Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 405: Địch Nhân Ở Ngay Bên Cạnh

Trước khi chính thức đi thu thập số liệu về tu tiên giả, Tô Hạo cần làm rõ thao tác cùng kế hoạch của mình, để không lộ ra vẻ sơ hở nào.
Đầu tiên, vẫn nên lựa chọn quả hồng mà bóp, nếu không cẩn thận truyền tống đến nhầm động phủ của lão quái vật, có trời mới biết phát sinh ra chuyện gì.
"Huyết khí của Tu Tiên Giả cũng phân chia cao thấp, càng là Tu Tiên Giả cường đại, huyết khí của bọn họ càng thêm cô đọng, Tu Tiên Giả sơ cấp, cường độ huyết khí ở trạng thái lỏng, giống như là người bình thường vậy! Vì vậy, hành động tiếp theo, chính là nhắm vào những tên có huyết khí như người bình thường!"
Thiên phú tu tiên cũng quan hệ đến tu tiên giả mạnh hay yếu, nhưng cũng không có nghĩa là tu tiên giả có thực lực yếu thì có thiên phú kém!
Có thể được Nguyên Túc Tam Hợp Phong thu vào cửa, thiên phú tu tiên hẳn sẽ không kém.
Mục tiêu của Tô Hạo cũng không phải muốn đạt được thiên phú tu tiên tuyệt thế, mà chỉ cần có 'đủ thiên phú' sau đó trà trộn vào tông môn.
Chỉ cần tiến vào tiên môn, bên cạnh có nhiều 'thiên tài' như vậy, hắn còn sợ không có được thiên phú?
Tiếp theo, chuẩn bị sung túc 'định vị thạch' sau đó bố trí ở tất cả địa phương để truyền tống, chỉ cần có nhiều định vị thạch, phạm vi hoạt động của hắn cũng đủ lớn.
"Trước mắt lấy lực tinh thần của ta, có thể đồng thời duy trì mười khối định vị thạch! Nói cách khác, ngoài trừ bố trí ba miếng ngoài ngọn núi ra, thì bên trong ngọn núi có thể bố trí được bảy miếng! vậy cũng đủ rồi!"
Cuối cùng, vị trí bố trí định vị thạch, nhất định ở phạm vi ba ngàn mét xung quanh không có tu tiên giả.
"Phạm vi cảm giác của Tu Tiên Giả tầm khoản một nghìn mét, nhưng tu tiên giả mạnh hơn thì phạm vi này sẽ lớn hơn, để bảo đảm ta có thể truyền tống mà không bị phát hiện, thì nhất định phải đem định vị thạch bố trí ở phạm vi an toàn, địa phương không có tu tiên giả."
Vị trí như vậy, tuy rằng không có nhiều, nhưng vẫn là có! Vừa rồi thời điểm tiến vào đây, Tô Hạo đã tìm được hai nơi phù hợp với điều kiện!
Phù văn trên áo giáp của Tô Hạo kích hoạt, tùy thời phát động.
"Tạch tạch tạch!"
Dưới chân Tô Hạo mau chóng chuyển hóa thành kim cương, sau đó khắc ấn trận bàn, theo thứ tự là 'Xuyên Thấu' 'Sắc Bén' 'Cứng Rắn' lại thêm 'Vững chắc hóa'.
Kế tiếp, sau mỗi lần tập kích Tô Hạo sẽ trở lại nơi này, kích hoạt phù văn 'Siêu Đại' gia trì vào thanh đao!
Chuẩn bị xong, Tô Hạo theo thói quen kiểm tra lại một lần, phát hiện không có gì sai sót, liền lập tức hành động!
Tô Hạo tạo ra mô-đun không gian, xúc tu tinh thần chuyển động!
'Truyền Tống!'.
Sau một khắc, thân ảnh Tô Hạo mơ hồ, hắn biến mất, xuất hiện ở miếng định vị thạch vừa đôi khi nãy.
Tô Hạo vừa mới xuất hiện, lập tức tập trung vào vị trí không có người, lập tức truyền tống đi.
"Hả? Lại là tên mặc áo giáp kia!" Trong lòng nam tử áo trắng Tiêu Lâm Viễn khẽ động, quay đầu nhìn lối vào đầy sương mù, nhưng cũng không phát hiện ra điều gì cả.
Sau đó lại cầm ra một khối lệnh bài kiểm tra, lệnh bài này chính là của trần cảnh Sương Mù, phía trên không xuất hiện điểm gì bất thường.
"Không có ai! Vừa rồi trong nháy mắt, trong Ý Niệm của ta rõ ràng cảm giác có người tồn tại, đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất!"
Hắn có chút hoài nghi cảm giác của mình hôm nay bị sai: "Chẳng lẽ bởi vì hôm nay ăn một đao nên tinh thần bị vậy?"
Nhưng mà hắn cũng không xác định, suy nghĩ một chút, vẫn quyết định hướng Lưu sư thúc báo cáo! Báo cáo xong, vạn nhất gặp chuyện không may, ít nhất cũng không phải gánh trách nhiệm...
Nhĩ xong, Tiêu Lâm Viễn hướng ngọn núi của Lưu sư thúc đi tới.
Thân ảnh Tô Hạo hiện ra, là một chỗ trong sơn cốc có diện tích cực lớn, chỗ này bằng phẳng, trồng đầy loại kỳ hoa dị thảo, đủ loại màu sắc, ở giữa còn có đường kẻ phân ra từng ô, như là đồng ruộng nghìn mẫu.
Tô Hạo âm thầm ngạc nhiên: "Chẳng lẽ đây là Dược Viên của Tam Phong? Phát tài! Đều là của ta!"
Đương nhiên, hắn nói giỡn đấy.
Tô Hạo cũng không có khả năng cầm hết đi, bất quá cần đi, hắn cũng không biết sử dụng làm gì.
Tương lai khi trở thành tu tiên giả, nếu như cần thiết, hắn sẽ tới đây dạo một chuyến đấy.
Tô Hạo tranh thủ thời gian đem một khối định vị thạch chôn xuống đất: "Đánh dấu thành công!"
Sau đó ra-đa của Tô Hạo tỏa ra, trong ra-đa của hắn xuất hiện vô số chấm tròn màu đỏ, sau đó từ đống dấu chấm này chọn ra một người may mắn, khóa lại vị trí.
Trường đao nâng lên, làm tốt công tác chuẩn bị.
"Truyền Tống!"
Trong chốt lát, Tô Hạo xuất hiện bên cạnh một tu sĩ đang nhắm mắt khổ tu, gai ngọn nơi trường đao đâm ra.
"Phốc !"
Vị đệ tử này đến cả hộ thuẫn cũng không có, hắn đang đắm chìm trong tu luyện đến cả si mê, đột nhiên bị đâm một cái, không khỏi run rẩy toàn thân!
Thậm chí còn quỷ dị rên một tiếng: "Ơ hơ !"
Tô Hạo một kích đắc thủ, lập tức truyền tống chạy đi.
Mà vị tu sĩ này cũng mở mắt ra, ngây ngốc nhìn bốn phía, một lát sau mới phục hồi lại tinh thần, liền nhận ra bả vai có chỗ khác thường, không khỏi quay đầu lại nhìn. Sau đó hắn nhìn nơi bả vai của hắn, không biết từ lúc nào xuất hiện một lỗ thủng to bằng ngón cái, đang ục ục chảy máu ra ngoài.
Nhìn một hồi, một cỗ cảm giác đau nhức xuất hiện, hắn vô thức đưa tay chặn lại miệng vết thương, kêu rên một tiếng: "Đau quá!"
Sau đó trên đầu hắn tràn đầy dấu chấm hỏi: "Tình huống gì đây? Sao ta lại bị thương? Gặp ma rồi hả?"
Tô Hạo đem huyết dịch dính trên lưỡi đao thu vào quả cầu không gian, sau đó kinh ngạc lẩm bẩm nói: "Đơn giản như vậy sao?"
Tô Hạo đổi lại đầu nhọn lưỡi đao, cũng không thèm gia trì phù văn tiếp, lần nữa chuẩn bị sẵn sàng, truyền tống đến Dược Viên, lại lấy Dược Viên làm ván cầu, tập trung vào một người may mắn khác, truyền tống tới!
Vị tu sĩ này đang cầm một quyển sách nghiên cứu, vừa đi vừa đọc, một bên còn đưa tay lên vuốt mái tóc không còn thừa lại mấy sợi, như thể đang đếm số lượng tóc còn lại, hơn nữa còn nỗ lực đọc sách, làm cho người ta nhìn thấy mà đau lòng.
Nhưng mà Tô Hạo cũng không bởi vậy mà nương tay, vừa truyền tống tới, mũi đao liền chĩa vào sau lưng của hắn, nhẹ nhàng đâm tới.
"Kinh!" Một tiếng giòn vang lên, phòng ngự của nam tử đầu trọc tự động kích hoạt, ngăn lại mũi đao của Tô Hạo.
"Bá!" Sau một khắc, tầng hơi mỏng kia bị phá vỡ, mũi đao vững vàng cắm vào thân thể của nam tử.
"A nha?" Tay đầu trọc run lên, vô ý giật phải vài sợi tóc, lập tức vô thức lăn về phía trước, tay vung ngược lại, vố số phi châm màu vàng bắn ra.
"Phốc phốc phốc!"
Những phi châm này đem bức tường bắn thành cái sàng, vố số tảng đá lớn nhỏ rơi xuống mặt đất!
"Hả? Không có ai? Không có khả năng...."
Nam tử đầu trọc cũng cảm giác sau lưng bị thương, hắn đưa tay ra sau lưng rờ rờ, chỉ cảm thấy một mảnh ướt dính, chạm vào nhìn qua, trên tay đầy máu.
"Quả nhiên! Là ai..." Hắn chậm rãi đứng dậy, cảnh giác nhìn động phủ của mình!"
Sau đó bắt đầu tự biên tự diễn trò chơi trốn tim ở trong động phủ!
"Địch nhân, đang ở bên cạnh ta!"
Bên ngoài sơn mạch, Tô Hạo cười hắc hắc: "Lại có thêm dữ liệu, không ngờ lại đơn giản như vậy! Kế tiếp, ngươi tiếp theo!"
Tô Hạo nhanh chóng gia trì hiệu quả trận bàn vào phù văn, lần nữa truyền tống đến Dược Viên.
Lấy Dược Viên làm trung chuyển, tùy cơ đi tìm Tu Tiên Giả may mắn.
"Ba ba ba!"
"Xuy xuy xuy!"
"È hèm!"
"Ách!"
"A !"
"Con mẹ nó!"
Trong khoảng thời gian ngắn, trong động phủ tu sĩ truyền ra các loại âm thanh quỷ dị, cuối cùng là tiếng mắng chửi....
Tô Hạo càng đâm càng thoải mái, càng thoải mái thì đâm càng nhanh, thời điểm tinh thần Tô Hạo có chút hào hứng, hắn không cẩn thận đi tìm tu sĩ có chút thực lực hỏi thăm!
Chỉ thấy đại hán có râu quái nón phẫn nộ, một thân bộc phát khí thế, dùng Linh Lực tàn sát bốn phía, đồ đạc trong động phủ bay tán loạn, hầu như đem cả động phủ của mình phá hủy!
"Phương đạo chích nào, dám cả gan chạy tới động phủ của gia đánh lén!"
"Đánh lén cái đầu ngươi, có ngon chạy ra đây cho lão tử xem mặt...."
"Con mẹ nó...."
Giọng đại hán vang vọng bốn phía, ở trong không trung quanh quẩn không đi, toàn bộ tiên môn cũng lập tức bị kinh động!
Từng người nhao nhao chạy khỏi động phủ.
Kế tiếp liền náo nhiệt.
Từng người bị hại nhảy ra báo cáo, xé rách quần áo, lộ ra vết thương của mình, miệng vừa mếu vừa khóc đem chuyện này kể ra.
Chuyện này đưa tới trưởng lão trong môn cao trọng, sau khi kiểm kê mới phát hiện, nhân số bị hại lên tới bốn mươi người ! ! !
"Là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận