Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 173: Một Phát Bay Đầu

Sau khi điều chỉnh lại súng ngắm, Tô Hạo cùng Á Sơn lần nữa trở lại tòa tháp, tìm vị trí ẩn nấp, đem súng lai pháo điều chỉnh.
Lúc này đây, Tô Hạo muốn đích thân xạ kích, mà Á Sơn, chịu trách nhiệm thông khí, đem toàn bộ người ở trong tòa tháp đuổi đi.
Tô Hạo nhắm mắt lại, chậm rãi điều chỉnh hô hấp, làm cho cơ thể bảo trì trạng thái bất động, không đến mức bởi vì hô hấp phập phồng mà ảnh hưởng quá trình nhắm bắn.
Khoảng cách hơn một nghìn mét, chỉ cần có một chút sai số, viên đạn cuối cùng sẽ lệch mục tiêu rất lớn.
Tô Hạo một bên thu nhập tin tức về gió, độ ẩm, lực cản... một bên lẳng lặng chờ đợi cơ hội xuất hiện.
Không biết qua bao nhiêu lâu, đột nhiên Tô Hạo mở to hai mắt.
Bởi vì bên trong cảm giác Ra-Đa, [Thiên Quân] Stan đã bắt đầu di động, mang theo mấy người rời khỏi địa bàn của mình.
Mà cơ hội Tô Hạo chờ đợi cũng đã tới.
Kích hoạt phù văn "Nhìn Xa" trên súng nhắm.
Một người trung niên có gương mặt hèn mọn mặc quần áo hoa lệ xuất hiện trong tầm mắt Tô Hạo. Nam nhân bỉ ổi này có đầu tóc lòe loẹt, mang theo một đống đồ trang trí, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, vô cùng uy nghi.
Bộ pháp đi đường thì đong đưa, như là Quốc Vương đi dò xét lãnh thổ, kiểm duyệt binh lính của mình.
Vị này hẳn là bang chủ Thiên Sa Bang, [Thiên Quân] Stan.
Tô Hạo còn nghĩ Stan có bộ dạng uy phong lắm, lại không nghĩ tới bộ dạng của hắn lại hèn mọn như vậy, nếu không biết đây là Thiên Quân, Tô Hạo còn tưởng một tên thổ tài chủ nào bị nữ nhân ép khô đấy.
Mấy tiểu đệ đi theo, bộ pháp cũng uy phong, đi theo sau lưng [Thiên Quân] Stan, còn có mấy cô nương trẻ tuổi người Chu Hoạch, bưng đầy đủ cái loại hoa quả, thỉnh thoảng còn đút cho hắn một miếng, sau đó ở trên mặt [Thiên Quân] hôn một cái, đem [Thiên Quân] Stan chọc cười ha ha.
Tô Hạo chậm rãi bình phục tâm tình, lấy ra đũa sắt đã sớm chuẩn bị, sau đó phủ thép lên, tạo thành một viên đạn sáng bóng, kích thước một ngón tay, đủ để nổ bay đầu bất kể loại đầu nào.
Tô Hạo nhét viên đạn vào nòng súng, sau đó kích hoạt "Ngũ Trọng Bộc Phá cấp 2", khóa chốt.
Phát động phù văn "Cứng Rắn cấp 2" đem cả khẩu súng biến thành màu hơi tối.
Trong viên đạn cũng kích hoạt "Xuyên Thấu cấp 2" "Phá Không cấp 2".
Kế tiếp Tô Hạo liền khóa [Thiên Quân]Stan vào tầm ngắm, lẳng lặng đợi chờ cơ hội.
Cái gọi là cơ hội, chính là [Thiên Quân] Stan bất động, hoặc đưa lưng về sau, đối diện với Tô Hạo. Lúc này nếu bắn mục tiêu có tỉ lệ trúng cao hơn nhiều.
Bắn bia động cũng được, nhưng dễ dàng dự phán sai lầm, dù sao khoảng cách cũng hơn nghìn mét, dù viên đạn phi nhanh cỡ nào, nhưng chỉ cần trễ hai giây, cũng dễ dàng xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Mà Tô Hạo minh bạch, đối với loại cường đại như [Thiên Quân], cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ, liền cần phải đích thân cầm dao tới chém giết rồi.
Một lát sau!
Cơ hội mà Tô Hạo chờ đợi đã đến, tầm hai ba người đột nhiên từ bên cạnh đi ra, quỳ rạp xuống trước người [Thiên Quân] Stan, tựa hồ đang báo cáo sự tình gì.
Tô Hạo lập tức kích hoạt phù văn "Bình Chướng cấp 2", bảo hộ súng bự, đồng thời truyền huyết khí vào chốt bắn.
"Ngũ trọng bọc phát cấp 2" sẵn sàng.
Tô Hạo ngừng thở, toàn bộ người tiến nhập vào trạng thái cực tĩnh.
"Kích hoạt" !
"Oành !"
Nơi xa, [Thiên Quân] Stan không có chút cảm giác nào đối với tử vong sắp tới.
Nghe xong thủ hạ báo cáo, hắn lạnh lùng cười cười: "Nói cách khác, Thạch Thành ngươi kiếm không được tiền phải không?"
Tên thủ hạ nơm nớp lo sợ mà nói: "Không sai, chúng ta đem cả Thạch Thành đào sâu ba thước, cũng không tìm kiếm được bao nhiêu tiền! Người cũng giết không ít, sau đó tự mình vơ vét một phen, cuối cùng cũng chỉ có hơn sáu mươi vạn Chu..."
"Đùng!"
Thủ hạ kia tựa hồ nghe một tiếng bạo vảng, lại có chút điểm ấm vẩy lên mặt, hắn vô thức đưa tay ra sờ, sau đó đưa trước mắt nhìn.
"Máu?"
"Đoàng!" Lúc này, xa xa mới truyền đến một tiếng trầm đục, bất quá đã không có người để ý.
Hắn nghi hoặc ngẩng đầu lên.
Đầu bang chủ bọn hắn [Thiên Quân] Stan đã biến mất không thấy đâu nữa, mà thân hình cao lớn vẫn đứng nguyên tại chỗ, chỉ là cỗ huyết dịch tuôn ra như suối, y phục hoa lệ dính đầy máu.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy thân thể [Thiên Quân] Stan chậm rãi ngã xuống.
Giờ phút này, trong đầu hắn trống rỗng, cái gì đều cũng không nghĩ được, theo bản năng lẩm bẩm nhẹ một tiếng: "Ha ha?"
An tĩnh một lát, người xung quanh mới ý thức có chuyện gì xảy ra!
Bang chủ Thiên Sa Bang bọn hắn, dị nhân cấp 6 [Thiên Quân] Stan, giống như đã chết!
Một cô gái có vóc người thướt tha đang vân vê một quả nho, thời điểm chuẩn bị đút cho Stan đại nhân ăn, thì trong nháy mắt đầu của đại nhân đã biến mất không thấy. Làm cho nàng thất thần thời gian dài, nhưng mà, đại não nàng cũng kịp phản ứng, cuống họng gào to, bạo phát ra một thanh âm to nhất mà từ bé đến giờ mới có: "A... A... A".
Theo tiếng hét đầu tiên vang lên, người xung quanh đều náo loạn.
"Mau mau tới cứu Stan lão đại..."
"Đầu đâu? Đầu đâu? mau tìm, cho Stan lão đại hồi phục trở về!"
"Làm sao bây giờ? Stan lão đại giống như chết thật rồi...."
Dường như tất cả mọi người mất đi người tâm phúc của mình vậy, ai nấy đều vây quanh thân thể không đầu của Stan.
Lúc này mới có người nói: "Nhanh đi tìm [Đạn Xạ Vương] Đường Dịch!"
Tất cả mọi người giật mình, lập tức có mục tiêu hành động cụ thể.
Bên kia, sau khi Tô Hạo xác nhận đối phương đã chết, thu hồi khẩu súng, vứt cho A Sơn nói: "Á Sơn, đi thôi! Đi lấy một khối huyết nhục [Thiên Quân]".
Á Sơn run tay nhận lấy súng nhắm, cho tới bây giờ, hắn mới hiểu được, khẩu súng này, có ý vị thế nào.
Giọng nói hắn khàn khàn run rẩy: "Tốt, Duy lão đại!"
Tứ Vương Bang tập trung ở phía biên giới thành Nam, chuẩn bị sẵn sàng.
