Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 950: Phá Cục (1)

Bốn người ở trên hành tinh này lang thang hơn mười ngày, lần nữa trở lại phi thuyền.
Trao đổi lẫn nhau vài câu, đưa ra kết luận: Đây chỉ là một hành tinh bình thường, lấy trạng thái trước mắt, rất khó để ra đời sinh mệnh, trừ khi tương lai có một va chạm mãnh liệt, khiến cho hoàn cảnh thay đổi nghiên trời lệch đất.
Có xác suất này!
Lần này tìm tòi, cũng không phải không có thu hoạch.
Bốn người bọn họ tổng cộng thu tập được hơn một trăm loại khoáng thạch đặc thù, mở rộng kho vật chất.
Tô Hạo nói: "Chúng ta trước ở lại nơi này vài ănm, tìm kiếm vật hữu dụng, đem hệ hằng tinh Vũ Chức thăm dò xong, liền tiến về tinh hệ khác."
Tô Hạo định ra vài điều, mọi người bắt đầu phân công làm việc, ba người Tô Hạo có năng lượng đặc biệt, liền chịu trách nhiệm từ trên tất cả hành tinh tìm kiếm vật chất đặc biệt, thu thập hàng mẫu, mà Phi Viên không có năng lực dịch chuyển, liền chịu trách nhiệm tiến hành phân tích mẫu vật.
Lại hai năm sau, ba người Tô Hạo trên cơ bản đem toàn bộ hệ hằng tinh này thăm dò một lần, lấy được hơn một nghìn loại mẫu vật không biết, cũng đưa cho Phi Viên phân tích ra kết cấu cụ thể của thành phần.
Phi Viên nói: "Những hàng mẫu mang về, ta đã phân tích xong, trong đó có mười ba loại có vật chất đặc thù, dưới nhiệt độ cao hay nhiệt độ thấp, liền phản ứng với Linh Lực, có giá trị vận dụng nghiên cứu nhất định."
Tô Hạo nói: "Xem ra hệ hành tinh này, cũng không phải không có đại thu hoạch, đã như vậy , thăm dò đến đây thôi."
"Tốt, Duy lão đại."
Tô Hạo hướng Phi Viên nói: "Mấy đứa trẻ kia cũng 5 đến 6 tuổi rồi ha! Ngươi chuẩn bị đến đâu rồi?"
Tuy rằng phương hướng nghiên cứu hiện tại chủ yếu tập trung vào tìm được vật chất phản ứng lại với chấn động từ vũ trụ, nhưng Tô Hạo cũng không đem toàn bộ hy vọng, đều đặt chung một giỏ.
Tìm kiếm vật chất đặc thù dựng một 'Đôi mắt' mới cần phải nghiên cứu, mà hạng mục cường hoá Tinh Thần Lực, cũng cần phải nghiên cứu.
Mà năm đứa trẻ kia, chính để phối hợp với Phi Viên nghiên cứu hạng mục 'Cường hoá Tinh Thần Lực'.
Phi Viên gật đầu:" Sớm đã chuẩn bị xong phương án dạy học, có thể tuỳ thời triển khai."
Tô Hạo suy nghĩ một chút nói: "Ngươi có thể mỗi ngày rút ra chú thời gian dạy bọn họ học tập, nhưng thời gian còn lại, cần phải hoàn thành việc này."
Phi Viên ngạc nhiên hỏi: "Chuyện gì?"
Tô Hạo nói: "Đem hành tinh số 10 cách xa Vũ Chức Tinh nhất hủy diệt, sau đó rời đi."
Trong lúc nhất thời Phi Viện trợn tròn hai mắt:" hủy diệt hành tinh số 10?"
Đây chính là một hành tinh to hơn gấp đôi Nguyên Tinh, nói phá hủy liền phá hủy.... Mấu chốt nhất là, ngữ khí Cổ Duy tiên sinh nói ra rất bình tĩnh, dường như chỉ là một việc nhỏ.
Tô Hạo hỏi: "Á Sơn, mấy thứ vật chất này, có hàng tồn kho không?"
Á Sơn nói: "Có, hơn nữa còn không ít, Duy lão đại, ngài định dùng chúng để khảo thí phản ứng năng lượng chấn động sao?"
Tô Hạo nói: "Không sai, thừa dịp ta đem hành tinh phá hủy, liền hảo hảo quan sát các loại phản ứng của vật chất. Nếu trong đó thật sự có vật chất đặc thù, dưới sự va chạm kịch liệt của năng lượng, tất nhiên sẽ có phản ứng."
Á Sơn:" Đã hiểu! Ta đại khái cần một tháng, làm ra thiết bị quan sát."
Tô Hạo nói:" Tốt, không cần phải vội, chuyện này, liền định hai tháng sau hành động, cho ngươi dư dả thời gian một chút, tranh thủ càng thêm hoàn thiện."
Sự tình cứ như vậy quyết định xuống.
Trong lòng Phi Viên vẫn còn hoảng hốt: Cứ như vậy liền tuỳ tiện quyết định sinh tử của một hành tinh?
Kinh khủng nhất là, Cổ Duy tiên sinh quả thật có năng lực để hủy diệt một hành tinh!
Phong Thành vỗ vỗ vai Phi Viên nói: "Đứng đây làm gì! Đi theo Á Sơn lão đại làm việc đi!"
Trong phi thuyền, người có ngày tháng bi thảm nhất, phải kể tới Nguyên Phong rồi, hắn đã gần như ở bên cạnh biên giới của sự sụp đổ.
"Không ai biết mấy năm nay ta trải qua thế nào?"
"Phụt phụt!"
Nguyên Phong nhìn lại, liền thấy con gái nhỏ nhất của mình Lăng Linh ngã vào trong hồ nước, hắn tranh thủ thời gian chạy tới đem nàng vớt lên, lớn tiếng khiển trách: "Ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, không được chơi gần bờ nước! Có nghe hay không, Lăng Linh! Lần sau còn chơi gần hồ, xem ta có đánh chết con không!"
Tướng mạo Lăng Linh rất đáng yêu, ngoài vòng ngọc trên tay, thì toàn thân ướt sũng đấy, chỉ thấy nàng phồng má nói lên: "Ba dám đánh con, con mách mẹ đấy!"
Nguyên Phong không biết nói gì.
Hắn vừa mới đem Lăng Linh từ dưới hồ vớt lên, thì đứa thứ hai Nguyên Hạ Phong cũng từ trên cây té xuống, ngồi dưới đất nghẹn lấy một hồi lâu, thật sự không nhịn được nữa, oa oa khóc lên.
Nguyên Phong đâu đầu, da dầu muốn nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận