Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 115: Nam Tử Lân Giáp

Buổi tối lặng lẽ hàng lâm, Tô Hạo mặc vào một bộ quần áo màu đen, trên đầu đeo theo khăn trùm cùng loại với mấy tên cướp ngân hàng. Sau đó lặng lẽ đẩy cửa ra, ẩn vào trong bóng tối.
Mục tiêu của tối nay rất đơn giản, muốn bắt sống một người tiến hóa hỏi nguyên nhân vì sao chém giết, có phải giống như suy đoán của hắn hay không.
Lâm Thành, ban đêm, chuyện chém giết chưa bao giờ dừng lại, mỗi ngày đều có rất nhiều người tiến hóa chết đi, nhưng lại càng ra đời thêm càng nhiều người tiến hỏa, chỉ cần nhân khẩu đầy đủ, có thể đảm bảo ẩn nấp an toàn.
Rắt nhanh, Tô Hạo liềm tìm được mục tiêu lần này.
Một đại hán thân cao gần ba thước đang quyết đầu với một năm tử tóc ngắn mọc đầy lân phiến.
Nam tử lân phiến, dùng lân phiến tràn đầy hai tay che ở phía trước, ngăn lại một đòn bạo kích của đại hán.
Mỗi một lần quyền kích, đều có thể đẩy lui nam tử lân phiến vài bước, nhưng không cách nào uy hiếp đến sinh mệnh nam tử lân phiến.
Rất nhanh, nắm đấm của đại hán bị một vết cắt khi va chạm với lân phiến, đem huyết dịch nhuộm đỏ cả nắm đấm, dính lên cả lân giáp.
Mà nam nhân lân phiến mỗi lẫn muốn phản kích, đều bị đại hán cơ bắp đấm lui, chỉ có thể bị động chịu đánh.
"Quát!" Đại hán cơ bắp lui về sau một bước, cơ bắp trên tay nổi lên, triển khai tư thế, đem hết sức lực toàn thân một quyền đấm ra.
Mà nam tử tóc ngắn liền huy động lân giáp che kín cả cánh tay, chính diện nghênh đón nắm đấm của đại hán cơ bắp.
"Bành!"
Nam tử lân giáp bị đánh bay về sau 4 đến 5 mét, té ngã trên mặt đất.
"Cơ hội!" Đại hán cơ bắp đại hỉ, dưới chân bùng nổ, đem thân thể cao lớn hướng tới nam tử lân giáp.
"Phanh phanh phanh".
Đại hán cơ bắp đè năm tử lân giáp xuống đất bạo hành, một quyền tiếp nối một quyền oanh kích trên người lân giáp.
Nhưng nam lân giáp chỉ lấy tay che mặt, hai chân kẹp chặt đối phương, không thèm để ý tới mấy địa phương khác bị đánh.
"Hồng hộc !"
Nắm đấm hai tay của đại hán như nhũn ra, trên nắm đấm đã đầm đìa máu tươi, nhưng lại nhìn nam tử lân giáp dưới thân, vẫn không sao cả, lại thông qua khe hở vụng trộm quan sát hắn!
"Ta không tin ngươi cứng như vậy! Quả thật không thể tha thứ!."
Đại hán cơ bắp nổi giận, lần nữa giơ quyền lên, quyền sau nặng hơn quyền trước mà đánh xuống.
"Phanh phanh phanh!"
Rất nhanh, song phương đều phát hiện mình không làm gì được đối phương.
Đại hán cơ bắp im lặng.
Nam tử tóc ngắn cũng cạn lời.
Vậy không bằng đêm nay tạm thời ngừng chiến, trở về nghỉ ngơi một phen, hoặc là tìm kiếm con mồi mới.
Vì vậy, song phương đều ăn ý thu tay lại.
Ai nấy riêng phần mình thối lui chuẩn bị rời đi.
Mà Tô Hạo sao lại cứ để hai con mồi của mình cứ như vậy rời đi chứ?
Thân ảnh hắn lóe lên, xuất hiện sau lưng nam tử lân giáp, nhảy cao lên, cây gậy gỗ trong tay gia trì hiệu quả "Cứng Rắn", hung hăng nện vào phần gáy của nam tử lân giáp.
Nam tử lân giáp bị đánh cho một phát lảo đảo về phía trước, kêu đau một tiếng, té nhào xuống đất.
Một côn đánh xuống, thân ảnh Tô Hạo lại lóe lên, xuất hiện sau lưng của đại hán cơ bắp, cũng nhảy dựng lên nhắm phần gáy đánh tới.
"Phanh!"
Đại hán cơ bắp vậy mà không có cách nào thừa nhận cỗ lực lượng lớn như vậy, bị một côn đánh ngã xuống mặt đất.
Mục đích của Tô Hạo rất đơn giản, đánh cho bất tỉnh rồi mang đi.
Nhưng mà làm cho hắn hơi chút lúng túng là, hai người này vậy mà chậm rãi đứng dậy, bụm lấy cổ, cảnh giác nhìn tiểu gia hỏa trước mắt thấp còn chưa tới eo. Mũi chân nhích dần ra ngoài, tùy thời chạy trốn, nhưng tiềm thức lại nói cho bọn hắn biết, tên tiểu tử này có uy hiếp gì mà phải sợ?
Nhìn hai người, nào có giác ngộ của nhân vật bất tỉnh?
Biểu cảm của Tô Hạo khó coi vô cùng, nhìn xung quanh một vòng, hắn đem côn gỗ ném đi, chạy tới nhặt một tảng đá lớn, phát động phù văn "Cứng Rắn".
"Bành!"
Tốc độ dưới chân Tô Hạo bùng nổ, toàn người biến mất ngay tại chỗ, đột nhiên xuất hiện sau lưng nam tử lân phiến.
Mắt thấy sắp bị công kích vào chỗ hiểm, nam tử lân phiến theo bản năng lấy tay che lấy.
Nhưng công kích của Tô Hạo nhắm tới vẫn là sau ót của hắn.
"Bành!"
Một tiếng trầm đục vang lên, Tô Hạo hung hăng lấy tảng đá đập vào cái ót của nam lân phiến.
Nam lân phiến hiện mắt trắng dã, thẳng tắp ngã xuống mặt đất.
Tô Hạo còn cảm thấy không an toàn, lại tiến lên bổ sung thêm một đập, thấy nam tử lân phiến không có động tĩnh gì, hắn mới yên lòng.
Mà đại hán cơ bắp, trong mắt đã trợn đến mức to nhất, vắt chân lên cổ chạy trốn.
Công kích mạnh nhất của hắn còn không cách nào làm ảnh hưởng đến nam tử lân giáp, nhưng tên kia lại bị tiểu gia hỏa này một kích quật ngã, lập tức biết rõ người trước mặt này rất nguy hiểm, không chạy bây giờ thì sẽ không còn kịp.
Nhưng mà muốn chạy cũng không phải là dễ, Tô Hạo tuy rằng thân thể còn nhỏ, nhưng tốc độ đã không hề chậm, dưới chân phát lực, liền xuất hiện sau lưng đại hán.
Mà đại hán cơ bắp đã sớm chuẩn bị, quay đầu đánh ra một quyền.
Phòng ngự của nam tử lân giáp hắn phá không được, nhưng không có nghĩ là tiểu gia hỏa trước mắt cũng vậy, khí lực của hắn, hắn hiểu rất rõ, nâng lên chín nghìn cân cũng vô cùng dễ dàng.
"Hoạt Ảnh Bộ!"
Tô Hạo lách mình tránh khỏi nắm đấm, sau đó bật lên thật cao xuất hiện sau lưng đối phương.
"Bành!"
Một cái ót sau trống nổi một viên gạch, đại hán liền hết lên rồi ngã xuống.
Tô Hạo lại tiến lên bổ thêm một gạch.
Hoàn mỹ!
Tô Hạo xác nhận hai người tiến hóa này đã bị choáng, liền ném tảng đá ra, hai tay cầm lấy hai chân, hướng ngoài thành kéo ra.
Quá trình này, mấy người bình thường vậy mà không dám tới gần, chỉ dám trốn ở một góc, yên tĩnh nhìn Tô Hạo kéo hai người ra xa, ẩn vào trong bóng tối.
Mắt người Chu Hoạch, chỉ cần có đầy đủ dinh dưỡng, có thể nhìn rõ cảnh vật ban đêm, nhưng xa quá liền không thấy rõ nữa rồi.
Đám người bình thường xung quanh tràn đầy tiếc nuối, lòng đau như cắt. Bọn hắn đợi hai người kia đánh nhau lâu như vậy, vậy mà còn không được hưởng một miếng thịt. Thật muốn xông lên đánh Tô Hạo một trận, để giải cứu hai người kia a...
Tô Hạo mở ra Ra-Đa, lặng lẽ tránh đi đám thợ săn du đãng, đem hai người kéo đến một địa phương không có người ở.
Sau đó lấy ra dây thừng chuẩn bị trước, đem hai người trói như nồi bánh trưng.
Thể chất hai người này vô cùng cường đại, cường độ huyết khí cũng thuộc về tinh anh đỉnh phong. chờ Tô Hạo làm xong mọi việc, thì hai người cũng bắt đầu có dấu hiệu tỉnh lại.
Tô Hạo tát vào mặt nam nhân lân giáp một phát, nam nhân lân giáp mơ mơ màng màng mở to mắt, vừa nhìn thấy Tô Hạo, hắn lập tức kinh hãi, lập tức muốn đứng dậy chạy trốn, nhưng phát hiện cả người mình đã bị trói chặt.
Tô Hạo tiến lên đạp vào đùi đối phương một cước, lạnh giọng nói: "Ta hỏi, ngươi đáp, biểu hiệu tốt thì được thả."
Nam nhân lân giáp nhìn hai tay hai chân bị trói, giữ im lặng, hắn không muốn trả lời bất cứ vấn đề gì của tên lùn trước mắt này, bởi vì hắn không cho rằng đối phương sẽ thả mình rời đi, hắn có dự cảm đêm nay là đến cuối của đời mình, xem ra không có duyên phận vấn đỉnh a!
Đúng lúc này, kẻ cơ bắp cũng sắp tỉnh lại, Tô Hạo nhìn trái nhìn phải, từ trên mặt đất tìm một tảng đá lớn, sau đó hung hăng nện vào ót của đối phương một cái.
Nam tử cơ bắp lại lần nữa bất tỉnh.
"Ọt ọt!" Nam nhân lân giáp thấy vậy, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên nhớ lại tỉnh cảnh bị Tô Hạo nện vào ót, hiện tại phía sau vẫn còn có chút đau đớn, thấy ánh mắt Tô Hạo đặt lại trên người mình, hắn lập tức khẩn trương mà nói: "Ngươi hỏi, ta đáp, chỉ cần cho ta thống khoái là được."
Đối mặt với tảng đá trong tay Tô Hạo, phòng ngự của hắn liền trở nên bất lực.
Tô Hạo chỉ hắn cùng đại hán cơ bắp bất tỉnh một bên, nói: "Các ngươi, là thứ gì?"
Trong đầu nam nhân lân giáp tràn đầy dấu hỏi, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời ra sao.
Tô Hạo lập tức thay đổi câu hỏi: "Trên người của ngươi vì sao lại mọc ra vảy? Hắn vì sao có thể vừa cao vừa cường tráng như vậy?"
Nam tử lân giáp lập tức hiểu rõ vấn đề, dùng khuôn mặt quỷ dị nhìn Tô Hạo, nhưng nhìn niên kỷ thì chắc Tô Hạo còn rất nhỏ, không biết mấy chuyện này cũng rất bình thường....
Trong lòng nam tử lân giáp lập tức phản bác, gào thét: "Bình thường cái rắm, tuổi còn trẻ mà có thể đánh gã hai người trưởng thành hả? Điều này sao có thể, chắc hẳn đối phương là một lão gia hỏa trời sinh vóc dáng nhỏ bé! Nhưng mà nếu lợi hại như vậy, còn hỏi mấy vấn đề thiểu năng này làm gì? Đùa giỡn người khác à?"
Nam tử lân giáp tuy rằng nội tâm xao độn, nhưng mặt ngoài vẫn không biểu hiện điều gì, ngoan ngoãn nói: "Ta là [Thân Giáp Nhân], còn hắn là [Đại Lực Nhân]".
Tô Hạo lập tức truy vấn: "Cái gì là Thân Giáp Nhân, Đại Lực Nhân, ngươi tại sao có thể biến thành Thân Giáp Nhân?"
Nam tử tóc ngắn lập tức kịp phản ứng, xem ra thằng lùn trước mắt này là một tên người mới không biết gì a!
Không nghĩ tới lại có người không biết gì, nhưng lại có sức mạnh cường đại như vậy, quả thực là vận khí cứt chó a.
Nhớ lại, hắn phải liều mạng bị đánh, còn phải tranh ăn với người khác, đúng là ông trời bất công.
Nam nhân lân giáp hít sâu một hơi, chậm rãi bắt đầu nói....
Bạn cần đăng nhập để bình luận