Đám người Cai Lý đều đứng trên đỉnh của một tòa nhà cao, hướng khu Nam nhìn xa xa, bất quá không rõ tình huống thế nào.
Kaz đột nhiên híp mắt lại, chỉ vào một phương hướng, nói: "Chỗ kia xuất hiện rối loạn!"
Ba người còn lại thuận theo phương hướng ngón tay chỉ nhìn lại, nhưng cái gì cũng không thấy.
Tiểu Đồng nhíu mày nói: "Tên Duy kia, thật sự có thể giết được [Thiên Quân] Stan sao?"
Cai Lý cười ha hả nói: "Yên tâm đi Tiểu Đồng, ta nhìn người sẽ không sai! Tên Duy kia nói có thể giết được, tất nhiên là sẽ giết được. Cái loại tự tin phát ra từ sâu trong tâm hồn này, các ngươi cảm giác không được, nhưng mà ta có thể, sẽ không sai đâu. Chúng ta chỉ cần đợi tin tốt là được!"
Lời tuy nói thế, nhưng trong lòng Cai Lý vẫn có chút lo lắng.
Qua một lúc lâu sau, một tên thủ hạ Tứ Vương Bang vẻ mặt tràn đầy hưng phấn chạy lên lầu, bay thẳng đến bốn người: "Tứ Vương lão đại, [Thiên Quân] Stan đã chết!"
"Đã chết?" Bốn người tuy rằng đã sớm chuẩn bị, nhưng sau khi nghe thấy tin tức này , vẫn còn giật mình đấy.
Tiểu Đồng vội hỏi: "Thật chết rồi? Ngươi có tận mắt nhìn thấy không? Chết thế nào?"
Thủ hạ kia gật đầu, khẳng định nói: "Chết rồi! Thật sự chết rồi! [Thiên Quân] Stan đang nghe thủ hạ báo cáo tình hình, thì một tiếng đùng vang lên, đầu của hắn liền biến mất, huyết dịch phun ra khắp nơi. Ta tận mắt nhìn thấy!"
Kaz hỏi: "Có người nào lao tới giết [Thiên Quân] không?"
Thủ hạ kia do dự một chút, suy nghĩ, lắc đầu nói: "Không phát hiện bất luận kẻ nào ra tay với [Thiên Quân] Stan cả, chỉ là trong nháy mắt, đầu [Thiên Quân] cứ như vậy mà biến mất."
Tứ Vương nghe vậy, trong lòng đồng thời xuất hiện một câu: "Không thể là địch với người này!"
Ba người còn lại nhìn Cai Lý, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần kính nể, gia hỏa Cai Lý này, không hổ là....
Cai Lý đắc ý cười cười, khoát tay một cái: "Ta đã nói sẽ không nhìn lầm người mà? Đi thôi! Đến lúc chúng ta ra sân! Dựa theo kế hoạch hành động! A Thập, [Đạn Xạ Vương] Đường Địch liền giao cho ngươi rồi, hắn đoán chừng sau nghi nghe được tin tức này, sẽ không đi đến địa điểm tử vong của [Thiên Quân], mà chạy về phía nam, chạy ra Uyên Thành, ngươi qua bên kia chờ hắn, nhìn xem có thể đem hắn lưu lại không. Thiên Sa Bang [Biến Thái Vương] Lạc Loạn vài ngày trước đã đi thu phí bảo hộ, vừa vặn không ở trong thành , chờ chúng ta đem Uyên Thành thanh lý sạch sẽ, sẽ vây nàng ngoài thành tiêu diệt. Tiểu Đồng, Kaz, hai người các ngươi mang người bắt lại toàn bộ dị nhân thành Nam, đừng cho bất kì tên nào chạy thoát!"
A Thập nhẹ nhàng gật đầu, nhảy lên, vội vã vững vàng đứng vững trên không, sau đó hướng thành Nam lao tới.
Tiểu Đồng cùng Kaz nghiêm túc gật đầu, nói: "Giao cho chúng ta!"
Tiểu Đồng nhảy xuống, sát nhập thân thể vào bóng râm, biến mất không thấy đâu. Mà toàn bộ người Kaz cũng bắt đầu biến hình, hai cách dài ra, bay lên không trung rất nhanh liền biến mất.
Mà Cai Lý đứng im không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào phương xa, khóe miệng khẽ cong lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận