Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 612: Do Ta Quá Cùi Bắp (2)

Lại qua một hồi, hầu như đệ tử trong Vọng Nguyệt Cốc đều tập trung ở Đệ Tử Lục, ở giữa sườn núi đứng đầy rẫy người, ít nhất cũng phải mấy nghìn!
Nhưng mà, so với thời điểm đỉnh phong hơn hai nghìn người, vẫn còn kém lắm!
Tu sĩ Kim Đan cùng mấy đệ tử khác, gặp phải hạo kiếp Linh Sơn Văn Châu cũng không chạy thoát được một nửa.
Nhưng mà nhìn biểu cảm của bọn họ, cũng không có vẻ đau thương, chuyện này cũng không thể trách được, bọn hắn đều hiểu rõ, tu tiên, chính là đi ngược dòng nước, chết trên đường đi là chuyện bình thường.
Cũng nói không chừng, người chết tiếp theo, chính là mình đi?
Tu tiên, là vì trường sinh, nhưng càng tu luyện, trường sinh càng xa.
"Đến rồi!" Ánh mắt Tô Hạo hướng phía đài cao trên Đệ Tử Lục nhìn tới.
Chỉ thấy sáu gã tu sĩ Hợp Thể đột nhiên xuất hiện, trong đó có hai nam bốn nữ, bọn họ đứng trên đài cao, quan sát phía dưới.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được tu sĩ Hợp Thể nhà mình, cũng chính là sáu người đứng đầu Lục Mạch, không khỏi nhìn nhiều vài lần, nhận thức một chút, tránh sau này lại dâng nước lũ lên miếu Long Vương nhà mình.
Ba mươi tu sĩ Nguyên Anh cũng thoáng hiện ra sau đó, đứng sau lưng tu sĩ Hợp Thể, trầm mặc không nói, quét mắt nhìn đám người phía dưới.
Vừa mới đứng vững, Vân Tiêu cùng sáu gã mạch chủ, ba mươi tên tu sĩ Nguyên Anh đồng loạt nhìn về phía Tô Hạo.
Sau đó trong đầu đều hiện lên một ý niệm: "Lúc nào nhiều thêm một gã tu sĩ Nguyên Anh vậy?"
Dưới suy nghĩ của bọn hắn, căn bản không có khả năng đột nhiên xuất hiện một tên Nguyên Anh được!
Bởi vì nếu không có huyết thống quan hệ với mạch chủ, như vậy tất cả tu sĩ Nguyên Anh, cũng chỉ là nơi cung cấp 'Linh Lực' đồng nguyên mà thôi!
Nói một cách khác, không có mạch chủ đồng ý, Nguyên Anh không được phép tồn tại!
Chưởng môn Vân Tiêu nhăn mày lại, nhưng không nói gì, ánh mắt nhìn thoáng qua trên thân Tô Hạo.
Ngược lại Vũ Phi Tiên ngạc nhiên mà nói: "Ở đâu ra lại xấu hiện tu sĩ Nguyên Anh, chưa từng nghe thấy? Có người nào nhận ra người này không?" Lúc này Phong đại trưởng lão đã từng gặp mặt qua Tô Hạo, cân nhắc một phen, không chắc chắn nói: "Người này ta có chút ít ấn tượng, cách đây không lâu lắm mới lấy được Sư Huynh Lệnh, là tự tay ta đưa tới, cụ thể lúc nào, ta cũng không nhớ được, tên gì gì? Ta chỉ nhớ đệ tử này mạch Phong."
Vụ Dao nói: "Ngươi này tóc ngắn, chẳng lẽ chính là tên Phong Úy? Không giống nha."
Mạch chủ mạch Phong nhìn một cái, thản nhiên nói: "Không cần suy đoán lung tung, hỏi một chút liền biết."
Mọi người nghe vậy, đành phải đè xuống tâm tư hiếu kỳ, ngậm miệng không nói.
Chưởng môn Vân Tiêu hai mắt nhìn xuống dưới, ánh mắt lướt qua đám người, tựa hồ xuyên thấu đại địa, nhìn về một chỗ sâu nào đó không biết tên.
Nhìn những tu sĩ đứng trên đài cao, hiển nhiên đây đều là lực lượng chính của Vọng Nguyệt Cốc, phía dưới rất nhanh đều an tĩnh lại, chúng đệ tử đợi mạch chủ giải thích nghi hoặc.
Chín tiếng chuông, là ý gì?
Hôm nay sáu mạch chủ đều xuất hiện, tất cả đại trưởng lão đều tụ hội một chỗ.
Chúng đệ tử lập tức cảm thấy chuyện không ổn, ai nấy cũng ngưng trọng cả lên.
Sự tình, liền không giống bình thường!
Thời điểm trong lòng mọi người nhao nhao suy đoán, Chưởng môn Vân Tiêu thu hồi ánh mắt nhìn về phía xa, nhìn các đệ tử, thản nhiên nói: "Đệ tử Vọng Nguyệt Cốc!"
Giọng nói rất nhẹ, nhưng lại truyền vào tất cả lỗ tai mọi người, mang theo một cỗ mùi vị nghiêm túc.
Sau đó nàng đem ngón tay chỉ hướng dãy núi xa xa: "Đem tất cả kẻ địch xâm phạm, giết chết!"
Sau khi nói xong, Vân Tiêu bay lên, hoá thành một đạo độn quang rời đi.
Còn lại năm mạch chủ, cũng bay đi theo.
Đệ tử dưới Đệ Tử Lục liền bủng nổ rồi! Trên mặt bọn họ đều là vẻ kinh hoàng, cùng với hưng phấn!
Sở dĩ kinh hoàng, là vị đại chiến đang đến gần.
Sở dĩ hưng phấn, là nhờ khí phách bình định hết thảy của chương môn Vân Tiêu, đa thâm nhập vào đầu bọn họ.
Tô Hạo thầm nói: "Còn tưởng phải phát biểu một đống, không nghĩ tới nói hai câu liền xong, hiệu quả so với thao thao bất tuyệt thì tốt hơn nhiều! Chương môn này, có chút cá tính đấy."
Đúng lúc này, Phong đại trưởng lão xuất hiện bên cạnh Tô Hạo, cười nói: "Sư điệt đột phá Nguyên Anh, thật là chuyện đáng mừng! Không bằng đi theo ta một chuyến, cùng các trưởng lão khác thương nghị kế sách phá địch."
Tô Hạo nói: "Phong đại trưởng lão cùng các trưởng lão khác tự mình quyết định, không cần quan tâm ý kiến của ta."
Phong đại trưởng lão nói: "Không sao! Ngươi ở bên cạnh lắng nghe, hơn nữa còn làm quen với các trưởng lão khác trong môn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận