Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 477: Luyện Khí 'Tùy Tâm' Cùng 'Nguyên Lý' (1)

Tô Hạo mang theo tâm tư quay về phòng mình, trong đầu nghĩ tới tin tức mà Phong Ngọc Nhi mang tới.
Nghĩ đến chuyện tiên môn hằng năm thường công khai thu nhận để tự nhiều như vậy, ngoài trừ bồi dưỡng người kế nghiệp, truyền thừa tiên pháp ra, thì hẳn còn có nguyên nhân khác.
Nguyên nhân này, cho dù là sư tôn Phong Linh Tiên Tử cùng sư tổ Phong Hoa cũng chưa chắc đã biết được, chỉ có thể mơ hồ cảm giác có chỗ không đúng. Chuyện này cũng hẳn là nguyên nhân mà Phong Linh Tiên Tử không cho Tô Hạo vội đột phá lên Trúc Cơ.
Tuy nhiên mấy chuyện này, Tô Hạo cũng không hề quan tâm, hắn chỉ muốn học thứ mình cần mà thôi, nếu có người đánh chủ ý lên đầu hắn, vậy hắn cũng không ngại tiễn đối phương đi một đoạn đường, sau đó tiếp tục học tập.
Đương nhiên, nếu tu tiên giới này co dị dạng, Tô Hạo cũng sẽ không ngại đưa tay ra điều chỉnh lại một chút, bởi vì cái gọi mọi người đều tốt thì ta mới tốt được! Chính là cùng nhau chung hướng phát triển!
"Bất quá không thể không nói, giác quan thứ sáu của Phong Ngọc Nhi thật lợi hại, nhanh như vậy có thể phát giác ra điểm khác thường!"
Tô Hạo cảm thán không thôi, cũng có lý giải mới về giác quan thứ sáu.
Người thông minh, sau khi học tập được tri thức, liền tạo cho mình một mạch suy nghĩ ăn khớp, mà mạch suy nghĩ này theo tri thức không ngừng tăng cao, liền càng trở nên mạnh mẽ. Từ đó sau khi gặp được vấn đê, rất nhanh liền dựa vào mạch suy nghĩ này cho ra kết quả... Mà những kết quả khó hiểu, đại khái dựa vào giác quan thứ sáu.
Phong Ngọc Nhi cũng có mạch suy nghĩ của mình, lý tính cũng tốt, cảm tính cũng được, có thể từ chỗ nhỏ phát ra điểm bất thường. Ví dụ như nhận ra sự dị thường của sư tôn nàng, còn nhận thấy vẻ tự tin khó hiểu trên thân Tô Hạo.
Đối với Phong Ngọc Nhi mà nói, mặc kệ có đúng hay không, nhưng vì an toàn của mình, suy nghĩ nhiều một chút cũng không sai.
Tô Hạo ngược lại nhận ra vấn đề của mình: "Tâm tình của ta đã bất tri bất giác thay đổi, lúc đầu còn khó khăn vất vả cầu sinh, đi tới chỗ nào cũng không có cảm giác an toàn, nhưng sau khi nắm giữ được sức mạnh, liền có cảm giác đánh đâu thắng đó, khí thế này bất tri bất giác bộ lộ ra ngoài! Ngay cả ta cũng không khống chế nổi."
Trước mắt Tô Hạo làm việc không chút nào cố kỵ, dù sao trải qua nhiều chuyện như vậy, nhãn giới của hắn đã hơn trước rất nhiều, cũng không phải ánh mắt thường nhân có thể lý giải, cho dù hắn hết sức điệu thấp, nhưng cũng lộ ra một loại cảm giác thấy chết không sờn, liền khiến hắn không giống người bình thường.
Tô Hạo tự hỏi có cách nào giúp mình giống như một người thiếu niên bình thường mới lớn không, sau đó dần dần trưởng thành, nhiều nhất là có thể bất động không nói, sau đó dành phần lớn thời gian ở trong phòng làm nghiên cứu.
"Mà thôi! Bộc lộ tài năng thì lộ đi! Nếu như chuyện này đối với việc ta học tập kiến thức có ích lợi thì cũng không có gì không tốt. Có lẽ về sau trải qua thêm nhiều chuyện, liền biết thế nào thu liễm mình lại. Bất quá, Tô Hạo ta dù sao cũng không giống với bọn họ, cho dù thu liễm thế nào, cũng sẽ bị phát hiện, vậy cần gì vẽ vời cho thêm chuyện? Cứ để tự nhiên là tốt rồi!"
Tuy rằng trong lòng của Tô Hạo đang suy nghĩ làm cách nào để thu liễm mình lại, nhưng sau khi nghĩ xong hắn liền để thuận theo tự nhiên. Có thể nói, Tô Hạo muốn đem khí thế trên người mình thu sạch, cũng không biết cần bỏ ra bao nhiêu năm.
Tô Hạo ngồi xếp bằng nhập định, đem suy nghĩ lung tung vứt ra sau đầu, sau đó tiến vào quả cầu không gian, phất tay lên hiện ra phòng thí nghiệm, sau đó chuyển tới dự án 'Trận Pháp phòng ngự tuyệt đối' đang làm dở.
Tô Hạo lấy 'Bình Chướng' cùng 'Cứng Rắn' làm khuôn, thành công thiết kế ra một phòng bảo hộ vô cùng cường đại, có thể tránh tuyệt đại đa số công kích như 'Húc' 'Gai Nhọn' 'Nhiệt Cao' 'Chấn Động' 'Ăn Mòn'.... Nhưng còn mấy công kích cao cấp như 'Lực Trường' 'Xạ Tuyến' 'Công kích ý thức'.... thì đỡ không được, Tô Hạo lúc này còn chưa có đầu mối, không biết làm sao.
"Cũng không biết phòng ngự này có thể chống lại công kích của địch nhân không!"
Nhưng Tô Hạo cũng không sợ lắm, hắn còn có hai tầng đảm bảo, một là 'Bình Chướng Không Gian' cùng 'Dịch Chuyển' chỉ cần sử dụng liền có thể tẩu thoát. Tầng bảo đảm còn lại là quả cầu không gian, cùng lắm thì ngủ thêm mấy vạn năm, lại chuyển thế một hồi....
Vài ngày sau, Tô Hạo dừng công việc trên tay lại.
"Lúc này 'Phòng Ngự Tuyệt Đối' trên cơ bản có thể phòng ngừa công kích thông thường, nhưng mà kết cấu quá mức phức tạp, cũng không cách nào thu nhỏ, thời gian phát động rất lâu, cũng không thích hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận