Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 409: Trầm Trưởng Lão Uy Vũ

Tô Hạo tùy ý lựa chọn một tên tu tiên giả có khí tức không mạnh, trước khi truyền tống đi, hắn cũng bố trí thêm 'Bình chướng không gian' vào khối định vị thạch, như vậy sau khi truyền tống đi không lo bị người ta vây đánh.
Phương pháp này, có thể đảm bảo an toàn cho Tô Hạo.
Chỉ bất quá có 'Bình chướng không gian', thì thời gian truyền tống cự ly ngắn sẽ kéo dài hơn, bất quá, an toàn vẫn là quan trọng nhất!
Tính đến trước mắt, Tô Hạo cảm thấy người ở thế giới này không có thủ đoạn nào liên quan đến không gian, làm cho hắn có sự tự tin cực lớn!
Chuẩn bị xong, Tô Hạo lóe lên biến mất, xuất hiện sau lưng một tên tu sĩ đang ngồi tu luyện, gai nhọn trên trường đao phóng ra.
"Ba!"
"A !"
Tên đệ tử kia bị một đao đâm vào, theo phản xạ lao về phía trước, trong miệng còn kèm theo tiếng hét thảm.
Tô Hạo chỉ hơi dùng sức chọc hắn một cái, miệng vết thương không sâu, mà hắn dường như nhận phải tổn thương lớn vậy, trong lúc nhất thời gầm rú thảm thiết!
Tu sĩ xung quanh cũng bị tiếng tru này hấp dẫn, vô thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân hình cao lớn mặc giáp thủy tinh thoáng hiện phía sau, trường đao hất lên, dần dần biến mất.
Trong đầu tất cả mọi người đều toát ra một từ: "Thật ngầu!"
Nữ tu sĩ thì lộ ánh mắt say mê: "Quá... Quá đẹp trai đi!"
Mà nam tử thì hâm mộ không thôi: "Nếu như ta cũng có bộ áo giáp này..."
Sau đó liền suy nghĩ đến cảnh mình mặc áo giáp, đạp tiên kiếm, bay lượn trên bầu trời...
"Sắp chết rồi, các vị sư huynh cứu mạng." Thời điểm tiếng kêu thảm thiết của tu sĩ bị hại vang lên, mọi người mới phản ứng lại, tên áo giáp kia là địch nhân a!
Trong lúc nhất thời ai nấy như gặp phải đại địch, phòng khả năng bị người mặc áo giáp đột kích.
"Người mặc áo giáp xuất hiện, mau tìm Trầm trưởng lão!"
"Mời chư vị sư huynh đợi ta một chút, ta đây liền đi tìm Trầm trưởng lão."
Thân ảnh Tô Hạo xuất hiện bên ngoài sơn mạch, kèm theo hiệu quả phù văn, lần nữa hành động.
Truyền tống đến bãi phi lao, Ra-da liền chọn một tu sĩ may mắn, bố trí bình chướng không gian quanh người, truyền tống! Làm liền một mạch!
Ngay sau đó, trường đao Tô Hạo dễ dàng đâm xuyên hộ thuẫn yếu ớt của tu sĩ, thuận lợi lấy được huyết dịch, sau đó liền truyền tống rời đi.
Thao tác thoạt nhìn phức tạp, nhưng theo quá trình sử dụng không ngừng, Tô Hạo làm càng ngày càng thuần thục, càng đâm càng trôi chảy. Dưới ánh mắt của các tu sĩ kia, người mặc áo giáp này đột nhiên xuất hiện, đâm một đao, sau đó liền biến mất, sau đó mười giây sau, liền xuất hiện ở bên cạnh một người khác, đâm ra một đao! Lưỡi đao sắc bén, đáng sợ cực kỳ!
Tô Hạo bởi vì còn thiết lập bình chướng không gian, nên động tác hơi chậm lại một chút, nhưng vấn đề không lớn, hiệu suất thu hoạch vẫn rất cao, hắn rất nhanh có thể thu thập đủ máu mẫu.
"Xuy xuy xuy!"
"A a a!"
"Sư thúc, nên làm gì bây giờ? Không thể để tên này đùa giỡn chúng ta như vậy được a!"
"Chư vị sư điệt nghe ta nói một lời, mọi người tập trung lại với nhau, chuẩn bị phi kiếm, chờ tên kia xuất hiện, chúng ta liền xuất chiêu!"
"Sư thúc đại tài!"
"Ý kiến rất hay!"
Vài giây sau, thân ảnh Tô Hạo lại xuất hiện bên cạnh một tu sĩ, một đao đâm ra.
Vị tu sĩ này nhìn thấy Tô Hạo trước mắt, liền biết mình bị tập kích rồi, tuy rằng đã sớm chuẩn bị, nhưng nhìn tên áo giáp đột nhiên xuất hiện trước mặt, vẫn để trong lòng của hắn sợ hãi đấy, sắc mặt đại biến.
Nhưng cho dù hắn ra sức né tránh, vẫn bị trường đao đâm vào cơ thể, lấy ra một đống máu.
"Ách !"
Tu sĩ này bị đâm một lỗ nhỏ, phát ra thanh âm thảm thiets.
Nhưng mà, sự tình làm cho hắn kinh hãi còn ở phía sau, chỉ thấy vô số phi kiếm tràn đầy bầu trời phóng tới, 'Hưu hưu...' truyền vào trong tai của hắn, làm cho hắn bi phẫn quát: "Chư vị sư huynh, khoan hãy động thủ, đều là người một nhà a."
Về phần Trầm trưởng lão được mọi người đặt vào hy vọng, lúc này vẫn còn đang ở Dược Viên, gắt gao nhìn chằm chằm vào địa phương Tô Hạo biến mất.
Hắn đang mong chờ tên này xuất hiện lại một lần nữa. Chỗ Dược Viên này, so với mệnh căn của hắn thì còn quan trọng hơn, quyết không cho phép người khác nhúng chàm.
Bất quá Tô Hạo đã định trước làm cho hắn phải thất vọng rồi, điểm truyền tống này, trong ngắn hạn sẽ không tái sử dụng, dù cho Trầm trưởng lão thủ mấy ngày mấy đêm, Tô Hạo cũng sẽ khôn xuất hiện ở đây nữa.
Một lát sau, Ý Niệm trong đầu Trầm trưởng lão khẽ động, Linh Niệm của hắn cảm giác được có người tới bên ngoài Dược Viên, giống như là tìm hắn.
Hắn do dự một chút, thấy tên mặc áo giáp không xuất hiện lại, vẫn quyết định thay đổi mạch suy nghĩ.
Trầm trưởng lão rời khỏi Dược Viên, chỉ thấy một người đệ tử vẻ mặt tràn đầy kích động: "Trầm trưởng lão, tên áo giáp xuất hiện ở ngọn núi chính, điên cuồng đùa giỡn với mấy vị sư huynh khác, quả thực càn rỡ, ngài tranh thủ thời gian bắt hắn lại đi!"
Trầm trưởng lão hai mắt mở trừng, hỏa khí không khỏi tăng vọt, hắn tức giận nói: "Lẽ nào lại như vậy, ta đợi hắn lâu như vậy, hắn lại không đến! Dẫn ta đi gặp tên tặc tử kia!"
Tên đệ tử nghe xong liền đại hỉ, lập tức đi trước dẫn đường.
Mà lúc này, Tô Hạo truyền tống ra ngoài sơn mạch, cảm nhận cơ thể truyền đến áp lực, không khỏi dừng động tác trong tay lại: "Trong khoảng thời gian ngắn truyền tống nhiều lần, dù cho thân thể có 'Cân Bằng Khí' cũng chịu không nổi!"
Loại xuyên không gian này sẽ xé rách cơ thể, dù cho có cân bằng khí, nhưng vẫn như cũ bị thương, tuy rằng bị sinh mệnh cường đại của [Mệnh Tử] chữa trị, nhưng mà những chỗ bị tổn thương nghiêm trọng, chữa trị tương đối chậm chạp.
Vì vậy truyền tống nhiều lần, dần dần tích lũy thương tổn, do đó thân thể cảm nhận không được khỏe.
"Đây là tín hiệu cầu cứu mà cơ thể truyền ra! Mà thôi! Hôm nay đến đây vậy, cho ta xem hôm nay mình thu thập được bao nhiêu loại máu rồi đi!"
Nghĩ xong, ý thức của Tô Hạo tiến vào trong quả cầu không gian, Tiểu Sáng lập tức đếm số nói: "Xinh chào tiên sinh Tô Hạo, hoan nghênh trở về! Trước mắt huyết dịch tu tiên thu thập được một trăm lẻ ba phần!"
Tô Hạo vui vẻ nói: "Chừng này cũng đủ rồi? Vừa rồi nhất thời cao hứng , không nghĩ tới lại vượt chỉ tiêu, cũng quá tốt rồi!"
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu nhập, Tô Hạo cũng thu tay lại, lại tiếp tục đi lấy máu, trước mắt đã không còn ý nghĩa, còn không bằng dùng thời gian đó, tiến hành nghiên cứu số liệu có trong tay.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, thân ảnh Tô Hạo biến mất, truyền tống về trụ sở tạm thời, đây là trụ sở mà hắn mới tạo dựng, ít ai lui tới, tất nhiên sẽ không bị người khác phát hiện.
Trở lại căn cứ, tinh thần của Tô Hạo không khỏi thả lỏng, rời khỏi trạng thái [Mệnh Tử], hơi có vẻ mệt mỏi ngồi trên giường, thuận thế nằm xuống: "Ngủ một giấc, ngủ dậy rồi nghiên cứu sau!"
Trầm trưởng lão đi tới ngọn núi, chỉ thấy nhiều đệ tử như lâm đại địch, cầm chặt phi kiếm trong tay, khởi xướng vận sức chờ phát động, tựa hồ chỉ cần thấy tên mặc áo giáp xuất hiện liền công kích.
Một vị đệ tử nhìn thấy Trầm trưởng lão đi đến, như là tìm được ánh sáng, trong lúc nhất thời tự tin tăng vọt.
"Tên mặc áo giáp kia, lần này chết chắc rồi!"
Nhưng mà chờ vài phút, cũng không thấy tên mặc áo giáp xuất hiện, sắc mặt Trầm trưởng lão trầm xuống, quay đầu nhìn chằm chằm vào đệ tử báo tin: "Tên mặc áo giáp kia đâu? Chẳng lẽ ngươi gạt ta?"
Đệ tử kia lập tức bị dọa đến run sợ, run rẩy nói: "Đệ tử tuyệt đối không dám lừa gạt Trầm trưởng lão! Vừa rồi tên áo giáp kia còn thoáng ẩn thoáng hiện ở đây, cứ vài giây xuất hiện một lần, công kích người khác, hiện tại... hiện tại...."
Hắn do do dự dự, đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ tới điều gì, giọng nói lớn thêm vài phần: "Có lẽ biết được Trầm trưởng lão tới đây, nên tên áo giáp này e ngại, không dám xuất hiện nữa!"
Đệ tử xung quanh nhao nhao phụ họa nói: "Đúng rồi, hẳn là hắn run sợ trước uy danh của Trầm trưởng lão, nên tên kia không dám trở lại!"
"Không hổ là Trầm trưởng lão, quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Đúng vậy, tên tặc tử nào dám ở trước mặt Trầm trưởng lão đùa giỡn."
"Đúng đúng!"
Nhưng lời này nghe vào tai, liền làm Trầm trưởng lão cảm thấy thoải mái dễ chịu, dường như tên áo giáp kia cũng chỉ là tôm càng nhãi nhép mà thôi, hắn tiện tay có thể giết chết một mớ.
Lửa giận trước kia, cũng bị nén lại.
Trầm trưởng lão hừ một tiếng: "Ta ở chỗ này đợi hắn, xem hắn có dám xuất hiện không?"
Chúng tệ tự ngay ngắn hướng nói: "Trầm trưởng lão uy vũ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận