Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 112: Người Ăn Thịt Người

Thời gian chậm rãi trôi qua, lại qua tiếp hai tháng sau đó.
Tô Hạo cảm giác phạm vi 'Quan Sát' của mình đã trở lại trên nghìn mét, hắn lần nữa bắt đầu hành động.
Cũng không phải chạy ra ngoài gây sự, mà là dùng Ra-Đa vụng trộm quan sát hành vi ban đêm của tất cả mọi người để thu nhập tin tức. Hắn cần phải biết rõ bên trong cái thành này xảy ra chuyện gì, nếu không buổi tối hắn có cảm giác ngủ không ngon giấc, ai biết chuyện nguy hiểm xuất hiện lúc nào, chỉ có nắm giữ nhiều tin tức, mới có thể tránh đi nguy hiểm tiềm ẩn.
Hắc ám hàng lâm, Tô Hạo vụng trộm trốn ở một góc của thành thị, dùng Ra-Đa quan sát hoạt động nghỉ ngơi ban đêm của mọi người.
Đại bộ phận mọi người trước khi trời tối, đều trở về trong nhà, không ra khỏi cửa. Nhưng trong đó có một số nhỏ người, đã bắt đầu hoạt động về đêm.
Thời điểm bóng tối triệt để bao phủ, vậy mà có một số người huyết khí bình thường, vậy mà lặng lẽ đi ra ngoài cửa, sau đó tìm một góc ngồi chờ, cũng không di động.
Mà những người có cường độ huyết khí trên Tinh Anh, lại bắt đầu lặng lẽ di chuyển trong thành, mục đích vô cùng rõ ràng là săn giết mục tiêu.
Bên trong Ra-Đa của Tô Hạo, một cỗ huyết khí tinh anh, sau khi màn đêm buông xuống, liền lập tức hành động, một đường cẩn thận di chuyển tránh ánh mắt của mọi người, lao thẳng tới một người khác có cường độ huyết khí cao hơn mình.
Mà người có huyết khí cao hơn này lại tỏ ra mờ mịt ngu ngốc.
Tô Hạo do dự một chút, ro rằng độ nguy hiểm không lớn, vì vậy hướng phía hai người lặng lẽ chạy tới, hắn muốn xem xem, cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì.
Có lẽ, bị mất này, buổi tối hôm nay có thể công bố.
Rất nhanh, hắn liền thấy được một thân ảnh được bao phủ bởi vài đen, lặng lẽ nấp trong một kiến trúc đổ nát, thân hình vô cùng nhẹ nhàng, lúc di chuyển vậy mà không phát ra một tia thanh âm, giống hư u linh vậy, có thể phiêu đãng trong bóng tối.
Rất nhanh, đạo thân ảnh kia rất nhanh đã tới chỗ, núp dưới mái hiên, yên tĩnh chờ đợi con mồi xuất hiện.
Rất nhanh, một tinh anh khác xuất hiện, mà thân thể người này trần truồng, chỉ mặc một cái quần cộc, mang khăn che đầu, làm cho người ta không nhìn rõ tướng mạo, làn da tối sắc, vậy mà hoàn mỹ dung nhập vào trong bóng tối, khó có thể phát hiện.
Người quần cộc đi tới, vậy mà hai tay để dưới mặt đất, bắt đầu hành tẩu bằng tứ chi, chỗ dưới mông bỗng chốc có một cái đuôi dài ra, dài hơn một thước, trên người dần dần mọc ra bộ lông, bao phủ lấy làn da tối sắc, hai lỗ tai bắt đầu biến lớn, răng nanh trong miệng cũng kéo ra thật dài, móng vuốt nơi tay cũng dài ra.
Mới đi chưa đến mười bước, một người sống sờ sờ như vậy, vậy mà đã hoàn toàn biến thành một hình thái khác, giống như báo lại không phải báo.
Đồng thời, ở bên trong Ra-Đa của Tô Hạo, cường độ huyết khí của người này, theo lúc biến hình, vậy mà giảm xuống một mảng lớn.
"Cái mẹ gì vậy?" Tô Hạo ẩn nấp trong bóng tối, mắt thấy toàn bộ quá trình biến thân, tròng mắt thiếu chút nữa nhảy ra, đây giống như biến hình ma pháp trong Harry Potter đi!
Biến hình chấm dứt, Báo Nhân lặng lẽ dựa vào bước tường mà dạo bước, cái mũi nó co rúm lại, hướng mục tiêu phía trước tiềm ẩn đi tới, tựa hồ hắn cũng có mục tiêu săn bắn của riêng mình.
Nhưng mà, nó hoàn toàn không ngờ tới, ở trên mái nhà, thậm chí có một vị thợ săn, sớm đã chờ đợi.
Mà đúng lúc này, bên trong Quan Sát của Tô Hạo, lại có một gã Chu Hoạch Tinh Anh từ hướng xa đang vụm trộm tiến về phía này.
Tô Hạo chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Lúc Báo Nhân di qua, Hắc ý nhân ở trên mái xà chậm rãi bay xuống, hai cường đao nhỏ chẳng biết lúc nào xuất hiện trong tay, từ trên rơi xuống, hướng cổ báo nhân cắm xuống.
Nhưng mà, Báo Nhân cũng vô cùng cảnh giác, vậy mà trong lúc Hắc Y Nhân lão xuống, vậy mà phát hiện ra một tia manh mối.
Chỉ thân bộ lông của Báo Nhân dựng lên, mãnh liệt nhảy về phía trước, đồng thời cái đuôi dài hất lên phía sau.
"Xì..."
Hai thanh cường đao không có như ý nguyện cắm vào cổ báo nhân, nhưng vẫn kịp ở trên than báo nhân mở ra một cái lỗ hổng thật dài.
Báo nhân vội vàng quẩy đuôi công kích lên không trung, nhưng cũng không thay đổi được cục diện.
Thấy vậy, báo nhân mặc kệ thương thể phía sau lưng, không nói tiếng nào, cũng không quay đầu, hướng về phía bóng tối chạy tới.
Hắc y nhân làm sao có thể buông tha mục tiêu đã bị thương, lập tức thừa thắng xông lên. Không nghĩ tới Hắc Y Nhân chỉ phiêu phiêu đãng đãng, vậy mà tốc độ còn nhanh hơn báo nhân một bậc.
Sau vài lần truy đuổi, thương thể trên Báo Nhân ngày càng nhiều, tuy rằng cái đuôi cũng kịp ở trên người Hắc Y Nhân mở ra một lỗ hổng, nhưng người sáng suốt nhìn vào cũng biết, đại thế báo nhân đã mất.
Nhưng báo nhân cũng không cam lòng thất bại như vậy, cường độ huyết khí rất nhanh tiêu hao, cái đuôi ở phía sau lưng thu vào, hai tay bật lên mặt đất, phía sau bả vai mọc ra hai cái cánh thật dài, khẽ vỗ một cái, hai cánh tay uốn lượn, biến ra liềm dao sắc bén, lóe ra hàn quang.
Bộ dạng bây giờ giống như một con bọ ngựa.
Cũng không biết hai cánh phía sau lưng bay lên được không.
Quá trình biến hình vô cùng nhanh chóng, biến hình kết thúc, huyết khí của bọ ngựa lại hạ xuống thêm một chút.
Hai liềm đao sắc bén của hắn vung vẩy trước mặt Hắc Y Nhân, lực công kích rõ ràng đã được cường hóa, hẳn là hắn muốn tìm đường sống từ chỗ chết.
Hắc y nhân hơi có vẻ do dự, xem ra con Bọ Ngựa này có chút khó xơi.
Nhưng mà tên Nghĩ Thái Nhân trước mặt này, là con mồi hắn quan sát đã lâu, tuy rằng đánh lén thất bại, nhưng mà đêm nay chính là cơ hội tốt nhất để hắn săn mồi.
Mà hắn với tư cách là [Khinh Doanh Nhân], nếu như có thể đạt được huyết nhục của Nghĩ Thái Nhân, tuy rằng không cách nào tấn cấp, nhưng có thể cường hóa năng lực tăng thêm một mảng lớn.
"Đánh cuộc một lần!" Hắc Y Nhân hạ quyết tâm, song đao cầm trong tay, liền nhân cơ hội, hướng phía Bọ Ngựa lao tới, tốc độ rất nhanh.
Đao trong tay Khinh Doanh Nhân giơ lên về phía trước.
"Keng!"
Lại bị Liềm Đao của Bọ Ngựa chặn lại, phát ra thanh âm thanh thúy, hướng phía xa xa truyền đến.
Hắc Y Nhân lập tức điều chỉnh phương hướng, hướng phía sau lưng Bọ Ngựa công kích, vẫn như cũ bị Bọ Ngựa chặn lại.
Cứ như thế mà giao phong mấy hiệp, song đao của Hắc Y Nhân bị Liềm Đao của Bọ Ngựa kẹp lại, dùng sức giật lấy, làm cho Hắc Y Nhân hơi chút lảo đảo.
"Cơ hội !" Bọ Ngựa bộc phát lực lượng toàn thân, đột nhiên đập ra, liềm đao nhanh chóng bay vào cổ Hắc Y Nhân, dùng sức kẹp lấy.
"Xì !"
Gai nhọn va chạm vào cổ gây ra thanh âm lộn xộn, chỉ trong nháy mắt, Hắc Y Nhân liền biến thành một cỗ thi thể mền nhũn, thợ săn liền biến thành con mồi.
Bọ Ngựa xác nhận đối phương đã chết, liền buông lỏng liềm tay, thân thể Hắc Y Nhân ngã sấp nằm trên mặt đất.
Bọ Ngựa liền xé rách quần áo đối phương, chọn chỗ dày thịt, sau đó mở ra miệng đầy răng nhọn, hung hăng từ trên người Hắc Y Nhân cắn một miếng thịt, ngon lành nuốt vào trong bụng, sau đó lại ăn thêm miếng nữa.
Sau khi ăn khoản hai phần, giống như tựa hồ đã no, liền đứng dậy rời đi, hắn lúc này chỉ có thể bào trì trạng thái Bọ Ngựa, không cách nào tiếp tục biến hình.
Đêm nay bị thương quá nặng, đã không cách nào đi săn mục tiêu ban đầu, hắn cần phải trở lại chỗ để ẩn nấp. Hơn nữa, đêm nay bắt được huyết nhục của [Khinh Doanh Nhân], cũng không tính là ra về tay không.
Nhưng mà, lúc Bọ Ngựa muốn quay người rời đi, trên không trung bỗng nhiên lao tới một đạo hắc ảnh, thời điểm hắn còn chưa kịp phản ứng, móng vuốt sắc bén của đối phương đã cắt đứt cổ hắn, một cỗ huyết dịch phun ra.
Hai tay Bọ Ngựa quơ loạn giữa không trung, nhưng như cũ dần dần mất đi lực lượng, nhìn kẻ săn mồi trước mặt, như muốn nói gì, nhưng cũng không nói nên lời.
Hắn nhận ra thân phận bóng đen vừa rồi, là kẻ săn mồi trong bóng tối không một tiếng động, [Dạ Hành Nhân].
Nhưng mà, Tô Hạo cũng không nhân biết [Dạ Hành Nhân] là gì, hắn chỉ biết thứ tập kích Bọ Ngựa vừa rồi, chính là thứ đã từng tập kích hắn, người Dơi.
Mà Quái Nhân Dơi này sau khi nuốt huyết nhục của Hắc Y Nhân cùng Bọ Ngựa vào bụng, liền lặng lẽ rời khỏi đây.
Rất nhanh, Tô Hạo liềm cảm giác được mấy người bình thường xung quanh đã bắt đầu rục rịch, không đầy một lát, liền nhao nhao tuôn tới hai cỗ thi thể trên mặt đất, bắt đầu cắn miếng lớn, gặm nuốt miệng đầy cả máu.
Sau khi ăn no, liền lặng lẽ thối lui, tìm địa phương ẩn giấu, rồi sau đó liên tiếp có người bình thường nghe được tiếng động, gia nhập cuộc thịnh yến này.
Rất nhanh, hai cỗ thi thể trên mặt đất, liền biến thành khung xương trụi lủi, bị vứt bỏ tại chỗ.
Lông tơ Tô Hạo như muốn dựng lên, đây rốt cuộc là thế giới quỷ quái gì!
Người ăn thịt người!
Tô Hạo lặng lẽ đuổi theo những người bình thường vừa ăn huyết nhục kia, hắn muốn nhìn một chút, những người này tại sao lại cắn nuốt lẫn nhau, đến cùng là vì sao.
- Giải thích, Khinh Doanh Nhân nghĩa là Người Nhẹ. Nghĩ Thái Nhân là Người biến hình. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận