Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1102: Chết thì chết thôi, người nào quản

Trong khoảng thời gian này hắn đối với Phục Nhãn Tộc triển khai nghiên cứu toàn diện, từng cơ quan trong thân thể đều không buông tha.
Nhưng cũng không tìm được 'Phục Nhãn' mà hắn mong muốn.
Hắn cũng không từ bỏ, lại trước sau triển khai nghiên cứu với 'Nụ Hoa' phía sau đuôi, còn lưu lại Ý Thức của bọn nó.
Tiếc nuối chính là, không có phát hiện gì!
Hắn cũng không phát hiện những Phục Nhãn Tộc này có năng lực quan sát tinh không.
Tô Hạo thầm nói: " Có phải Phục Nhãn Tộc cũng phân chia đẳng cấp tiến hoá không? Sau khi tiến hoá, 'Phục Nhãn' tăng lên đẳng cấp, phạm vi quan sát càng cao....
Mà những Phục Nhãn Tộc ta bắt lại này, chỉ là Phục Nhãn Tộc cấp bậc thấp nhất....
Có khả năng! Xem ra cần phải tới những thành thị cỡ lớn bắt vài cây nấm trưởng thành."
Nghĩ là làm liền, thân thể khủng lòng của Tô Hạo biến mất tại chỗ, ra ngoài tìm kiếm đại thành thị Phục Nhãn Tộc.
Mà Tô Hạo đi rồi, hơn chín mươi Phục Nhãn Tộc bị nhốt trong Tiểu Thế Giới Cấp Hai thở dài một hơi.
Chờ một hồi, cũng không phát hiện dị thú trở về, nhịn không được bắt đầu nói chuyện phiếm.
"Đó là quái vật gì? Là yêu quái từ vũ trụ sao?"
"Nghe nói là yêu quái xúc tu đến từ vũ trụ, tại sao có con quái vật đáng sợ đến thế?"
"Chúng ta đến cùng có trở về được không? Ta còn chưa tắm nữa, ít nhất phải để ta tắm chứ?"
"Ta cũng vậy, ta còn chưa tưới hoa, đoán chừng nó sắp héo rồi."
"Đầu óc các ngươi chứa cái gì vậy? Đến lúc nào còn nghĩ mấy chuyện này? Thất học thật đáng sợ."
"Các ngươi nên nghĩ làm sao sống sót ở đây, bằng không thì nhiều nhất một năm, chúng ta sẽ chết đói."
"Chết đói? Thật đáng sợ!"
Một thôn trang gần trăm nhân khẩu Phục Nhãn Tộc mất tích, rất nhanh liền đưa tới sự chú ý của lãnh đạo cấp cao Phục Nhãn Tộc, phái ra một đội quân cây nấm điều tra.
Rất nhanh kết quả điều tra xuất hiện trên bàn lãnh đạo cấp cao.
Vị lãnh đạo cấp cao này thoạt nhìn là một cây nấm già, hắn ngồi ở trong văn phòng của mình, dùng máy tính xem hình ảnh được gửi tới.
Trong mắt tràn đầy nét nghi hoặc.
Không khỏi thấp giọng lẩm bẩm: "Chuyện gì xảy ra? Mọi thứ trong thôn đều chỉnh tề, không có chút hỗn loạn nào.
Ngọn đèn vẫn còn bật, ti vi vẫn còn đang phát, nước tắm còn chưa đục, quần áo để một bên còn chưa động...
Thật giống như, tất cả mọi người đều biến mất. Ta tra toàn bộ hồ sơ, từ trước đến nay còn chưa phát sinh án lệ kiểu này..."
Thật lâu, nó ngẩng đầu lên: "Bên phía Thần Điện có theo dõi được tình hình của thôn trang này không?"
Bên cạnh là một cây nấm mặc âu phục như nhân loại bình thường, trả lời: "Phạm vi kia nằm ở ngoài điểm quan sát, không có dữ liệu ghi chép."
Vị lãnh đạo cố ý hỏi: "Làm tốt công tác ghi chép, tăng cường giám sát điều khiển. Đồng thời thông báo tới các khu khác, nhắc nhở bọn họ làm tốt phòng ngự."
"Tốt lãnh đạo."
Tô Hạo lặng lẽ tìm được một thành phố hết sức phồn hoa, tìm được một toà lâu đầu kỳ quái, Thần Niệm toả ra, mười cây nấm trưởng thành trong nháy mắt liền biến mất, bị Tô Hạo kéo vào trong không gian cấp hai.
Lại đổi một chỗ, kéo tiếp mười người.
Trong Tiểu Thế Giới Cấp Hai, nguyên bản hơn chín mươi cây nấm nhỏ đang kịch liệt thảo luận phương án chạy trốn, đột nhiên phát hiện bên cạnh nhiều thêm hơn hai mươi nấm người, nhao nhao sợ tới mức chạy loạn.
Trong Tiểu Thế Giới Cấp Hai lần nữa lâm vào hỗn loạn.
Chúng nó vừa mới bình phục, liền nhìn thấy Cự Thú khổng lồ chậm rãi hiện ra thân hình, đem hai mươi nấm người mới thu nạp vào, kéo vào trong phòng thí nghiệm.
Dưới nhận định của bọn họ, tình cảnh lần này vô cùng khủng bố, đồng thời cũng hiểu rõ mình vì sao xuất hiện ở đây: Giống với hai mươi nấm nhân này, đùng một cái.... đột nhiên xuất hiện.
Sau một hồi, Tô Hạo đem hai mươi nấm nhân này thả ra ngoài.
Hắn kỳ quái nhìn một đống cây nấm dưới chân, thầm nghĩ trong lòng: "Hai mươi cây nấm mà ta tìm được ở trong thành thị, chỉ có tố chất thân thể tốt hơn, nhưng tổ chức tế bào thần kinh thì đôi bên đều giống nhau.
Nói cách khác, 'Phục Nhãn Tộc' không có cơ chế tiến hoá.
Như vậy, những Nấm Nhân này, đến tột cùng làm sao để quan sát được biến hoá trong Vũ Trụ xa xôi?"
Điều này đến cả hắn cũng không làm được, vậy mà những người nấm thoạt nhìn như bình thường này, lại có thể làm được....
Chuyện này không thể nói Tô Hạo tự phụ, xem thường Phục Nhãn Tộc, mà đổi lại là một người bình thường, nhìn thấy Phục Nhãn Tộc có bộ dáng như vậy lại có được năng lực cường đại , sẽ nhịn không được mà lẩm bẩm.
Hắn nghe những cây nấm nhỏ này nói 'Đấy đấy đấy', nhưng cũng không nghe rõ chúng nó đang nói gì, vì vậy hạ quyết định: "Xem ra Phục Nhãn Tộc có thể nhìn thấy được tinh không xa xôi, không chỉ có nguyên nhân thuần tuý vì cơ thể, mà còn có nguyên nhân khác.
Muốn thông qua việc nghiên cứu thân thể bọn nó, trực tiếp đạt được kỹ thuật tương ứng, cũng không thực tế.
Vì vậy, ta còn cần học tập ngôn ngữ Phục Nhãn Tộc, sau đó điều khiển thân thể Phục Nhãn Tộc, lẫn vào bên trong Phục Nhãn Tộc, mới có cơ hội tìm hiểu nguyên nhân."
Để muốn biết được bí mật 'Phục Nhãn', chỉ cần đả thông được vấn đề giao tiếp, mọi thứ liền đơn giản.
Tô Hạo rời khỏi Tiểu Thế Giới Cấp Hai, dùng năng lực [Nghĩ Thái Nhân] trong [Bát Thú Thần], biến thân thành một người nấm nhỏ, lặng yên lẫn vào trong đám người.
Hắn rất nhanh thích ứng với phương thức sinh hoạt của nấm người, ở trong thành trấn du đãng, đồng thời thu thập tư liệu ngôn ngữ, rất nhanh học được ngôn ngữ cùng chữ viết.
Tin tưởng tiếp qua không lâu, hắn sẽ triệt để nắm giữ ngôn ngữ 'Đấy đấy đấy'.
Sự tình mất tích 20 nấm người trong thành phố, rất nhanh bị Phục Nhãn Tộc phát hiện.
Đây đối với Phục Nhãn Tộc, là một việc không hề nhỏ.
Nhân khẩu Phục Nhãn Tộc không nhiều, tính cả 90 người nấm mất tích ở thôn trang, đến bây giờ tổng cộng đã mất tích hơn trăm người nấm.
Mấu chốt nhất là, không có bất kỳ nấm nhân nào dám nói, tương lai sẽ không xảy ra tình huống như vậy.
Phục Nhãn Tộc khởi động trình tự điều tra, một đoạn ghi chép 3D, rất nhanh rơi vào tay tướng lãnh cấp cao.
Bình thường Phục Nhãn Tộc đều quan sát tình cảnh ở các đại đô thị, mọi vấn đề xảy ra, đều có trong bản ghi chép.
Mà tình cảnh Tô Hạo đem Phục Nhãn Tộc truyền tống đi, cũng bị nhìn thấy.
Xem hết video, một người nấm trung niên nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, đứng bật dậy.
"Đây không phải là năng lực Truyền Tống Không Gian sao? Chỉ có Nhân Loại mới có kỹ thuật này!"
Đám người nấm nghe vậy cả kinh, rất nhanh liền nghĩ tới năng lực thần bí khó lường này của nhân loại.
Như vậy liên hệ xuống, tộc nhân chúng nó bỗng nhiên mất tích không rõ nguyên nhân, nhân loại thoát không được liên quan.
Quan trọng nhất là, từ trước tới nay còn chưa xảy ra tình huống kiểu này, nhưng Nhân Loại mới tới Mẫu Tinh Phục Nhãn Tộc không lâu, liền xảy ra chuyện!
Chuyện này khiến chúng nó không khỏi nghi ngờ tới nhân loại.
"Nhìn qua, thật đúng giống năng lực Truyền Tống thần bí của nhân loại. Có lẽ nhân loại đã đem tộc nhân chúng ta bắt đi!"
"Nhân loại bắt tộc nhân chúng ta làm gì?"
"Còn muốn làm gì? Nhất định là muốn làm vài chuyện tà ác đi."
"Mặc kệ muốn làm gì, việc chúng ta tổn thất hơn trăm tộc nhân là sự thật."
"Ta đã sớm nói vô luận thế nào cũng không thể bại lộ vị trí mẫu tinh cho nhân loại, hiện tại thì hay rồi! Nhân loại nhịn không được nữa hướng chúng ta động thủ."
"Chúng ta lập tức phái người liên lạc với nhân loại, đòi lại tộc nhân, nếu không cho, cùng lắm thì đầu nhập vào Bát Thú Tộc, tìm Bát thú Tộc đem nhân loại tiêu diệt. Mọi người cùng nhau xong đời."
"Không sai! Với tư cách là minh hữu, vậy mà đem chủ ý đánh lên người chúng ta, thật đáng giận."
"Ủng hộ, tìm nhân loại thuyết pháp. Nhất định phải đem tộc nhân đòi về!."
Một đám người nấm líu ríu phát biểu ý kiến.
Chúng nó không có gì chứng minh đây là chuyện nhân loại làm, nhưng chúng nó thống nhất chuyện này không thoát khỏi nhân loại.
Phục Nhãn Tộc tự nhận trí lực của mình không bằng Bát Thú Tộc, thuộc về loại hình trung đẳng.
Những việc như suy luận phá án, chúng nó chơi không được, cũng không có hứng thú.
Đối với chúng mà nói, chỉ cần biết có dính đến nhân loại, vậy là do nhân loại làm...
Dù cho nhân loại nói xạo cũng không có tác dụng.
Chúng nó không nghe!
Trừ khi đem hơn trăm Phục Nhãn Tộc trả trở về, hơn nữa còn hứa hẹn từ nay về sau không được đặt chân đến Mẫu Tinh Phục Nhãn Tộc.
Lãnh đạo cấp cao Phục Nhãn Tộc liền đánh nhịp: "Được! Ta liền liên lạc tới bọn họ, hướng nhân loại đòi về tộc nhân. Nếu không đừng trách Phục Nhãn Tộc không khách khí."
Cho dù là người nấm cũng phải có khí phách.
Hoặc có thể gọi một cách khác, chính là có cơ không não!
Tô Hạo cũng không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này, bản thân chỉ bắt hơn trăm Phục Nhãn Tộc mà thôi, vậy mà tựa hồ như chọc tổ ong vò vẽ.
Chuyện này đổi lại trong xã hội nhân loại hay Bát Thú Tộc, còn không xuất hiện chút gợn sóng nào.
Hơn trăm người! Chết thì chết thôi, người nào quản....!
Bạn cần đăng nhập để bình luận