Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 464: Chiến Đấu Theo Phong Cách Lừa Bịp

"Phong Nhất Chỉ? Cái gì, nói ta sao?" Nghe mọi người kêu 'Nhất Chỉ, Nhất Chỉ' làm cho Tô Hạo đau cả đầu, ngày hôm qua đám người này còn không dám nhìn mình một cái, mới qua một ngày, thái độ liền chuyển biết rõ ràng?
Nhưng mà hắn cũng gật đầu đáp lễ. Sau đó quan sát tu sĩ Trúc Cơ chiến đấu.
Chiến đấu của tu sĩ Trúc Cơ, mói có thể xưng là đấu pháp, so với Dẫn Khí Cảnh thì nhìn đẹp mặt hơn nhiều.
"Bách Sinh Tiễn".
Một nữ tu sĩ áo lam bấm niệm pháp quyết, một mũi tên ngắn từ sau lưng bay lên, sau đó lại từ mũi tên đó phân ra hàng nghìn mũi tên khác, rầm rạp chằng chịt phủ kín trên không trung, nhắm ngay vào nam tu sĩ phía dưới.
"Đi!"
Nữ tu sĩ áo lam điểm nhẹ, trăm đạo tên hóa thành lưu quang lao xuống dưới.
Nam tu sĩ hình như cũng biết chiêu thức 'Bách Sinh Tiễn' này, nhìn thì số lượng mũi tên rất nhiều, nhưng mà thứ có thể ngây huy hiểm lên hắn, cũng chỉ có mũi tên gốc mà thôi.
Cơ thể chuyển người một cái, hai tay bấm niệm pháp quyết.
'Hình Thuật- Bát Trọng Khí'!
Sau một khắc, thân ảnh nam tu sĩ hơi mơ hồ, hóa thành tám đạo tàn ảnh, dù cho 'Ý Niệm' của Trúc Cơ cũng không thể phân biệt đâu mới là người thật.
Chiêu thức 'Bách Sinh Tiên' nguy hiểm của nữ tu cũng theo đó mà bị phá hủy.
Trăm đạo ánh sáng bao trùm tám đạo thân ảnh, rất nhanh đem bảy đạo thân ảnh phá vỡ, nhưng uy lực lại không đủ để phá vỡ phòng ngự của thực tế, toàn bộ mũi tên bị hộ tráo ngăn cản lịa.
Lúc này, nam tử tu sĩ cũng chuẩn bị công kích hoàn tất.
'Liên Quang Phi Dương Kiếm'!
Trước thân nam tử ngưng tụ một đạo kiếm ảnh, càng ngày càng sáng, sau khi đạt tới một mức giới hạn, liền phóng ra, lao tới thân ảnh của nữ tu sĩ, càng ngày càng nhanh. Trong nháy mắt lao tới, ánh sáng trên thân phi kiếm càng ngày càng đậm, gần như tạo thành một tia sáng, lao thẳng tới phía nữ tử.
Nữ tử áo lam cũng thu hồi lại tên ngắn của bản thân, thủ quyết liên tục biến đổi.
'Hồ Quang Lưu Phong Bích'.
Sau một khắc, trước mặt nữ tử áo lam xuất hiện một chiếc khiên tròn, đem nàng che chắn kỹ.
Mà phi kiếm ánh sáng cũng va chạm tới, phát ra thanh âm va chạm.
...
Nhìn một màn này.
Đệ tử Dẫn Khí Cảnh mở to mắt mà nhìn, xem đấy say sưa.
Bọn hắn lúc chiến đấu cũng không muốn dùng phi kiếm cùng Phong Đan đánh lẫn nhau a! Đáng tiếc bọn hắn quá yếu, cũng chỉ học được mấy loại thuật pháp đơn giản, còn lâu mới được soái như vậy.
Thời điểm bọn hắn nghĩ tới chữ 'Soái', trong đầu đột nhiên xuất hiện thân ảnh thiếu niên tóc ngắn, duỗi ra một ngón tay, sau đó bộc phát ra uy lực mạnh mẽ, đem đối thủ đánh bay, tựa hồ.... Hình như cũng rất soái a?
Rất nhanh, nam tu sĩ lâm vào hoàn cảnh xấu, trực tiếp nhận thua, nhảy xuống lôi đài.
Nguyên nhân hắn lâm vào hoàn cảnh xấu là do Pháp Khí của mình không hơn nữ tu sĩ áo lam a.
Tô Hạo sờ lên cằm thầm nói: "Pháp Khí nhiều vẫn có chút ưu thế! Hôm nay đã có phương án sơ bộ về trận pháp phòng ngự, rất nhanh có thể định hình, sau cuộc thi đấu lần này sẽ đem phòng ngự tuyệt đối hoàn thành, sau đó bắt đầu nghiên cứu luyện chế Pháp Khí."
Sau khi quan sát tu sĩ Trúc Cơ Cảnh đấu pháp, làm cho Tô Hạo cùng một đám đệ tử Dẫn Khí Cảnh mở rộng tầm mắt, cả đám đều kinh hô 'Hóa ra thuật pháp còn được sử dụng như vậy, tuyệt!"
Chủng loại thuật pháp có rất nhiêu, Pháp Khí cũng đủ loại, dưới sự mở rộng của tiền nhân, bày ra các loại thuật pháp có hiểu quả cùng cổ quái.
Ví dụ như có tu sĩ kết nối Linh Lực của mình với đối phương, sau đó sử dụng chiêu thức điên cuồng nhăm hao hết Linh Lực hai bên.
Lại ví dụ như có người mặc lên hỗ thuẫn cho Pháp Khí, sau đó đi chặn lại Pháp Khí của đối thủ.
Ví dụ như có người có Pháp Khi có thể tạo ra vô số hư ảnh, ngăn trở tầm mắt của đối thủ, sau đó vụng trộm đi ra sau lưng đánh lén!
Trên đài, Tô Hạo cũng nhìn thấy sư tôn Phong Linh Tiên Tử của mình không nhịn được lên đài chiến đấu một phen, vượt qua dự đoán của Tô Hạo, sư tôn thoạt nhìn cùi bắp này vậy mà có thể chiến thắng một trận, một kiện Pháp Khí dải băng dài có thể che đậy thị giác của đối thủ, lại âm thầm dùng thuật pháp đánh lén, khiến cho đối thủ nhận thua.
Lôi đài của tu sĩ Trúc Cơ Cảnh kết thúc cũng rất nhanh, đài chủ là một gã tên Phong Trường Ca. Một tay sử dụng thuật pháp đến xuất thần nhập hóa!
Sau khi xem xong, Tô Hạo đối với cách chiến đấu của tu sĩ có lý giải mới. Chỉ có một chữ thôi, chính là 'lừa gạt'!
Giữa thuật pháp với nhau cũng không có khác biệt quá lớn, cũng không có tu sĩ Trúc Cơ nào nắm giữ thuật pháp cùng Pháp Khí mạnh quá cấp bậc, đều là vài thuật pháp trụ cột cùng Pháp Khí bình thường, phải kết hợp hai thứ với nhau lại mới có hiệu quả. Đúng là khảo nghiệm về kỹ năng chiến đấu của từng người.
Tuy nhiên loại mánh khóe 'lừa gạt' này cùng võ học thế gian không giống nhau, võ học thế gian chú ý chiến đấu cận chiến, lấy 'Sức Mạnh' 'Nhanh Nhẹn' 'Quỷ Dị' để chiến thắng.
Còn chiến đấu của tu sĩ Trúc Cơ lợi hại, chú ý làm cho người ta có cảm giác 'Ngươi cho rằng đã nhìn ra hư chiêu của ta, trên thực tế đó là chiêu ta muốn ngươi nhìn thấy'. Ngươi cho rằng ta chỉ sử dụng năm chiêu, trên thực tế là sáu chiêu....
Trong lòng Tô Hạo thầm khen: "Thật sự là chiến đấu đặc sắc, xem ra những đệ tử Trúc Cơ Cảnh này, cũng không chỉ biết ngồi một chỗ tu luyện, bọn họ đối với đấu pháp cũng bỏ ra nhiều công phu tìm hiểu đấy!"
Bất quá, trong lòng Tô Hạo lại tử hỏi: "Vậy ta có cần phải dùng đầu pháp lòe loẹt bịp người này không?"
