Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 374: Xác Định Vị Trí (1)

Sau khi Tô Hạo nghiên cứu ra 'Định vị thạch' dùng để định vị, liền ở khắp nơi trên thế giới bố trí định vị thạch tương ứng, thuận tiện truyền thống qua lại giữa hai hành tinh.
Bất quá loại 'Định Vị Thạch' này cần cách mỗi năm đổi một lần, nếu không huyết khí cùng ấn ký tinh thần trong đó sẽ tiêu tan không còn, mất đi liên hệ với 'Mô-đun không gian phụ'.
Hơn nữa Tinh Thần Lực của Tô Hạo tối đa chỉ duy trì được hai mươi miếng 'Định Vị Thạch', không cách nào đem Đinh Vị Thạch tản ra khắp thế giới, đây là điều đáng tiếc của Tô Hạo.
Lúc này hắn muốn tìm một Người Phản Kháng bị [Thủy Quân] ký sinh, vừa vặn có một cái Định Vị Thạch ở Trung Châu.
Tô Hạo hơi chút cảm giác, xác định vị trí xong, ánh sáng quanh người vặn vẹo, toàn bộ người biến mất không thấy đâu, đồng thời xuất hiện trong một sơn động bên ngoài thành phố Khánh Nam.
Thân hình Tô Hạo vừa mới xuất hiện, ra-đa nhanh chóng khuếch tán ra vạn mét ở bên ngoài, trực tiếp tập trung vào cơ thể bị [Thủy Quân] ký sinh, hắn từ trong áo lấy ra một quả cầu nhỏ làm bằng kim loại có màu vàng, trên tay xuất hiện bộ giáp kim cương sáng long lanh, sau đó đem quả cầu nhỏ màu vàng bao trùm, tạo thành một đoản kiếm có móc câu làm bằng thủy tinh.
Sau đó thân ảnh Tô Hạo lần nữa biến mất, sau đó xuất hiện bên cạnh người bị [Thủy Quân] ký sinh, dưới ánh nhìn kinh hãi của đối phương, đem cây kiếm móc câu cắm vào bả vai đối phương.
"Phốc!"
Thanh niên đầu mào gà lúc này mới phản ứng lại, nhìn trên bờ vai xuất hiện một chuôi kiếm, một tay bụm lấy miệng vết thương, lớn tiếng gào thét.
Hắn muốn rút đoản kiếm ra, nhưng lại không dám! Tâm tình trong lòng phức tạp không thôi.
Bất quá đoản kiếm thủy tinh của Tô Hạo có móc câu đây, cho dù hắn rắm rút, cũng không nhất định rút ra.
Tô Hạo vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc nhìn thanh niên đầu mào gà này, trong lòng thầm nghĩ: "Hắn như thế nào không chạy? Chẳng lẽ tìm nhầm người, hắn không phải là Người Phản Kháng?"
Vì vậy Tô Hạo mở miệng nói: "Ngươi...."
Lúc này thanh niên đầu mào gà mới kịp thời phản ứng, nội tâm điên cuồng gào thét: "Thanh thủ thời gian chạy! Quay về Phó Tinh!"
Sau đó xúc tu tinh thần hắn như phản xạ có điều kiện, hai giây sau, thanh niên đầu mào gà biến mất không thấy đâu, hắn xuất hiện trong một góc nhỏ của Phó Tinh, hắn đỡ lấy thân cây cực lớn, ở bên cạnh lẳng lặng đứng một con Cẩu Hùng, đây là triệu hoán thú định vị của hắn.
Nhìn đoàn kiểm cắm vào bờ vai, kinh hồn không thôi, lẩm bẩm nói:" Vừa rồi, xảy ra chuyện gì vậy? Không hiểu vì sao tên này truyền tống trước mặt của ta, còn thuận tay chọc một đao... Cũng may ta phản ứng nhanh, nếu không lành ít dữ nhiều rồi!"
Hắn thử rút ra đảo kiếm cắm nơi bờ vai, nhưng vừa dùng lực, một cỗ đau đớn truyền khắp cơ thể, từ trên trán hắn đứa ra từng giọt mồ hôi lạnh.
"Không được, đi trước tới điện Hòa Hài, hướng quản lý báo cáo chuyện này."
Suy nghĩ xong, hắn hít một hơi thật sâu, nhắm mắt câu thông triệu hoán thú của bản thân. Vừa rồi quá mức vội vàng, hắn tùy ý truyền tống tới bên cạnh một đầu sủng thú, không nghĩ tới lại tới bên cạnh đầu Cẩu Hùng này. Cẩu Hùng tuy có hình thế lớn, nhưng cũng chỉ duy chuyển được trên mặt đất, hắn cần phải triệu hoán sủng thú hệ phi hành mới được.
Người Phản Kháng không cách nào triệu hoán sủng thú của mình trực tiếp ở Phó Tinh tới Phó Tinh, mà cần thông qua một loại kỹ xảo đặc biệt trung chuyển, trước tiên liên thông đến căn cứ trung chuyển, sau đó lại từ căn cứ triệu hoán sủng thú đến Bản Tinh, cuối cùng triệu hoán Sủng Thú đến Phó Tinh...
Một vòng này, cực kỳ phiền toái, mà đây cũng là kỹ thuật mà Người Phản Kháng đang phát triển.
Một lát sau, không gian trước mặt nam tử đầu gà chấn động, sau đó nhanh chóng xuất hiện một con chim nanh sắt, hắn nhảy lên một bước, chim sắt nhanh chóng tiếp đón đưa hắn bay lên, mang theo hắn bay ra ngoài cành lá, đi vào trên rừng cây. Hắn móc ra một chiếc điện thoại, thao tác một phen, sau khi xác định được vị trí, thao túng chim nanh sắt bay tới điện Hòa Hài.
Sau khi đầu mào gà truyền tống chạy đi, Tô Hạo khẽ cười một tiếng, sau đó thân hình biến mất, cũng theo hắn truyền tống đến Phó Tinh. Sau đó xoay người tiến vào quả cầu không gian, điều tra ý thức của đầu mào gà, đưa tình cảnh hắn thấy mô phỏng ra: "Đợi xem thử, hắn đi tới đâu đây?"
Tô Hạo ngồi xem năm tiếng, cuối cùng cũng phát hiện địa điểm mà đầu mào gà đi tới.
Chui vào bên trong cành lá rậm rạp.
Chỉ chốc lát sau, đầu mào gà đi tới trước một cung điện xa hao tráng lệ, tìm một chỗ ngồi xếp bằng xuống, lẳng lặng chờ đợi, trên bả vai hắn còn cắm theo thanh đoản kiếm, đau đớn cùng máu chảy đi khiến hắn hầu như gần hôn mê.
Tô Hạo thấy vậy, rời khỏi quả cầu không gian, ý thức khẽ động, biến mất không thây đâu, mà thân ảnh của hắn lẳng lặng xuất hiện sau lưng đầu mào gà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận