùng Tử ] của danh sách [Dư Độc Nhân], hắn trước tiên đem ba gã dị nhân cấp 7 ở An Lương thành tiêu diệt, sau đó gặp người giết người, vẻn vẹn một tháng, đem toàn bộ dị nhân ở An Lương tàn sát không còn..."
Nói đến đây, vẻ mặt [Địa Quân] tràn đầy vẻ khó tin nổi nói: "Đây quả thực là điều khó mà tin nổi, danh sách bảy đánh nhau khó mà giết chết nhau được, dị nhân cấp bảy tử vong phần lớn là do bị người tin cậy ám sát hoặc bị tiết lộ ra nhược điểm, hoặc là thời điểm đến đại hạn, truyền thừa huyết nhục cho hậu nhân."
Ánh mắt Tô Hạo sáng lên, tò mò hỏi: "Vì sao cấp bảy của Dư Độc Nhân lại được gọi là [Hùng Tử ] ?"
[Địa Quân] Đông Lan lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, nhưng mà ở trên truyền xuống nói là, 'Nghịch sinh tắc hung" danh sách cao nhất của [Dư Độc Nhân], chính là [Hung]."
Tô Hạo lại hỏi: "Vậy danh sách cuối cùng của [Thân Giáp Nhân] tên gì?"
[Địa Quân] Đông Lan rất kỳ quái vì sao Tô Hạo ngay cả điều này cũng không biết, bất quá hắn cũng chỉ dám nói trong lòng, ngoan ngoãn nói: "[Thân Giáp Nhân] nắm giữ sinh mệnh lực, xưng là [Mệnh], dị nhân cấp bảy được gọi là [Mệnh Tử ]. Ta còn biết ba đầu danh sách cấp bảy khác tên gì, theo thứ tự là [Tấn Tiệp Nhân], động cực vi tĩnh [Tĩnh Tử ], [Thổ Tỉ Nhân] trí tuệ vô thường, gọi là [Thường Tử ], cùng [Dạ Hành Nhân], Thiên Địa Giai Minh, [Minh Tử ]. về phần mấy danh sách khác, ta cũng không biết, bởi vì thành An Lương chỉ có mấy dị nhân cấp bảy này."
Tô Hạo hiểu rõ gật đầu, lại hỏi: "Ý ngươi là, ngươi cũng chưa gặp qua [Hung Tử ] Lục sao?"
[Địa Quân] lúng túng nói: "Chưa gặp qua, đoán chừng người nào gặp cũng đều chạy không thoát. Hắn không chỉ đem toàn bộ dị nhân ở An Lương thành tiêu diệt, mà ngay cả mấy thành thị bên cạnh cũng bị trắng trợn chém giết, mặc kệ dị nhân cấp mấy cũng bị giết chết, quả thực hắn vô cùng giống ngươi, cường đại không cách nào tưởng tượng nổi, mà dị nhân xung quanh thành An Lương, nghe thấy đều nhao nhao sợ chết khiếp, trực tiếp bỏ chạy, Ta cũng do nghe được tiếng gió, cũng không nghĩ nhiều, liền chạy đi, đánh bậy đánh bạ chạy tới Uyên Thành."
Tô Hạo nói: "Ngươi biết ở đâu có dị nhân [Mệnh Tử ]?"
[Địa Quân[ lập tức gật đầu nói: "Biết rõ biết rõ..."
Sau đó cẩn thận nói: "Đại ca, ngươi xem kỳ thật ta cũng không có ác ý, chỉ là trong lúc vô tình chạy trốn tới đây mà thôi, không có làm chuyện gì xấu, ngươi tha ta một mạng đi, thịt của ta có thể cho ngươi ! Chỉ cần ngươi thả ta ra, ta lập tức cho ngươi biết [Mệnh Tử ] ở nơi nào."
Tô Hạo không nói lời nào, trực tiếp nâng đao lên.
[Địa Quân] lập tức hét lớn: "Ngừng ngừng ngừng, ta nói ta nói, ta nói đây..."
Tô Hạo ngừng lại, lẳng lặng nhìn hắn.
Trong lòng Đông Lan sợ hãi nhìn Tô Hạo cùng thanh đao dài kia, đại não rất nhanh chuyển động, tìm kiếm phương pháp phá cục.
Nhưng hắn phát hiện đầu óc của mình không đủ dùng, nghĩ như thế nào, đầu óc đều truyền đến tin hiệu 'sẽ chết', đều là tử cục.
Hắn không cam lòng!
Nhìn thấy Tô Hạo dần dần mất đi kiên nhẫn, đành phải ngoan ngoãn nói: "Mệnh Tử ở tại phía Đông, ngay tại thành lớn Dương Thành! Nghe nói [Mệnh Tử ] Thế hệ này tuổi thọ gần kề, rất nhiều [Địa Quân] nghe tin đều hướng bên kia tụ hội, đều muốn phân một miếng huyết nhục. Ta nguyên bản mục tiêu đi đến Dương Thành, dọc đường dừng lại tại đây, nghỉ ngơi một chút rồi đi. A Đúng rồi, ta có thể tự mình dẫn đường cho ngươi, dẫn ngươi đi đến Uyên Thành, thế nào?"
Tô Hạo nói: "Không cần, ta có thể tự đi."
Tô Hạo hỏi thêm mấy vấn đề, không phát hiện được tin tức hữu dụng, nói: "Cho ngươi năm giây lưu lại di ngôn."
Đông Lan tuyệt vọng mở to hai mắt nhìn: "Đại ca, ta đã nói hết với ngươi rồi, tha cho ta một mạng a!"
Tô Hạo gật đầu nói: "Đã thu được di ngôn!"
Vung đao hạ xuống.
[Địa Quân] Đông Lan dùng hết khí lực mình mới khôi phục được, dốc sức liều mạng chạy trốn.
Nhưng mà bất quá một lát sau, lại bị Tô Hạo chém ngã trên mặt đất, không còn khí lực khôi phục, vật chất màu đen cũng dần dần thối lui.
Tô Hạo lần nữa giương đao, chặt bỏ đầu lâu của [Địa Quân] Đông Lan.
"Phốc!"
Một đao kia, mới là đao có cảm giác chém đầu chân thật.
Mà sinh mệnh khí tức của [Địa Quân] Đông Lan cũng dần dần tiêu tán, một lát sau, không còn dấu hiệu sinh mệnh.
Đến tận đây, mục tiêu mới hoàn thành.
Hơn nữa còn gặt hái thêm được huyết nhục của [Vụ Quân], không chỉ có như thế, còn biết rõ An Lương thành xảy ra chuyện gì, còn biết được mục tiêu tiến hóa tiếp theo của [Địa Quân] cùng tin tức của [Mệnh Tử ], không biết là thật hay giả, đến lúc đó đi sẽ biết.
Duy nhất làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, chính là [Hùng Tử ] Lục, nghe nói là đến cả dị nhân cấp bảy cũng tùy ý chém giết, đến tột cùng là hắn mạnh đến bao nhiêu mới có thể làm được.
Mấu chốt nhất là, [Hùng Tử ] Lục này xuất hiện, làm cho Tô Hạo cảm thấy không ổn , tám chín phần mười, là hướng về hắn xuất hiện.
Qua mỗi đoạn thời gian, luôn có chuyện ngoài ý muốn phát sinh trên người của hắn, giống như là vận rủi quấn thân, Tô Hạo sớm đã thành thói quen.
"Không biết thực lực của Hùng Tử thế nào, ta cũng cần phải mau chóng tiến hóa lên dị nhân cấp 6 [Địa Quân], sau đó lại đi Dương Thành một chuyến xem thật có [Mệnh Tử ] hay không, đến lúc đó mượn hắn một khối huyết nhục sử dụng, cho hắn một ít thuốc bổ coi như huề."
Nghĩ đến đây, Tô Hạo cũng không nghĩ thêm nhiều, nếu chết thì thôi, ở thế giới này hắn đã thu hoạch được khá nhiều tin tức, nếu thật sự bị nhắm vào, thì cùng lắm lại đợi thêm mấy ngàn vạn năm, hảo hảo chuyển sinh là được.
Quay đầu nhìn Uyên Thành đã bị phá hủy hơn phần nửa, không khỏi thở dài, lẩm bẩm nói: "Nào có năm tháng yên bình, chỉ có lực lượng bản thân cường đại mà thôi. Một khi nhỏ yếu, sự tình nào cũng có thể phát sinh trên thân."
Tòa thành thị này muốn khôi phục lại sự phồn hoa lúc đầu, không biết phải đợi bao nhiêu năm.
Hoặc trước kia đã là đỉnh phong của nó, thuộc về sự tích huy hoàng cuối cùng, rồi từ từ suy bại.
Tô Hạo nhấc lên hai cỗ thi thể, dùng thép giáp biến thành cái xiên treo hai cỗ thi thể này lên, sau đó chậm rãi bay lên không trung rời đi.
"Phải mau chóng tiến hóa thành [Địa Quân] !"
Lúc này mặt trời đã lên, chiếu rọi toàn bộ Uyên Thành bị tàn phá...
Bạn cần đăng nhập để bình luận