Tô Hạo rất nhanh lắc đầu thầm nói: "Không cần! Làm lòe loẹt như vậy làm gì, không bằng chế tạo một quả boom quét sạch hết thảy. Sau đó dành thời gian đi học tri thức không phải ngon hơn sao? Đánh đánh giết giết, cuối cùng cũng không thích hợp với ta."
Sau khi lôi đài Trúc Cơ kết thúc, đệ tử trong mạch Phong rất nhanh quen thuộc với nhau, bầu không khí tưng bừng như lễ mừng năm mới vậy, đến buổi tối, thậm chí còn có lửa trại, tu sĩ ngồi lại với nhau nói chuyện phiếm, trên mặt mỗi người nhiều hơn một phần thanh thản. Đây là địa phương an toàn nhất, có thể thả lỏng tâm tình.
Làm cho Tô Hạo cảm thấy ngạc nhiên chính là, nguyên lai tu sĩ cũng không phải chỉ biết chốn trong động phủ tu luyện, còn có thể cử hành tụ hội. Như vậy mới có một chút khí tức nhân gian đi!
Tô Hạo cũng dành ra chút thời gian tham gia buổi lửa trại này, nhưng mà ngồi một lát, hắn liền phát hiện mọi người dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn, trong đó có hiếu kỳ, có hâm mộ, cũng có e ngại, có thân thiết...
Sau đó Tô Hạo ngồi khoảng mười phút liền lấy cớ đi vệ sinh để chuồn !
"Được rồi, còn tưởng rằng sẽ tìm lại được cảm giác trước kia, chính là cảm giác ngồi dưới ánh lửa chém gió! Vẫn là mình suy nghĩ nhiều! Suy cho cùng bọn hắn cũng chỉ là đám con nít! Ừ, là đám con nít biết tu tiên!"
Tô Hạo đi dạo một vòng trên đồng cỏ, sau đó hướng ngọn núi của mình quay về: "Vẫn nên trở về phòng ngồi nghiên cứu trận pháp phòng ngự tuyệt đội đi!"
Trên thực tê, thời gian mà ý thức Tô Hạo thức tỉnh, toàn bộ cộng lại cũng chỉ hơn hai trăm năm, nếu mà nghiêm khắc tính ra, Tô Hạo cũng chỉ là một cậu thanh niên hơn hai trăm tuổi ở đây thôi, nhưng mà chẳng biết tại sao, trong nhận thức của Tô Hạo, cảm giác, mình đã sống rất lâu rồi.
Mấy trí nhớ kiếp trước, hắn có thể mở ra điều tra, thậm chí là vào quả cầu không gian quát sát lại, có thể thấy rõ mồn một.
Nhưng mà, những ký ức kia quả thật tra tấn người khác, lại có những chuyện không thể vãn hồi, cuối cùng Tô Hạo lựa chọn cách quên đi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, mà hắn, chỉ đi về phía trước, không quay đầu nhìn lại.
...
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi mặt trời xuống núi, tinh không chiếm lấy bầu trời, thời điểm đạo ánh sáng đầu tiên xuất hiện, cũng là lúc những ngôi sao ẩn mình đi.
Tu sĩ trong Vân Trung Vọng Nguyện Cốc mang theo vẻ mong chờ, lần nữa tụ tập dưới sườn núi, lẳng lặng chờ đợi thi đâu lôi đài của tu sĩ Kim Đan vào ngày hôm nay.
Tu sĩ Kim Đan đấu pháp, không phải tùy tiện có thể thấy được, đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, ở bên ngoài tiên môn nhìn thấy tu sĩ Kim Đan đánh nhau, rất có thể thuận tay bị tiêu diệt.
Tô Hạo cũng sớm đi tới sườn núi, chọn một vị trí đẹp, ngồi xuống nhắm mắt chờ đợi.
Tu sĩ Kim Đan hắn tiếp xúc cũng không ít, còn làm thịt một tên, bất quá đấu pháp giữ tu sĩ Kim Đan với nhau, hắn còn chưa bao giờ thấy qua, điều này làm cho hắn tò mò không thôi.
"Kim Đan Cảnh, tựa hồ rất lợi hại nha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận