Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 542: Phát Phát (1)

Kế hoạch của Tô Hạo rất đơn giản, cũng rất hữu hiệu.
Trước khi ba tên tu sĩ Hợp Thể kịp phát hiện, Tô Hạo liền có một cơ hội tuyệt hảo để dịch chuyển tới gần.
Cơ hội tốt như vậy thì dùng để làm gì?
Đương nhiên là dùng để cướp vật trong tay đối phương rồi..
So với cài bình chai lọ trong cung điện, thị hòn đá trong tay tên tu sĩ Hợp Thể kia khó cướp hơn rất nhiều, độ khó gần như gấp đôi.
Trước tiên nhân lúc đối phương không kịp phản ứng, dùng tốc độ nhanh nhất cướp hòn đá trên tay, sau đó truyền tống rời đi, lại quan sát hướng đi của đối thủ, sau đo đem toàn bộ đồ vật trong cung điện chuyển đi.
Đây mới là trình tự cướp đoạt tối ưu!
Tô Hạo đối với thực lực của mình thì hiểu vô cùng rõ, nếu như không có năng lực không gian, tỉ lệ cao là hắn cùng ba tu sĩ này đánh qua đánh lại, sau đó bị bọn họ dùng một năng lực khó hiểu nào đó giết chết, tại chỗ chuyển thế.
Huyết khí cùng Linh Lực là hai nguồn năng lượng khác xa nhau, tuy Huyết Khí của hắn vô cùng cường đại, nhưng cũng không đến nỗi vô địch.
Dù cho Tô Hạo hiện tại đã nắm giữ phương thức vận dụng Linh Lực đơn giản, nhưng Linh Lực của hắn cũng chỉ ở cảnh giới Trúc Cơ, so với chất lượng Linh Lực ở cảnh giới Hợp Thể còn kém xa, khó có thể vượt qua.
Lúc trước đối địch với tu sĩ Nguyên Anh Tô Hạo cũng có một loại cảm giác, nếu như hắn không có năng lực không gian, nếu gặp phải tu sĩ Nguyên Anh, vẫn như cũ có thể dùng kiếm trận trong nháy mắt giết chết đối phương! Nhưng với tiền đề Tô Hạo phải là người chủ động ra tay.
Tu sĩ Nguyên Anh gần như là lực lượng đứng đầu thế giới này, không thể coi thường.
Nếu Tô Hạo mất đi ưu thế chủ động, vậy rất khó có thể nhẹ nhàng giải quyết địch nhân. Làm không tốt hắn còn bị người khác dùng thuật pháp khống chế, sau đó phong ấn!
Chống lại tu sĩ Nguyên Anh đã nguy hiểm như vậy, lại càng không nhắc tới tu sĩ Hợp Thể có thể treo tu sĩ Nguyên Anh lên đánh như đánh con.
Chỉ có thể nói, đây không phải là vấn đề người nào nắm giữ công kích mạnh hơn, mà là vấn đề người nào nắm giữ nhiều tri thức về Linh Lực hơn. Hiển nhiên, chuyện hiểu rõ Linh Lực này, Tô Hạo đối với tu sĩ Nguyên Anh cùng Hợp Thể ở thế giới này còn kém xa.
Tựu giống với chuyện kiếm của ngươi tuy sắc, trong giới vũ khí lạnh không thấy địch thủ, nhưng người ta lại dùng súng trường bắn tạch tạch nha!
Ai cũng có điểm trội của mình.
Tuy nhiên, ai bảo Tô Hạo còn nắm giữ thêm năng lực không gian đây?
Có năng lực không gian, liền bù đi thiếu sót về kiến thức Linh Lực của Tô Hạo, làm cho hắn đứng ở thế bất bại, dù cho gặp phải tu sĩ Hợp Thể, cũng có thể đánh một trận.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Tô Hạo tự tin đi trêu chọc tu sĩ Hợp Thể, hắn chính là tự tin như vậy, bọn hắn mạnh nhất thế giới thì sao? Đánh không lại cũng có thể nhẹ nhõm rời đi.
"Ưu thê trước mắt của ta, chính là dựa vào năng lực dịch chuyển không gian! Nhất định phải dùng thật tốt, hơn nữa không được chủ quan."
Tô Hạo thấy ba gã tu sĩ Hợp Thể lao ra ngoài, hướng hắn bay tới, không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc: "Ba người này vậy mà không có ai đứng lại bảo vệ cung điện? Là đầu óc bọn họ có vấn đề hay quan hệ giữa ba người rất tốt?"
Bất quá đây chính là điều Tô Hạo mong muốn! Tô Hạo mắt nhìn ba đạo độn quang sắp bay tới, liền quay đầu bỏ chạy: "Trước tiên đem người mang xa, lúc này mới có năm nghìn mét, quá gần! Lấy độn tốc của đối phương, rất nhanh có thể đuổi theo!"
Ba người Phượng Cửu lúc này cũng nhìn thấy thân ảnh Tô Hạo, thời điểm áo giáp kim cương lọt vào trong mắt, bọn họ liền xác nhận chính là người này cầm đi Xích Tuyền Luyện Linh Dịch! Lửa giận trong lòng toát ra, hai mắt gần như muốn phun lửa.
Thấy Tô Hạo quay đầu bỏ chạy, bọn hắn tàn nhẫn nói: "Chạy? Ngươi chạy trốn được sao? Cho dù chạy đến Nghiễm Minh Hải, ta cũng phải bắt ngươi, đem ngươi rút gân lột da!"
Không đúng, phải nói là lột một thân áo giáp thủy tinh!
Sau khi đuổi theo hơn hai vạn mét, mắt thấy sắp đuổi kịp, liền thấy tên áo giáp thủy tinh cao lớn quay đầu lại, nhìn ba người lộ ra nụ cười mỉm!
"Ồ, mặc áo giáp cũng cười được?"
Sau đó bọn hắn trơ mắt nhìn Tô Hạo đột nhiên biến mất tại chỗ!
Phượng Cửu là người đầu tiên phát hiện người mặc áo giáp xuất hiện cách cung điện năm nghìn mét.
Vì vậy Thần Niệm của hắn quét ngang, nhưng lại không thấy bóng dáng đâu cả.
"Chẳng lẽ tên này dùng thuật pháp ẩn thân trốn đi rồi?"
Ba người một đường rượt đến tận đây, lập tức ăn ý đem Thần Niệm tỏa ra xung quanh điều tra.
"Vụ thực tử diễm" !
Ba người Phượng Cửu dùng lửa tím đốt xung quanh một ngàn mét, giống như là bão cát vậy, cuồn cuộn đầy trời, mong muốn bức ra Tô Hạo.
Nhưng rồi cũng có thấy người đâu?"
Sử Gian cau mày: "Cửu sư huynh, làm sao bây giờ?"
Phượng Cửu đưa mắt nhìn xuống mặt đất: "Có lẽ dùng Thổ Độn Thuật chui xuống mặt đất rồi!"
Vừa dứt lời, Sơn Quân vung tay lên, hơn mười đạo lưu quang bán về bốn phương tám hướng, trong chớp mắt đã bay tới chỗ rất xa, chui xuống lòng đất.
"Bách lý phong cấm" !
Phượng Cửu lạnh lùng nói: "Tìm, vô luận trốn ở chỗ nào, cũng phải tìm được hắn cho ta! Đồ của ba sư huynh đệ chúng ta, cũng không phải dễ lấy vậy đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận