Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 466: Đại Trưởng Lão Triệu Kiến (2)

Tô Hạo thầm nói: "Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng! Không được, đêm này trở về phải mau chóng hoàn thiện trận pháp 'phòng ngự tuyệt đối' hơn nữa còn gia tăng thêm chức năng tự động cảm ứng rồi kích hoạt mới được, bằng không một ngày nào đó lại thua trên tay mấy người khiêm tốn này rồi.
Phong Linh Tiên Tử đợi đã lâu, nhịn không được nhìn về phía Phong Nhan nói: "Sư thúc, cũng sắp kết thúc rồi, người sao lại không lên đài?"
Phong Nhan đem lỗ mũi hất lên trên trời, "Hừ! Ta không lên, dù sao cũng đánh không thắng, há tất lên tăng thêm chiến tích cho bọn hắn?"
Trong lúc nhất thời Phong Linh Tiên Tử không thể phản bác được: "Tốt, có đạo lý..."
Tỷ thí lôi đài Kim Đan, rất nhanh liền kết thúc, cuối cùng đài chủ là một nữ tử thanh y, hơn nữa còn có dung mạo thiên tiên, gọi là Phong Thải Nhi.
Dựa vào một đạo thuật pháp khó luyện 'Phong Thực thuật' mà không có người nào có thể đụng vào người nàng.
Có thể nói Phong Thái Nhi một 'thuật' áp quần hùng.
Sau khi lôi đài tỉ thí Kim Đan kết thúc, bầu không khí trong tiên môn càng thêm hòa hợp, giống như một đại gia đình, nhưng những thứ này đều không liên quan gì đến Tô Hạo.
Mục đích của hắn cũng chỉ có 'Sư Huynh Lệnh' cùng với năm trăm điểm cống hiến, thuận tiện nhìn xem cách chiến đấu của tu sĩ Trúc Cơ cùng Kim Đan.
Còn mấy thứ khác tạm thời không nằm trong phạm vị cân nhắc của hắn.
Đợi hắn đem mọi thứ trong tiên môn học xong, như vậy bất kể tương lai phát sinh tình huống gì, hắn đều có thể thong dong ứng đối.
Thời điểm Tô Hạo đang tính quay về núi, một gã tu sĩ Kim Đan từ xa bay tới, đứng phía trước Tô Hạo, cười ôn hòa nói: "Phong Nhất Chỉ sư diệt, xin dừng bước."
Tô Hạo nhận ra vị tu sĩ Kim Đan này, là Phong Vạn Lưu, ở trên lôi đài cũng vô cùng chói sáng, người này thoạt nhìn ôn hòa, nhưng thuật pháp cùng Pháp Khí của hắn, lại theo phong cách tấn công điên cuồng, đây là một trong những tu sĩ được Tô Hạo chú ý tới.
Cũng có thể nói lần thi đấu này cũng có chỗ tốt, chỉ vẻn vẹn trong ba ngày, có thể làm đệ tử một mạch hiểu biết lẫn nhau, ra ngoài cũng có thể gặp mặt nhận ra.
Bất quá một tiếng 'Phong Nhất Chỉ' của Phong Vạn Lưu làm Tô Hạo bất đắc dĩ không thôi, chỉ sợ cái tên 'Phong Nhất Chỉ' này so với 'Phong Úy' càng thêm vang dội, Tô Hạo liền sửa sang lại cách nhìn của vị sư thúc này: "Sư thúc, có chuyện gì mời nói! Đúng rồi, ta tên là Phong Úy!"
Phong Vạn Lưu ha ha cười nói: "Không sao, đạo hiệu của ta cũng không phải Phong Vạn Lưu, kêu quen liền thành tên!"
Tô Hạo: "Hóa ra người ta đều thích kêu ngoại hiệu? Vậy nếu lần trước ta dùng hai chỉ, không phải kêu Phong Nhị Chỉ rồi sao?"
Phong Vạn Lưu nói: "Phong Nhất Chỉ so với Phong Hai Chỉ đương nhiên có khí thế hơn! À mà sư điệt, đại trưởng lão muốn gặp ngươi, xin mời sư điệt đi theo ta!"
Có chút đệ tử có thói quen xưng tu sĩ Nguyên Anh là trưởng lão, xưng Hợp Thể là mạch chủ, có người thì thích kêu là sư thúc tổ, càng lộ ra vẻ thân cận.
Tô Hạo tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó thuận miệng nói: "Chỉ triệu kiến một mình ta sao?"
Phong Vạn Lưu nói: "Đương nhiên là không phải, đại trưởng lão chỉ triệu kiến những đệ tử tham gia tranh đoạt 'Sư Huynh Lệnh', gồm có sư đệ Phong Trường Ca, sư tỷ Phong Thải Nhi, còn có ngươi nữa."
Tô Hạo nói: "Vậy mời sư thúc dẫn đường."
Phong Vạn Lưu cười cười đưa tay, ý bảo Tô Hạo đưa tay ra, sau đó bắt tay Tô Hạo bay lên không trung.
Tô Hạo trầm mặc.
Hắn rất muốn nói mình cũng biết bay đấy! Bất quá thời điểm này biến thân thành [Mệnh Tử] thì hơi có chút chói mắt, dù sao giáp làm bằng Kim Cương cũng không phải giáp thường, nói không chừng lúc đó lại làm Phong Vạn Lưu trợn trừng hai mắt. Nguyên bản đang kéo một vị tiểu đệ tóc ngắn bay, không hiểu vì sao lại biến thành một người mặc áo giáp màu trắng kéo hắn bay đi. Đây không phải loại cảm giác 'Búp bê cõng bé gái tới trường' sao?
Phong Vạn Lưu bay lên không trung, pháp quyết biến đổi, một cái vòng bảo hộ hiện ra, đem hai người bao lại trong đó, sau đó hướng về trung tâm tiên môn bay tới.
Tốc độ phi hành của Phong Vạn Lưu rất nhanh, chưa tới vài phút, liền đem Tô Hạo dẫn tới một ngọn núi độc lập làm bằng thạch bích, thông qua cửa động trên đỉnh để tiến vào.
Lúc này Phong Thải Nhi cùng Phong Trường Ca sớm chờ ở cửa, thấy Tô Hạo đến, không khỏi đem ánh mắt đặt lên thân 'Phong Nhất Chỉ', hai mắt tràn đầy tò mò.
Bọn hắn cũng muốn biết, vì sao Tô Hạo có thể ở cảnh giới Dẫn Khí Cảnh, phát ra uy lực 'Phong Đạn; mạnh như cảnh giới Trúc Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận