Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 212: Chủng Tộc Siêu Phàm

Mãi cho đến trời tối, Tô Hạo mới từ trên không trung hạ xuống, đứng ở bên cạnh hố.
Đưa chân chà chà trên mặt đất, nhìn kiệt tác của mình, không khỏi tặc lưỡi nói: "Đây quả thực là sức mạnh mà con người có được ư, thật khó có thể tin nổi."
Kế tiếp Tô Hạo bắt đầu ở xung quanh cẩn thận tìm kiếm huyết nhục [Hùng Tử] Lục lưu lại, vất vả lắm hắn mới tìm được một khối xương lưu lại ở xa, trên xương còn dính chút thịt.
Chút thịt này không đủ cho [Loạn Quân] tiến hóa thành [Hùng Tử], nhưng đối với Tô Hạo mà nói, đã đủ sài.
Hắn chỉ cần đoạn ngắn gien của [Hùng Tử] mà thôi.
Tô Hạo nhìn hoàn cảnh đại địa bị mình phá hư, chỉ có thể nói một câu xin lỗi.
Hắn lần nữa nhảy lên, bay lên không rung, hướng phía Lâm Thành đi tới.
Sự tình Hùng Tử Lục, đến đây là xong.
Mà Tô Hạo, cũng có thể trở lại phòng thí nghiệm, bắt đầu nghiên cứu về gien phù văn.
Tốc độ phi hành của Tô Hạo rất nhanh, không bao lâu, hắn liền không một tiếng động trở về phòng thí nghiệm.
Hắn đem gien [Hùng Tử] thu thập rồi đưa vào quả cầu không gian, sau khi bảo quản xong huyết nhục của Hùng Tử, hắn ngã đầu đi ngủ,
Mới nhắm mắt không được bao lâu, Tô Hạo lại đứng lên, hô to: "Á Sơn, ngươi làm đồ ăn cho ta, càng nhiều càng tốt!"
Chuột trong căn cứ thí nghiệm liền lập tức cả kinh, chạy tán loạn bốn phía trong lồng kính.
Á Sơn đang mơ ngủ đột nhiên bừng tỉnh, phản xạ có điều kiện lớn tiếng trả lời: "Tốt, Duy lão đại ! Chờ một lát, lập tức xong ngay."
Sau khi ăn một trận, Tô Hạo cảm thấy mỹ mãn, đứng dậy chuẩn bị về ngủ bù.
Á Sơn do dự một chút, nói: "Duy lão đại, xế chiều ngày hôm nay ta nghe được tiếng nổ từ phương xa truyền tới, còn kèm theo cả địa chấn, chỉ muốn hỏi một câu, có phải do ngài ra tay hay không.."
Á Sơn từng thấy qua boom của Tô Hạo, sau khi cảm nhận được chấn động kịch liệt, phản ứng đầu tiên của hắn là Duy lão đại đang đánh nhau!
Không sai, đây chính là phản ứng đầu tiên của Á Sơn, không giống với mấy người khác còn tưởng động đất, hắn thật sự cảm thấy động tĩnh lớn như vậy, khẳng định là do Duy lão đại làm ra, không thể sai được!
Tô Hạo thuận miệng nói: "A, ngươi nói chuyện kia sao, không sai, là ta làm! Thanh thế quả thực hơi lớn."
Á Sơn nuốt nuốt nước miếng, nói thầm: "Đối với Duy lão đại nói, chỉ là thanh thế hơi chút lớn, chuyện này không sai nữa rồi!"
Tô Hạo lại nói: "Hai ngày tới ngươi truyền tới một tin, đem chuyện Hùng Tử Lục bị giết chết truyền ra, để mọi người không cần lo lắng. Còn ngươi, chuyện gì nên làm thì làm đi, không phải muốn chuyển tới Hối Dương thành sao? Ngươi phải làm tốt kế hoạch, chuẩn bị phương án."
Á Sơn miệng dần dần há lớn, sau đó sửng sốt.
Hùng Tử Lục làm lòng người lo lắng, cứ như vậy bị Duy lão đại giết chết?
Hắn hình như từng nghe một câu, Duy lão đại từng nói chưa chắc mình là đối thủ của Hùng Tử Lục phải không?
Thời điểm Á Sơn nhìn Duy lão đại, ánh mắt triệt để thay đổi: "Duy lão đại là một người cường đại như vậy, lại vẫn rất khiêm tốn! Đáng để ta học tập, Á Sơn ta so với Duy lão đại càng phải thêm khiêm tốn mới đúng a!"
Thời gian kế tiếp, Tô Hạo ăn ăn thịt cá, điên cuồng chuyển hóa huyết khí, rất nhanh đem huyết khí thiếu hụt khi tạo boom bổ sung.
Lần nữa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, Tô Hạo liền đem đám chuột nhỏ tiếp tục thí nghiệm.
Lần nữa tiếp nhập vào trong thái nghiên cứu.
Đầu tiên Tô Hạo điều tra đoạn gien ngắn của Hùng Tử Lục.
Thời điểm nhìn qua, làm cho hắn thiếu chút nữa rớt mắt ra ngoài.
Danh sách gien của [Hùng Tử], vậy mà không chỉ có mỗi gien của [Dư Độc Nhân], mà còn có gien của danh sách khác.
Có thể xưng tụng là bách khoa toàn thư gien, bảo khố về gien.
"Cẩn thận kiểm tra mới phát hiện, cũng không phải có hoàn toàn, ít nhất có bốn đầu danh sách gien cấp cao bị bỏ trống. Bất quá thế này cũng rất kinh khủng, gia hỏa này bị ta giết là thể loại gì chứ? Là [Thần] trong truyền thuyết sao? có lẽ không phải, nhưng nếu tính là [Bán Thần] cũng không sai !"
Gien của Hùng Tử đối với Tô Hạo có giá trị không tưởng, tương đương cho việc tấn chức của Tô Hạo thêm mạch suy nghĩ mới.
Sau khi nghiên cứu qua một đoạn thời gian, Tô Hạo liền đem sự tình của Hùng Tử để qua một bên.
Bởi vì có chuyện trọng yếu hơn cần hắn làm.
"Kế tiếp, không có ai có thể ngăn cản ta nghiên cứu gien phù văn rồi! Lúc này đây, một hơi đem phù văn, ở trong cơ thể chuột bạch biểu hiện ra."
Tô Hạo nắm chặt tay, nói khẽ: "Tự tay ta sẽ sáng tạo ra một chủng tộc siêu phàm mới."
Hai tháng sau, Tô Hạo mười tám tuổi.
Trong phòng thí nghiệm, Tô Hạo vô cùng vui sướng, trong miệng nhịn không được lẩm bẩm: "Đạt được thành tựu mới là Trưởng thành!"
nói xong bản thân cũng nhịn không được cười ra tiếng, lẩm bẩm nói: "Rất nhanh thôi, một chủng tộc siêu phàm mới sẽ xuất hiện."
Lại qua nửa năm, Tô Hạo cuối cùng cũng nhận được con chuột siêu phàm đầu tiên là Chuột 'Cường Quang'.
Chỉ thấy đầu chuột nhỏ này thỉnh thoảng bốc phát ra ánh sáng chói mắt, như là đèn trong phòng vệ sinh, lúc sáng lúc tắt.
Mà đầu chuột nhỏ 'Cường Quang' này, thấy trên người có ánh sáng chói mắt thì sợ hãi quá mức, chạy tán loạn khắp phòng, hy vọng có thể khoát khỏi đạo ánh sáng đặc thù trên thân.
Nhưng mà nó càng chạy trốn, thì ánh sáng trên thân càng sáng.
Dưới nhận định của Tô Hạo, đầu chuột nhỏ này nếu thả ở kiếp trước, chính là một hung thú 'đặc thù', mặc dù không có lực công kích, nhưng ít nhất cũng coi có chút năng lực đặc thù.
"Vấn đề bây giờ chính là, chuột nhỏ không có tri thức, không cách nào khống chế phù văn ở trong cơ thể."
Bất quá điểm ấy đối với Tô Hạo mà nói cũng không quá quan trọng, mục đích của hắn cho tới bây giờ đều là người có trí tuệ, mà không phải là sinh vật không biết suy nghĩ.
Chỉ cần đem phù văn khắc ấn vào trong gien, như vậy đã thành công.
Mà chuột 'Cường Quan' có thể thành công sáng lên, điều kiện cần thỏa mãn cũng rất hà khắc, cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Chỉ cần thành công khắc ấn phù văn thôi, đã tiêu hao vô số thời gian của Tô Hạo, khắc ấn thành công còn chưa tính, còn cần đợi cho chuột nhỏ có đầy đủ năng lượng huyết khí để chèo chống vận hành của phù văn.
Mà đây cũng cần Tô Hạo không ngừng đưa vào gien 'Huyết Khí Tăng Cường', vì thế có không ít chuột nhỏ hi sinh anh dũng.
Tô Hạo đem con chuột 'Cường Quang' bắt nhốt trở lại trong lồng, lại tiên tay muốn bắt thêm mấy con chuột khác vào làm thí nghiệm, nhưng lúc này hắn mới phát hiện, chuột trong phòng thí nghiệm đã không còn đủ dùng.
Tô Hạo đành phải đẩy ra cửa chính, theo bản năng muốn gọi Á Sơn đi tìm chuột nhỏ.
Đột nhiên hắn tỉnh ngộ lại, Á Sơn từ hai tháng trước đã mang theo nòng cốt của 'Tự Lâm Hội', hướng phía Hối Dương thành đi đến.
Trước mặt ở Lâm Thành, thứ hắn quen cũng chỉ còn mấy con chuột này mà thôi.
Tô Hạo duỗi tay vung lên, vô số chuột nhỏ từ phòng nuôi dưỡng chuyển đến phòng thí nghiệm của hắn.
Sau đó cười cười nói ra: "Cho tới này đều ở một mình! Quen rồi! hặc hặc, vẫn nên tiếp tục nghiên cứu gien phù văn thôi!"
Lời vừa nói dứt, Tô Hạo đang muốn quay đầu trở về phòng thí nghiệm, tiếp tục đem gien phù văn nghiên cứu hoàn thiện, thì một cỗ huyết khí quen thuộc tiến nhập vào rada của hắn.
"Hả? Á Sơn, hắn trở lại làm gì?"
Trong Ra-Đa Tô Hạo, xuất hiện cỗ huyết khí của Á Sơn đang lấy tốc độ cực nhanh lao về hướng Lâm Thành.
Phải biết rằng từ Lâm Thành đến Hối Dương thành cũng không gần, dù cho Á Sơn toàn lực phi hành, cũng phải mất năm sáu tiếng.
Lúc này Á Sơn trở về, tất nhiên sẽ có chuyện vô cùng quan trọng tìm hắn, suy nghĩ một chút, Tô Hạo cũng không trở về phòng thí nghiệm, liền đứng ở trong sân chờ Á Sơn bay tới.
Rất nhanh, hắn liền nhìn thấy được thân ảnh phi hành của Á Sơn.
Một thân kim cương giáp, hai cánh sải rộng ra bên ngoài, mười phần soái khí.
Nương theo tiếng ong ong, Á Sơn thành công đáp xuống mặt đất.
Phi hành hồi lâu, vừa đứng lại trên mặt đất, Á Sơn còn có chút lảo đảo bất ổn, Tô Hạo cười nói: "Á Sơn, ngươi sao lại về rồi. Xem kỹ thuật bay của ngươi đề cao lên không ít a!"
Á Sơn ngượng ngùng cười nói: "Duy lão đại nói đúng, vừa bay hồi lâu, liền quên mất cảm giác đứng trên mặt đất. Mà nói thật, cảm giác phi hành rất sung sướng, ha ha ha."
Tô Hạo nói: "Quay về làm gì? Có chuyện gì quan trọng sao?"
Á Sơn lộ ra vẻ nghiêm túc, nói: "Đương nhiên, ta ở Hối Dương thành học được hai món ăn mới, lần này trở về, chính là muốn làm cho ngài thử xem!"
Tô Hạo chỉ im lặng.
Á Sơn thấy Duy lão đại không có phản ứng, lại nói: "Những ngày nay chắc hẳn Duy lão đại ăn đồ ăn không hợp khẩu vị, ta mấy ngày nay đều ngủ không ngon, vì vậy quyết định quay lại nhìn xem."
Nói xong, Á Sơn thu hồi lại kim cương giáp, sau đó thuần thục đi tới phòng bếp: "Nơi đây vẫn còn nhiều nguyên liệu nấu ăn, Duy lão đại chờ một lát, ta rất nhanh có thể làm xong!"
Tô Hạo dứt khoát dùng kim cương ngưng tụ cho mình một chiếc giường nằm, trực tiếp nằm xuống trong sân, nhìn Á Sơn đang bận việc trong phòng bếp, tâm tình hơi có chút phức tạp, cuối cùng thở dài: "Tên Á Sơn này, không phí công ta bồi dưỡng a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận