Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 236: Không Gì Là Không Thể

Sau khi lĩnh vực 'Hỏa Long Sấm Sét' được kích hoạt, tia lửa điện quang tàn sát bừa bãi.
Mà Tô Hạo không chút lưu tình, tiến về phía trước, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh một tên [Minh Tử], tiện tay lấy ra thanh đao đâm xuyên qua cổ.
"Phốc."
Ngay sau đó, vô số kim cương từ trong cơ thể [Minh Tử] xuất hiện, biến hắn thành cái gai nhím, không thể nhúc nhích.
Thân hình Tô Hạo biến ảo không ngừng, lần nữa đến bên cạnh một tên [Minh Tử] khác, bắt chước làm theo, đem hai tên [Minh Tử] xiên lại với nhau.
Tô Hạo tiện tay rút ra một bình thuốc thử, phân biệt rót vào hai cái cơ thể Minh Tử.
Chỉ qua vài hơi, hai tên Minh Tử liền mất đi ý thức.
Về phần Hư Tử cùng Toàn Tử, dưới lĩnh vực 'Hỏa Long Sấm Sét' bộc phát trong nháy mắt, các tế bào trong cơ thể hầu như bị thiêu cháy, lúc này khôi phục lại nguyên thân, hấp hối rơi xuống, một lát còn chưa chạm đất.
Tô Hạo thân hướng phía dưới đuổi theo, sau đó bổ sung cho mỗi người một châm, một lát sau, tất cả đều mất đi ý thức.
"Bành bành bành!"
Sáu cỗ thân thể lần lượt ngã xuống đất, phát ra âm thanh trầm đục.
Một lĩnh vực 'Hỏa Long Sấm Sét' khiến toàn bộ dị nhân cấp 6, cấp 7 toàn diệt!
Lúc này đây, hơn bốn mươi tên dị nhân ở dưới mặt đất liền cảnh giác.
Bọn họ nhao nhao ngừng chân ngẩng đầu, hai mắt gắp gao nhìn chằm chằm vào Mệnh Tử có áo giáp đẹp mắt trên trời, bọn họ như lâm vào đại dịch.
Lúc này trên bầu trời rộng lớn, cũng không còn xuất hiện quả cầu lửa rơi xuống nữa, bộ áo giáp kia cũng trở nên chói mắt.
Rốt cuộc có người nhịn không được hỏi: "Vừa rồi là cái gì?"
Nhưng mà, không có ai trả lời cho hắn biết, bởi vì không có ai biết cả.
Người ở chỗ nay coi như là tầng cao nhất ở thế giới này, cũng là đám người nắm giữ nhiều kiến thức nhất, nhưng không ai có thể nói, vừa rồi phát sinh chuyện gì, đến tột cùng là sao.
Loại tràng cảnh này, đã vượt quá nhận thức của bọn họ.
Trong lòng mỗi người liền xuất hiện một cỗ cảm giác bất an.
Người ra mặt tất nhiên là người của Tự Lâm Hội, như vậy, Tự Lâm Hội này, đến tột cùng có lai lịch gì.
Lúc này, lại có người hỏi làm cho tất cả mọi người phải suy đoán: "Đó là [Thần] sao?"
Suy đoán này, lập tức bị phản bác: " [Thần] chỉ xuất hiện ở trong truyền thuyết mà thôi! Làm sao có thể [Thần] được? Đều lớn tuổi rồi, chút điểm này còn nghĩ không thông sao?"
Nói ra những lời này, đến ngay cả hắn cũng không chắc, người mặc giáp Kim Cương bay trên trời, có phải là [Thần] ở trong truyền thuyết hay không.
Nhưng bất kể đối phương là [Thần], cũng không thể vào lúc này rối loạn quân tâm.
"Thế nhưng ta sống đến chừng tuổi này rồi, còn chưa thấy qua loại tình cảnh này bao giờ!"
"Đừng nói là thấy, trong lòng ta cũng không dám nghĩ!"
Lúc này, trong lòng mọi người đã sinh ý thoái lui, có thể lên dị nhân cấp 6 cấp 7, cũng không phải kẻ ngốc.
Đồng thời cũng vô cùng quý trọng bản thân cùng địa vị bây giờ.
Nhưng một khi chết rồi, cái gì cũng không còn nữa.
Lúc này đây, cũng có người đứng ra cổ vũ lòng người.
"Đừng sợ! Chúng ta có mười dị nhân cấp 7, ba mươi dị nhân cấp 6, đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể đánh bại hắn!"
"Một nhóm người chịu trách nhiệm kiềm chế, một nhóm người tìm cơ hội, một nhóm công kích đối phương!"
"Không sai, sau khi đánh bại hắn, mỗi người được chia một phần huyết nhục."
"Chỉ cần hắn dám đến, ta có thể một quyền đánh nát đầu hắn."
Nhưng mà tất cả mọi người quên mất một điểm, đám người bọn hắn, đều là dân không biết bay đấy, bọn hắn muốn sờ vào góc áo của Tô Hạo thôi cũng không được.
Đối với Tô Hạo bay trên trời, bọn họ như dê đợi làm thịt.
Bất quá Tô Hạo hiển nhiên không muốn chơi kiểu thả boom, hiệu suất của nó rất thấp.
Bởi vì một khi không có nổ chết, hắn còn phải chạy đi thu hoạch khắp nơi.
Chẳng bằng thừa dịp bọn hắn tập trung một chỗ, liền mang hết đi.
"Bành!"
Hai chân Tô Hạo rơi xuống đất, liền khiến mặt đất chấn động, Kim Cương giáp liền xuất hiện, lấy hắn làm trung tâm hướng bốn phía lan ra, chỉ qua một lát, liền lan tới phạm vi ba nghìn thước.
Đem tất cả mọi người bao phủ vào bên trong.
Ngay sau đó, vô số hoa văn hình tròn được khắc xong.
Trong quá trình này, cũng có người thử cách đồng hóa huyết nhục mặt đất dưới chân, nhưng tất cả đều bị huyết khí khổng lồ của Tô Hạo đánh tan.
Thẳng đến lúc này, đám dị nhân ở đây mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
"Hắn là dị nhân cấp bảy [Mệnh Tử]."
"Nguy rồi! Đã bước vào phạm vi của [Mệnh Tử]!"
"Chạy mau!"
Tất cả mọi người đều biết rõ, Mệnh Tử có một năng lực rất mạnh, đó là 'Suy bại" ! Có thể dùng tuổi thọ của mình làm đại giới, làm cho tất cả sinh vật ở trong lĩnh vực 'Suy Bại' mà chết, không thể chế cự!"
Hiện nay, bọn hắn đã bước vào phạm vi lĩnh vực của Mệnh Tử, liền có nghĩa là, chỉ cần tên Mệnh Tử cường đại trước mắt này, trả giá bằng tuổi thọ, liền có thể một mẻ hốt gọn bọn hắn.
"Không cần sợ! Phạm vi lớn như vậy, hắn phát động 'Suy Bại' cần có thời gian. Hiện tại mọi người chạy đi còn kịp!"
Tất cả mọi người giải tán ngay lập tức, hướng phía ngoài chạy ra xa!
Nhưng tất cả mọi người đều đã đoán sai, thứ Tô Hạo phát động không phải là 'Suy Bại' mà là lĩnh vực 'Sấm Sét'.
"Oành...."
Rất nhanh thanh âm tia chớp vang liên hồi, trong phạm vi ba nghìn mét đều là ánh điện lấp lóe.
[Tinh Tử] có tốc độ rất nhanh, hắn chỉ còn cách phía ngoài lĩnh vực một ngàn mét nữa thôi, nhưng đột nhiên tia chớp xuất hiện, bổ hắn nằm tê liệt dưới đất.
Mọi người ai nấy đều như vậy, sau khi nằm xuống đất, vô số thủy tinh cứng rắn xuất hiện, đưa bọn chúng bọc lại, hình thành một cái bia thủy tinh cao mười mấy mét, sau đó bên trong xuất hiện gai nhọn, xuyên thấu qua thân thể bọn hắn, đưa bọn hắn cố định trong bia thủy tinh, giống như côn trùng bị phong ấn.
"Tạch tạch tạch !"
Nhưng vượt ngoài dự kiến Tô Hạo chính là, trong đó có ba bia thủy tinh xuất hiện âm thanh rạn nứt.
Tô Hạo từ đó nhìn lại, là ba tên cự nhân cao hai mươi mấy mét, lan sau bọn họ tỏ ra màu đỏ sậm, vậy mà gai kim cương không thể đâm xuyên qua thân thể bọn hắn.
"Là [Dung Tử] của danh sách Đại Lực Nhân sao? Rất lợi hại đấy!" Tô Hạo thấy vậy, vung tay lên, càng nhiều kim cương xuất hiện trên người ba họ, mấy khe nức nơi bia thủy tinh, liền lành lạnh lại.
Vẫn còn chưa xong, bia thủy tinh trước mắt bọn hắn lập tức xuất hiện hoa văn hình tròn.
"Xuyên Thấu!"
Phù văn trong nháy mắt được phát động, bên trong bia thủy tinh lại xuất hiện vô số gai nhọn đâm ra, đem thân thể ba tên [Dung Tử] đâm thủng.
"A!"
Tiếng gào thét thống khổ truyền ra, sau khi toàn thân bị kim cương giáp đâm qua, liền không còn khí lực giãy giụa.
"Cứng Rắn!"
Phù văn lần nữa được kích hoạt, ba tên cự nhân [Dung Tử] không còn động tĩnh.
Xuyên thấu qua ánh thủy tinh, có thể lờ mờ nhìn thấy bọn họ trợn mắt nhìn Tô Hạo.
Nhưng lại không có chút phẫn nộ nào, hết thảy đều đã kết thúc, kết cục bọn họ đã định, mặc cho Tô Hạo chém giết.
Á Sơn mang theo Mông Xuyên cùng A Thập đi đến sau lưng Tô Hạo.
Trên mặt ba người lúc này là một mảnh mờ mịt.
Vừa rồi mới xảy ra chuyện gì, trong chớp mắt, vậy mà tất cả mọi người bị Tô Hạo xiên lại rồi.
Bọn hắn đều còn chưa kịp chào hỏi Duy lão đại đâu đấy!
Chỉ có thể nói, sự cường đại của Duy lão đại, đã vượt qua nhận thức của ba người. Trong lòng không khỏi toát lên một ý niệm: "Một người, thật có thể đạt tới trình độ này sao?"
Trên mặt Á Sơn vẫn còn vẻ khó tin, há hốc mồm nói: "Duy lão đại, chuyện này..."
Á Sơn kỳ thật không biết nói gì cho phải! Chỉ cảm thấy, bóng lưng của Duy lão đại, thật giống như bóng lưng của thần linh cao ngạo.
Mà đây, chính là thứ Á Sơn hắn nhận thức lão đại!
Là lão đại cả đời!
Mông Xuyên cùng A Thập không cách nào hoàn hồn, dường như thế giới quan của bọn họ, đã bị Duy lão đại trùng kích chia năm xẻ bảy, không thể trong một lát mà tỉnh lại được.
Mãi cho đến khi trong đầu xuất hiện quảng trường ở Hối Dương thành, bên trong 'Sáng Thế Kỷ Thần Điện', phía trên đó có một bức tượng [Sáng Thể Kỉ Chi Thần], thì suy nghĩ mới bình thường lại.
Bức tượng này dành cho Duy lão đại đấy, tượng trưng cho sự vô địch, không gì không làm được.
Kể từ đó, mọi việc coi như đã thông.
Á Sơn bình phục tâm tình, sau đó trực tiếp hỏi: "Duy lão đại , những người này giết hết sao?"
Tô Hạo suy nghĩ một chút, nói: "Chuyện này phải xem ý tứ của Tự Lâm Hội các ngươi. Muốn dùng, vẫn có chút tác dụng, ngại phiền toái, có thể giết toàn bộ."
Á Sơn nghi ngờ nói: "Đây là có ý gì?"
Tô Hạo nói: "Những người này có thực lực cường đại, ở trong mỗi thành thị của mình cũng có đầy đủ uy vọng. Nếu như có thể đem bọn họ lợi dụng, như vậy chuyện bảy 'đại dị thú khú' có thể phát triển nhanh một chút.
Quan trọng nhất là, một khi tám dị thú khu siêu cấp được dựng lên, giai đoạn đầu cần có người thủ lấy, phòng ngừa vạn nhất, nói thật, chỉ bằng đám người Tự Lâm Hội lúc này, còn lâu mới đủ dùng."
Tô Hạo chỉ vào những tấm bia thủy tinh cực lớn trước mắt mà nói: "Mà những dị nhân này, vừa vặn phù hợp!"
Á Sơn gật đầu, đồng ý với lời nói của Duy lão đại, nhưng vẫn có một chút nghi hoặc: "Duy lão đại, bọn họ sẽ nguyện ý nghe lời chúng ta sao?"
Tô Hạo lộ ra nụ cười thần bí, nói: "Đương nhiên, không gì là không thể !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận