Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 521: Trăm Năm Nữa (2)

Vô số Pháp Khí hướng Tô Hạo đánh tới, như bầu trời trút xuống cơn mưa, có Pháp Khí lao tới Tô Hạo, có Pháp Khí lao tới Phi Kiếm.
Đổi lại người khác vào vị trí của Tô Hạo, nhìn thấy nhiều công kích như vậy, đều nhịn không được mà da đầu run lên.
"Phốc phốc phốc !"
Vô số Pháp Khí đánh vào trên thân Tô Hạo, nhưng tình cảnh người mặc giáp thủy tinh bị đánh bài trong đầu bọn họ cũng không xuất hiện, nhiêu Pháp Khí công kích sắc bén, vậy mà xuyên thấu qua thân Tô Hạo, cắm vào mặt đất Kim Cương Giáp, đánh mặt đất Kim Cương nổ tung, trong chốc lát đầy rẫy lỗ thủng.
Không chỉ có người thủy tinh như vậy, mà bốn mươi tám thanh Phi Kiếm đang được tạo ra cũng thế.
Hơn nữa tình cảnh hộ thuẫn chống cự trong đầu bọn họ cũng không xuất hiện.
"Giải quyết xong chưa?"
Có người nói ra nghi ngờ trong lòng, nhưng mà phần lớn ở đây đều là tu sĩ Kim Đan, thức niệm dị thường nhảy cảm, trước tiên kết lậu: Chưa giải quyết xong.
"Đó là huyễn ảnh sao? Tất cả công kích của chúng ta đều đâm xuyên qua!"
"Rất có thể, nhưng mà cảm giác từ Thức Niệm thì hắn vẫn còn ở đó."
"Thức Niệm cũng bị đánh lừa đấy!"
"Đúng rồi, Linh Lực của tên này, sao giống tên tu sĩ Trúc Cơ có Pháp Khí đỉnh cấp kia vậy?"
Mọi người nghe xong, lập tức phản ứng lại: "Quả thật như thế!"
"Ta biết rồi, đỉnh cấp Pháp Khí phòng ngự trên người tu sĩ Trúc Cơ kia, chính là bộ khôi giáp này, mà hắn chính là tên tu sĩ Trúc Cơ kia!"
Trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người toát ra vẻ tham lam. Bộ giáp này không chỉ phòng ngự mạnh, hơn nữa còn rất soái.
Nguyên Trạch cùng Phượng Đan liếc nhìn nhau, đều thấy được vẻ khó hiểu trong mắt đối phương, trong lòng đề cao cảnh giác. Bọn hắn sống rất nhiều năm, có thể tu đến cảnh giới Nguyên Anh liền vượt qua không biết bao nhiêu khó khăn trắc trở, biết rõ thế giới này không đơn giản như trong tưởng tượng, khắp nơi đều là nguy cơ, nếu không nghĩ kỹ, liền biến thành quân lương cho người khác, tu vi mấy trăm năm, cũng sẽ biến thành váy cưới của người ta...
Linh Niệm Nguyên Trạch quét qua, liền cảm giác trên không trung xa xa, ba tu sĩ Nguyên Anh phe mình đang vây công trưởng lão Vọng Nguyệt Cốc.
Trưởng lão Vụ Sơn này một thân thuật pháp 'Mê Vụ Sơn Trung' luyện đến xuất thần nhập hóa, khó mà trong nửa khắc đánh bại được.
"Nếu tình huống không ổn, lập tức đi tìm mấy đạo hữu Nguyên Anh khác xin giúp đỡ. Lần này vây công, sợ là không ổn. Tên tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ này cuối cùng từ đâu xuất hiện!"
Sau khi làm xong quyết định, Nguyên Trạch biến đổi thủ quyết bản thân, bản thân ẩn vào trong sương khói màu tím, biến mất không thấy đâu, mà khói mù màu tím càng để lâu càng dày đặc, khuếch tán ra ngoài, ngăn trở Thức Niệm của mọi người cảm ứng đến hắn.
Trong sương mù màu tím đột nhiên xuất hiện hai con rắn, lao nhanh về phía trước, há miệng rộng, im ắng gào rú, hướng Tô Hạo đánh tới.
Ngay tại thời điểm các tu sĩ đang kinh nghi bật định, bốn mươi tám thanh Phi Kiếm của Tô Hạo được chế tác thành công, chỉ một thoáng qua liền màu xanh đại phóng, trôi lơ lửng trên không trung.
Cũng chính vào giơ khắc này, đám tu sĩ liền ngửi được một cỗ khí tức nguy hiểm, bao phủ lấy bọn chúng.
"Đó là gì? Phi kiếm sao?"
"Sao có thể khống chế nhiều như vậy?"
Mọi người há miệng kinh nghi, Tô Hạo đưa mắt nhìn đám tu tiên giả bay theo.
Sau đó nhàn nhạt mở miệng nói: "Thưởng thức Phi Kiếm ta mới học được đi! Còn muốn bàn chuyện với ta, một trăm năm sau lại tới, với điều kiện các ngươi còn sống qua ngày hôm nay!"
Quyết tâm truy cầu Trường Sinh của Tô Hạo, không có người nào có thể ngăn cản, hắn cũng không hề đùa giỡn!
Nếu muốn đem toàn bộ tri thức ở thế giới này tiêu hóa, một trăm năm, có lẽ cũng chưa đủ!
"Đi!"
Chỉ tay, phi kiếm trôi lơ lửng quanh người Tô Hạo liền lao lên, kéo theo ánh sáng xanh âm u, bay theo một đường vòng cung mỹ lệ, lao tới đám tu tiên giả.
Tiếng xé gió vang lên, bốn mươi tám thanh phi kiếm hóa thành lưu quang, riêng phần mình lựa chọn mục tiêu công kích.
"Không tốt, là Pháp Khí án sáng xanh, ngăn không được, mau tránh!"
Chúng tu sĩ nhao nhao bấm pháp quyết, phát động thuật pháp sở trường cùng pháp khí của bản thân, hoặc là đem bản thân phòng thủ kín kẽ, hoặc là sử dụng độn quang di chuyển để né tránh, có người thì lấy ra Pháp Khí của mình, nghênh đón Phi Kiếm màu xanh của Tô Hạo.
"Đinh đinh đang đang ! ".
Trong lúc nhất thời thanh âm va chạm vang lên, tình cảnh hỗn loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận