Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 318: Hoành Phi Của Ta Đâu

Chuyện vừa xảy ra, tất cả mọi người cũng không dám nghĩ tới.
Bọn hắn nhận biết được đòn sát thủ của Tô Hạo tất nhiên sẽ vô cùng lợi hại, nhưng lại không nghĩ tới cường đại như thế, cái này đã vượt qua nhận thức của bọn hắn.
Tại sao mặt đất lại biến thằng kim chúc, rút cuộc đây là cái gì?
Còn có thể tự nhiên điều khiển!
Mấu chốt là trên những kim loại này, vậy mà lóe lên điện quang.
Tại sao lại co điện quang? Chẳng lẽ Bạch Cảnh Trung có liên quan đến nhà đèn? Sau đó ở dưới sân thi đấu lắp thêm mấy cái cọc điện cao thế?
Nhưng thời điểm mọi người còn chưa đem nghì ngờ trong lòng nói ra, cái con thân vượn đầu chó này bước ra bước thứ ba.
"Bành!"
Một vụ nổ xuất hiện, biến mất nguyên tại chỗ, rất nhanh lướt qua từng con sủng thú.
Đao phải đao trái luân chuyển vung trảm.
"Bang bang bang...!"
Thanh âm kim loại vang lên liên tiếp.
Thân ảnh quái dị Á Sơn rốt cuộc dừng lại, mà mấy chục đầu sủng thú ở sau lưng bị hắn lướt qua, tất cả đều bị một đao chặt đứt , chậm rãi nghiêng trượt, nửa người rơi xuống mặt đất.
"Phanh phanh phanh!"
Nương theo tiếng rơi xuống mặt đất, hơn mười đầu triệu thoán thú đều phun máu ra, trong nháy mắt ngã quỵ sang một bên.
Hơn mười đầu triệu hoán thú cường đại, vậy mà ngắn ngủi trong giây lá, bị đầu Viên Chó này giết chết!
Sủng thú này.... vậy mà cường đại như thế!
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, quả thật không thể tin sự thật vừa được diễn ra, bọn họ cảm giác thế giới quan của mình, đang dần dần sụp đổ.
Hoa Thiên Tôn tức thì ngơ ngác nhìn tình huống phát sinh phía dưới, đầu óc trống rỗng, ngay tại vừa rồi, hắn cảm giác được mười đầu sủng thú của mình tất cả đều bị đánh chết, tổn thất một lượng tinh thần lực rất lớn, hầu như muốn khiến đầu hắn nổ tung.
Nhưng mà loại cảm giác đau đớn này, còn lâu mới bằng được thống khổ khi thất bại.
Hắn chiếm ưu thế từ đâu đến cuối, cứ như vậy liền thua?
"Không! Ta còn năm đầu sủng thú ! ! ! Ta có thể thắng ! !" Trên mặt Hoa Thiên Tôn đỏ lên, hướng về phía Tô Hạo lớn tiếng gào thét. Thò tay túm lấy kính mắt nhìn nhiệt, hung hăng nắm chặt, kính mắt đã bị hắn bóp vỡ, mảnh thủy tinh vỡ vụn khiến tay hắn chảy máu nhưng cũng không phát giác.
Hắn lập tức khống chế năm đầu sủng thú trên không đáp xuống, đánh về phía Á Sơn.
"Bồng!"
Thằn lằn đột nhiên phun ra ngọn lửa, rơi vào trên thân ASown.
Tầng giáp sắt của Á Sơn rất nhanh bị đốt cháy, nhưng mà càng nhiều giáp sắt được tao ra, khôi phục lại bộ dạng nguyên bản.
"Chơi lửa với ta? Hừ ! Siêu cấp hỏa long thiểm điện xuyên thấu đại toàn phong!"
Nghĩ đến, Á Sơn vung tường đao lên, một đạo thiểm điện hỏa long phóng lên trời, đem năm đầu sủng thú bao phủ lại.
Trong lúc nhất thời, năm con phi hành triệu hoán thú bị tia chớp cùng hỏa diễm hành cho ra bã, mất đi khống chế thân thể, hơn nữa còn có hiệu quả Thiên Chuyển, nhao nhao mất đi căn bằng, rơi xuống mặt đất.
Ngay sau đó Á Sơn lại sử dụng chuyển hóa thép bắt lại.
Không chút do dự, hắn tiên lên bổ mỗi đầu một đao, mãi cho đến khi toàn bộ sủng thú tử vong, Hoa Thiên Tôn cũng không ấn xuống nút đầu hàng.
Hai tay Hoa Thiên Tôn nắm chặt lan can, hai mắt vô thần, thì thào tự nói: "Xong! Triệt để đã xong!"
Năm con sủng thú siêu cấp được giao cho hắn, nhưng vẫn như cũ thất bại. Từ nay về sau, Hoa Thiên Tôn hắn, không còn bất kỳ cơ hội nào nữa rồi!
Cuối cùng cũng chỉ có thể trở thành một gã triệu hoán sư bình thường.
Á Sơn sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhỏ giọng nói: "Cảnh Trung lão đại, làm xong, bây giờ ta nên làm gì?"
Tô Hạo nói: "Quay về chỗ cũ, đem chuyển hóa thép thu hồi, sau đó chui về mặt đất, bản thân quay lại khán đài ngồi xem!"
Á Sơn lập tức cất bước kiêu ngạo hình chữ bát, khiên hai cây trường đao, chậm rãi trở về chỗ cũ, chuyển hóa thép trên sân thu hồi, sân bài liền biến thành bùn đất bình thường.
Tô Hạo cũng đưa tay nhắm vào Á Sơn, ý định đem sủng thú truyền tống về.
Sủng thú thân vượn đầu chó dần dần chìm vào trong mặt đất, biến mất không thấy đâu.
Trên sân một mảnh im ắng.
Người chủ trì đi vào giữa sân, giọng nói vang vọng toàn trường: "Chúc mừng ! ! !"
"Cuộc thi Triệu Hoán Sư thế giới!"
"Người đạt được chức quán quân."
"Triệu hoán sư số 13661".
"Bạch Cảnh Trung ! ! !"
"Siu."
Trong lúc nhất thời.
Đám người đứng xem hoan hô gào thét quét sạch phiến thiên không. Trong đó còn kèo theo gào tiếng khóc thảm thiết!
Vô luận đau buồn hay vui sướng, tất cả mọi người đều chứng kiến một kỳ tích mới ra đời, giải thi đấu lần này, quán quân thuộc về một tiểu hài tư chưa đến mười tuổi!
Nếu trước giải đấu nói vậy, ai dám tin?
Bạch đại tỷ lập tức nhảy cao, trên mặt tràn đầy nét vui vẻ, đem cuống họng bật ở chế độ thả ga, sau đó mới tỉnh táo lại , kéo Tiểu Điền tới hỏi: "Tiểu Điền, Tiểu Điền, hoành phi của ta đâu rồi?"
Tiểu Điền cùng đám nhỏ tiểu viện Thần Hi liền im lặng.
Bạch đại tỷ vỗ cái ót, lập tức nhìn Hồ Thắng nói ra: "Hồ Thắng, mau mau, mau quay về nhà Mạc Ly Hoa đem hoàng phi tới đây!"
Hồ Thắng câm nín.
Trong gian phòng, trung niên nhân cùng Trần Sở Phong hai mắt nhìn nhau, hai người bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới kết quả lại lật ngược như vậy, sau đó bọn họ đối với đầu sủng thú cuối cùng của Tô Hạo tràn đầy hứng thú dày đặc.
Trần Sở Phong lẩm bẩm nói: "Triệu hoán thú vừa có thể sử dụng hỏa diễm lại có thể sử dụng lôi điện, cùng với được giáp sắt bao phủ, quả thật không thể tin nổi!"
Trung niên nhân cũng hai mắt tỏa sáng: "Giá trị ẩn giấu ở trong đó, không thể đo lường a!"
Trần Sở Phong gật đầu nói: "Không biết tên Bạch Cảnh Trung này, cuối cùng là ai đây!"
Trung niên nhân nói: "Sở Phong, ngươi định làm gì?"
Trần Sở Phong cùng trung niên nhân nhìn nhau, hai người ăn ý không lên tiếng.
Tin tức Tô Hạo đoạt giải quán quân liền quét sạch thế giới, kích động tất cả mọi người nhất là người ở thành phố Vĩnh Tân.
Tô Hạo với tư cách quán quân xuất thân từ Vĩnh Tân, bọn họ cũng được hưởng ké vinh quang, đây là vinh quanh lớn lao mà thành phố Vĩnh Tân đạt được từ khi được thành lập, bọn hắn đều mong vị quán quân đầu tiên của thành phố này trở về.
Đặc biệt là Phó Nhạc Di càng lộ ra thêm vẻ kích động, trên gương mặt đều mang theo nụ cười, cả người phấn khởi, đến cả mắt kính gọng vàng trượt xuống chóp mũi cũng không biết.
Tô Hạo sau khi lấy được giải thưởng 'Thái Thản Cự Thú', thoái thác tất cả phỏng vấn cùng lời mời, trước tiên tìm đám người Bạch đại tỷ, nói ra: "Bạch đại tỷ, các ngươi lập tức mua vé máy bay ngày mốt trở về! Không cần phải đi xe bus nữa! Còn nữa, đừng mua vé của ta, ta còn phải ở lại thành phố Thánh Sư mấy ngày."
Bạch đại tỷ kinh ngạc nói: "Ngươi không theo chúng ta trở về sao? Vậy Cảnh Nghĩa thì sao?"
Tô Hạo nói: "Cảnh Nghĩa sẽ đi theo cùng các ngươi quay về, yên tâm đi, trong lòng ta tự có nắm chắc, không cần phải lo lắng."
Bạch đại tỷ muốn nói gì, nhưng cuối cùng cũng không nói ra, cùng Á Sơn quay về chỗ cũ thu dọn hành lý.
Mà Tô Hạo tức thì lẳng lặng đứng ở tòa thành thị, nhìn dòng người bốn phía, không biết đi đâu.
Một lát sau, hắn tùy ý lựa chọn một phương hướng, chậm rãi di chuyển.
Thời gian dần dần trôi qua, tâm Tô Hạo đã bình tĩnh trở lại, đại não lần nữa suy nghĩ thêm về mấy vấn đề.
Hắn vừa đi, vừa trải vuốt lại những sự kiện trước mắt, sau đó lập kế hoạch hành động phía sau.
Đầu tiên: Giải đấu triệu hoán sư thế giới; là vì đả thông con tường liên hệ với cao tầng trên đỉnh kim tự tháp, tìm kiếm con đường đạt được kỹ thuật, trước mắt xem ra, trên cơ bản đã thành công.
Thứ hai: Đào tạo [Thủy Quân], thâm nhập vào nhân viên Đại Quản Sở, đem những nhân tài cấp cao biến thành phân thân của [Thủy Quân], trở thành đạo cụ thu hoạch kỹ thuật, dự tính tốn đa 5 năm thời gian có thể hoàn thành một cách vô tri vô giác;
Thứ ba: Tính chất không gian có liên quan đến tinh thần lực, nhưng mà vẫn chưa phát hiện ra liên hệ giữa chúng, vì sao triệu hoán thú có thể thông qua thông đạo không gian, xuyên qua giữa Bản Tinh cùng Phó Tinh, mà nhân loại lại không được? Về điểm này 'Hiệp hội phản kháng triệu hoán thú' hình như đã có kỹ thuật, sau khi đem kỹ thuật Đại Quản Sở bắt tới tay, sẽ tìm người phản kháng học tập. Mà về chuyện người phản kháng, Á Sơn cảm thất rất hứng thú, có thể để cho hắn thỏa thích đi giày vò.
Thứ tư: Lần dự thi này, bộc lộ ra một vài vấn đề, ví dụ như làm thế nào để đề phong bị vũ khí công nghệ cao ám sát, làm thế nào để phân biệt được địch giữa người bình thường, chuyện này cần nhanh chóng giải quyết;
Thứ năm: Về sau học tập nghiên cứu, không thể tiếp tục ở lại tiểu viện Thần Hi, hắn và Á Sơn cần độc lập ra ngoài, tìm một nơi thích hợp, thành lập căn cứ, sau đó đem căn cứ thành lập thành trung tâm thí nghiệm công nghệ cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận