Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1150: Đều Dừng Tay Lại Cho Lão Tử (2)

Trong đầu Á Sơn cùng Phong Thành nhảy ra một nghi hoặc: "Thời điểm chúng nó đánh nhau thảm thiết, chạy đi khuyên can, chuyện này lễ phép không?"
Bất quá Duy lão đại đã nói như vậy, vậy nhất định là lễ phép đấy.
Hai người cùng kêu lên: "Đã rõ Duy lão đại."
Nói xong liền đang muốn biến mất, Tô Hạo lại bổ sung: "Đúng rồi, chúng ta không có ác ý, nhưng tạm thời mời chúng nó vào Tiểu Thế Giới làm khách, chúng ta muốn học tập ngôn ngữ của chúng nó, thuận tiện giải quyết tình huống cụ thể."
Hai người hiểu rõ, liếc nhau, cười hắc hắc, thoáng cái biến mất tại chỗ.
Tô Hạo cũng khẽ cười, tiếp đó thân ảnh dần dần mờ đi.
Trên thực tế lời nói của hắn là thật, hắn thật sự muốn mời những con khủng long này tới nhà mình làm khách, chỉ cần chúng nó ngoan ngoãn phối hợp, chờ hắn tìm hiểu rõ ràng, tự nhiên sẽ để chúng nó rời đi, dưới tình huống bình thường, hắn sẽ không đả thương đến sinh mệnh của bất kỳ ai.
Đương nhiên, nếu đối phương không chịu phối hợp...
Không có gì để nói, để xử mấy tên cứng đầu, Tô Hạo có rất nhiều cách.
Hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên thân những kẻ cứng đầu.
...
Ba gã mặc giáp thuỷ tinh màu hồng xuất hiện giữa chiến trường, cũng không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Hình thể ba người Tô Hạo, đối với Khủng Long mà nói, quả thật quá nhỏ bé rồi. Dù cho là Tinh Lọc tộc có hình thể nhỏ nhất, còn lớn hơn cả ba người Tô Hạo cộng lại vài lần.
Dù cho chúng nó thấy được, cũng chỉ coi như là ba viên đá thuỷ tinh mà thôi.
Rồi lại nói, chúng nó chưa từng thấy sinh vật nào di chuyển bằng hai chân nha!
Tô Hạo ở trên chiến trường bay một vòng, phát hiện không có ai để ý tới bản thân.
Như vậy, làm sao để khuyên can? Chuyện này có chút lúng túng.
Tô Hạo nhìn Phong Thành nói: "Phong Thành, giọng ngươi có lẽ rất lớn đi! Hô vài cái, xem bọn họ có nghe không?"
Hắn biết rõ tụi khủng long này sẽ không nghe, nhưng nói thế nào cũng phải lên tiếng, cũng không thể để đám khủng long này thấy nhân loại không lễ phép đi, đến nhà người khác không biết chào hỏi, dẫn đến xảy ra hiểu lầm.
Phong Thành bay lên không trung, hướng phía dưới gầm lên: "Đều dừng tay lại cho lão tử!"
Giọng Phong Thành như chuông đồng, cuồn cuộn phát ra, trải rộng khắp toàn bộ chiến trường, chấn vào thẳng lỗ tai đám Khủng Long.
Điều này làm cho đám Khủng Long vô thức dừng tay lại, nhìn về hướng Phong Thành.
Nhưng cũng chỉ vậy thôi.
Dù sao, chúng cũng không nghe hiểu Phong Thành đang nói gì.
Giọng Phong Thành bay vào lỗ tai đám Khủng Long, như là tiếng tru của loài nào đó.
Tình cảnh lúc này, cực kỳ giống trên chiến trường, có một con chó đang sủa...
Kết luận chính là, không chút tác dụng, đại não tự động xem nhẹ, không để tâm.
Phong Thành cười khan nói: "Duy lão đại, chúng nó không để ý tới ta! Bằng không chúng ta trực tiếp đem bọn họ dừng tay lại đi!"
Tô Hạo gật đầu đồng ý: "Xem ra chỉ có cách này, đánh đi!"
Á Sơn cũng nói: "Vậy mà dám không để ý tới chúng ta!"
Sau đó ba người đồng loạt ra tay.
Phong Thành nhanh chóng dùng Thần Niệm bao phủ, phát động 'Niệm Như Ý', đem toàn bộ khủng long trên chiến trường ngưng lại.
Trên chiến trường khủng long, bất kể là Dực Thần Tộc hay là ba tộc còn lại, đều cảm nhận bản thân bị một cỗ lực lượng cường đại giam cầm, không thể nhúc nhích.
"Đột nhiên không cử động được, xảy ra chuyện gì?"
"Thật giống như, thân thể bị đóng băng, cho dù dùng hết toàn lực, cũng không thể động đậy."
"Chẳng lẽ là Thánh Chủ ra tay? Thế nhưng không nên nha, như thế này giam cầm cả địch lẫn ta rồi."
"Không phải Thánh Chủ, Thánh Chủ cũng bị giam cầm."
Bên kia, Nguyên Thản bị Thánh Chủ một búa đánh bay, té ngã qua một bên, để muốn đứng dậy, liền phát hiện quanh thân như bị đông cứng, vô luận nhúc nhích thế nào cũng không được.
Trong lòng không khỏi u ám: "Ta sẽ chết như vậy sao? Thật sự đáng tiếc, không cách nào nhìn thấy tân thế giới ra đời. Bất quá, ta tin tưởng, ánh sáng sẽ chiếu rọi nơi đây, tuy ta thất bại , nhưng sẽ có người thành công!"
Nó chuyển động ánh mắt, nhìn về phía Thánh Chủ, sau một khắc như muốn lòi ra.
Bởi vì nó nhìn thấy Thánh Chủ cũng không thể động đậy.
Trong lòng không khỏi kinh hãi: "Không đúng, loại năng lực giam cầm này không đúng. Hơn nữa, Thánh Chủ tựa hồ cũng bị giam cầm, cường đại như Thánh Chủ cũng không thoát ra được! Không thể tin nổi. Là ai.... vậy mà có sức mạnh đạt đến trình độ này..."
Mà Thánh Chủ sau khi đem Nguyên Thản một búa đánh bay, đang muốn thừa thắng xông lên, một kích đòi mạng, lại đột nhiên cảm nhận cơ thể truyền tới một cỗ áp lực cường đại, dù hắn dùng sức thế nào, cũng không thể động tay được.
Thánh Chủ cảm thấy rung động không thôi: "Là ai... Có sức mạnh như vậy?"
Đúng lúc này, ở giữa không trung truyền tới tiếng kêu lớn như chuông.
Nó không tự chủ được ánh mắt, hướng phía âm thanh nhìn lại.
Chỉ thấy ba 'cục đá thuỷ tinh' màu hồng trôi nổi trên không trung, thể tích nhỏ đến mức không kể đến.
Trong đầu Thánh Chủ toát ra một câu hỏi: "Cái mẹ gì đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận