Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 935: Đã Đến

Vẫn là chỗ cũ.
Bên ngoài Băng Tinh.
Lúc này đây, so với Nguyên Tinh càng thêm xa cách, đạt đến khoảng cách 8 tỷ ki-lô-mét, nếu dùng tốc độ ánh sáng cũng phải mấy tám tiếng.
Tô Hạo vẫn như cũ lẳng lặng trôi lơ lửng ở không trung cách 'Khởi Nguyên' không xa, phát ra tín hiệu cho Á Sơn: "Á Sơn, có thể khởi động phi thuyền."
Sau một khắc, cả chiếc phi thuyền đột nhiên chấn động, từ ba ống phun đột nhiên phun ra một cột sáng dài mười thước, trong nháy mắt bắn về phía xa.
Như là dùng một cây gậy đinh vào con muỗi vậy.
Phi thuyền 'Khởi Nguyên' chính là con muỗi bị đinh....
Phi thuyền dưới lực đẩy cực lớn, đạt được tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt bắn về phía xa, càng lúc càng nhanh, chỉ chốc lát sau, liền cách vị trí cũng mấy ngàn mét, hơn nữa tốc độ còn càng lúc càng nhanh.
Tô Hạo lộ ra nụ cười tươi: "Coi như thành công!"
"Chỉ là không biết tốc độ cực hạn là bao nhiêu, theo lý thuyết mà nói, tốc độ tối đa mà phi thuyền có thể đạt tới, có thể bằng tốc độ phản lực của tên lửa đẩy! Chính là một trăm ngàn mét mỗi giây, bằng một phần ngàn tốc độ ánh sáng!"
Nhưng mà phi thuyền này có thể đạt tới tốc độ cực hạn hay không, còn khó mà nói!
Á Sơn Phong Thành đột nhiên xuất hiện bên thân Tô Hạo.
'Bịch bịch'.
Tô Hạo đột nhiên nghe được tiếng va chạm, ngay sau đó một cỗ lực đánh tới, khiến hắn mất đi thăng bằng, hướng về phía sau bay ngược đi.
Chỉ thấy ba bộ giáp thuỷ tinh đụnh làm một đoàn, cuồn cuộn bay trong vũ trụ.
Tô Hạo nhịn không được chửi tục: "Con mẹ nó!"
Phát hiện đang ở trong môi trường chân không, nói chuyện căn bản không nghe được, vì vậy dùng Thần Niệm truyền âm: "Hai người các ngươi bị ngu à! Dịch chuyển cùng truyền tống đều có lực quán tính, ngồi trên phi thuyền không nên dịch chuyển lung tung!"
Á Sơn cùng Phong Thành khó lăm mới giữ được thăng bằng, hai người liếc nhìn nhau, cười cười xấu hổ.
Trong đầu hai người toát ra một điều khó hiểu: "Đây là lần đầu tiên cùng Duy lão đại tiếp xúc thân mật đi?"
Tô Hạo nói: "Sao lại chạy tới đây? Tình huống phi thuyền thế nào?"
Á Sơn truyền âm nói: "Duy lão đại, mọi thứ vận hành bình thường! Cùng kết quả dự đoán giống nhau."
Tô Hạo: "Đi, quay về phi thuyền nhìn xem."
Nói xong, thân hình hắn biến mất không thấy đâu, truyền tống về phòng 'Truyền tống' trong phi thuyền.
Đây là phòng truyền tống chuyên dụng mà Tô Hạo lặp đặt htêm, là một không gian hình tròn có đường kính một nghìn mét, ở trong vị trí trung tâm phi thuyền, là nơi có không gian hoà hoãn, không đến mức làm cho người truyền tống về, trực tiếp va chạm với bên trong phi thuyền.
Đương nhiên, nếu có va chạm, đoán chừng thứ bị hỏng là phi thuyền, không phải Tô Hạo.
Thời điểm trong nháy mắt Tô Hạo xuất hiện, vách tường sau lưng liền xuất hiện một tấm nệm đón đỡ, tốc độ cực nhanh, cũng may Tô Hạo cũng sớm chuẩn bị, Linh Lực khổng lồ mãnh liệt tràn ra, giữ cho cái nệm không bị cú va chạm với hắn bi hư hỏng.
"Phanh!"
Một tiếng trầm đục vang lên, Tô Hạo giữ vững cơ thể, Thần Niệm toả ra, xác định vị trí. Trên thực tế không phải xác nhận vị trí của hắn, mà xác nhận phương hướng của phi thuyền.
Tô Hạo vừa mới xác nhận xong phương hướng, bên cạnh liên tiếp xuất hiện hai thân ảnh, vừa xuất hiện liền nhanh chóng lao về phía sau, cũng may có nệm đỡ lại, khôi phục cân bằng.
Đúng là Á Sơn cùng Phong Thành.
Phong Thành kích động nắm tay: "Thật kích thích!"
Ba người tới phòng điều khiển, chỉ thấy Phi Viên nhìn vô số màn hình , thuần thục làm ra phân tích cùng lấy số liệu, điều khiển phi thuyền đối với hắn mà nói, quá đơn giản.
Phi Viên nhìn thấy đám người Tô Hạo tiến vào, hưng phấn nói: "Tất cả tính năng trên Phi Thuyền đều đạt tiêu chuẩn, còn vượt qua dự tính ban đầu, nếu tiếp tục phi hành với tốc độ này, rất nhanh có thể đạt tới tốc độ cực hạn trên lý thuyết. Một chiếc phi thuyền như vậy, quả thật quá tuyệt vời!"
Tô Hạo ở phòng điều khiển xem một vòng, rất nhanh phân tích số liệu trước mặt, liền gật đầu nói: "Cũng không tệ lắm."
Phi Viên giới thiệu đơn giản hạng mục số liệu, lại chỉ vào tiêu chí đầu tiên nói: "Bất quá nhiệt độ nơi ống phun có chút cao, mặc dù có trận pháp hạ nhiệt bảo hộ, nhưng tối đa chỉ có thể duy trì một tiếng, liền cần tắt máy đợi làm nguội, quá trình này cần đại khái hai tiếng."
Bay một tiếng, nghỉ hai tiếng...
Vẫn có thể tiếp nhận!
Kế tiếp, mấy người ngay tại trên phi thuyền, khảo thí các loại thiết bị, bao gồm phi thuyền một người, máy dò xét, xe lấy quặng.
Đây là địa phương sinh hoạt tương lai của bọn họ, vô cùng quan trọng trong công tác sinh hoạt hằng ngày.
Thẳng đến một thắng sau, bốn người bọn họ, mới hoàn thành khảo thí máy móc.
Bên trong phi thuyền tiểu thế giới là một hình tròn, chia làm hai bộ phận, phía dưới là khu vực thí nghiệm, phía trên là nơi sinh hoạt.
Thân ở đảo nhỏ, ngẩng đầu nhìn lên, như là đứng trong sân nhà mình, ngẩng đầu nhìn các vì sao trên không, kiến tạo ra một mảnh tuyệt sắc.
Đây mới gọi là mái nhà cửa sổ của phi thuyền đi?
Di chuyển trên đảo nhỏ cùng di chuyển trên Nguyên Tinh, cơ bản không khác gì nhau, cho dù mất đi trọng lực.
Nguyên nhân là vì Tô Hạo nắm giữ một loại phù văn đặc thù - Than Súc!
Tô Hạo không nghĩ tới chính là, phù văn này rất ít khi sử dụng, tác dụng của nó là hút mọi thứ lại với nhau, vậy mà có thể đùng để mô phỏng lại trọng lực của tinh cầu.
Quả nhiên, tri thức tích lũy nhiều một chút liền không sai, người nào dám nói tương lai không dùng tới nữa?
Lúc này, bên trong cái đình nhỏ, bốn người Tô Hạo mở tiệc ăn mừng.
Chúc mừng phi thuyền xuất phát thành công! Chúc mừng bước đầu tiên ra vũ trụ.
Đồng thời ai nấy cũng tự phần mình tưởng tượng ra tình cảnh sẽ gặp ở trong vũ trụ.
Có thể gặp được cái Tinh Cầu ký quái hay không? Có thể gặp được quái thú vũ trụ? Hay là người giống như bọn họ, điều khiển phi thuyền lữ hành ngoài vũ trụ?
Cũng có thể?
Chỉ cần không ngừng tiến về phía trước, tất cả mọi thứ chỉ có trong tưởng tượng, đều có thể phát sinh.
Ăn uống no say, Phong Thành nằm trên đống cỏ, nhìn lên tinh không, đột nhiên một câu hỏi xuất hiện trong đầu, hắn không khỏi nói ra:" Duy lão đại, ngài nói xem toàn cảnh vũ trụ, sẽ là hình dạng gì?"
Tô Hạo cười lắc đầu nói: "Vấn đề này, ta cũng muốn biết."
Á Sơn cũng cảm thán: "So với vũ trụ, chúng ta, quá nhỏ bé rồi! Căn bản không cách nào biết được toàn cảnh vũ trụ đi?
Phi Viên cũng lặng im nhìn lên tinh không, im lặng không nói.
Bọn hắn coi như là người may mắn đi, ít nhất có thể bước một bước đầu tiên ra vũ trụ, có biết bao nhiêu sinh mệnh yên lặng ở trên tinh cầu ra đời, rồi lặng lẽ tử vong?
Hơn nữa, vô luận nhìn thấy gì, vô luận biết được cái gì, tổng thể không cách nào thoả mãn, dù sao có biết cũng muốn biết thêm.
Chuyện này giống như con kiến, nó bò tới một gốc cây, có thể thấy rõ cành lá trước mặt, nó có thể muốn biết hình dạng của cái cây này thế nào, nhưng vô luận bò ra sao, cũng đều làm không được.
Thời điểm nó bị gió thổi lên không, ánh mắt may mắn trở nên vô cùng tốt, có thể quan sát diện mạo của cái cây này, biết cái cây mình lên lên có hình dạng thế nào.
Nhưng một khắc sau, nó sẽ càng thêm nghi hoặc: Thế rừng ở đây thì sao, đại lục ở đây thế nào, tinh cầu ở đây...
Đám người Tô Hạo, cũng giống như con kiến bị thổi lên trời, có gì khác biệt?
Mọi người nhìn lên tinh không, đều khiếp sợ vũ trụ rộng mênh mông không có điểm cuối, Tô Hạo đột nhiên nói: "Mặc kệ vũ trụ đến cùng khổng lồ thế nào, chỉ cần chúng ta không ngừng tiến lên thăm dò là được! Ta ngược lại hy vọng vũ trụ dài vô cùng vô tận, kể từ đó, con đường của chúng ta đi, sẽ không có điểm cuối!"
Á Sơn cùng Phong Thành loé lên tia sáng.
Không sai! Chỉ cần đi theo Duy lão đại khám phá vũ trụ là được rồi! Vũ trụ rộng đến đâu liên quan gì đến bọn hắn?
Phi Viên sững sờ nhìn Tô Hạo, nhịn không được thầm nói: "Đây chính là mị lực của Cổ Duy tiên sinh sao? Thật khí phách!"
Trong lúc đó, Tô Hạo cảm giác được dị thường của xúc tu tinh thần, xem qua một chút, lập tức phát hiện ra điểm khác lạ: "Ồ? Định Vị Thạch ở Nguyên Tinh bị phá hư!"
Ngay từ đầu Tô Hạo tưởng rằng đây là chuyện ngoài ý muốn, sau đó hắn phát hiện toàn bộ Định Vị Thạch của mình rất nhanh liền mất đi liên lạc, lần lượt bị phá hủy!
"Nguyên Tinh xảy ra chuyện gì?"
Tô Hạo lập tức quay đầu nhìn Á Sơn, Phong Thành: "Á Sơn, Phong Thành, Định Vị Thạch các ngươi để ở Nguyên Tinh còn kết nối không?"
Á Sơn Phong Thành phục hồi lại tinh thần, lần lượt kiểm tra tình huống.
Á Sơn lập tức ngạc nhiên nói: "Hơn mười miếng Định Vị Thạch của ta lần lượt mất đi liên hệ."
Phong Thành cũng nói: "Của ta cũng vậy."
Biểu cảm của Tô Hạo ngưng trọng lại, thầm nói: "Có lẽ, đến rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận