Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 162: Duy Lão Đại Mời Khách

Tô Hạo đã tìm được [Cương Thiết Vương] Abi.
Abi bị tác bay ra ngoài gần trăm mét, lúc này nằm im trên mặt đất không nhúc nhích.
Abi cũng không trực tiếp chết đi, nhưng trạng thái lúc này cũng gần chết, thoạt nhìn cách tử vong cũng không còn xa.
Toàn thân nhiều chỗ tổn hại nghiêm trọng, hai tay hai chân đứt gãy đã không còn, ngực cũng bị phá một lỗ lớn, máu tươi hầu như cháy khô, giáp sắc bao trùm lúc trước, hiện tại đã nát bấy.
Giáp thép trên người cũng không còn tới một nửa, người nhuốm đầy máu, chỉ có giáp nơi đầu là miễn cưỡng còn nguyên vẹn.
Nhưng Tô hạo hiểu rõ, tuy rằng Abi thoạt nhìn vô cùng thê thảm, mặc cho ai thấy đều chắc chắn hắn phải chết không nghi ngờ, nhưng trên thực tế hắn cũng không đơn giản như vậy chết đi, chỉ cần cho hắn trì hoãn một đoạn thời gian, là có thể chậm rãi chữa trị hoàn tất.
Không sai, danh sách cấp cao của [Thân Giáp Nhân] có sinh mệnh lực rất biến thái.
Từ [Cốt Ma] bắt đầu, chỉ cần đầu không bị chặt đứt, thì thân thể tàn tạ tới đâu cũng có thể mọc lại.
Tô Hạo rút ra Cốt Đao tới gần.
[Cương Thiết Vương] Abi miễn cưỡng quay đầu lại, hai mắt tràn đầy huyết dịch, sững sờ nhìn chằm chằm vào Tô Hạo , yết hầu gian nan nói: "Như thế nào...."
"Bá!"
Một đao xẹt qua, Tô Hạo cắt xuống cái đầu Abi, sau đó lại đem đầu lâu chém thành bốn mảnh, xác nhận Abi triệt để tử vong, hắn mới thu hồi Cốt Đao, chậm rãi nói: "Ta đã nói rồi, ta thích trò chuyện với ngươi chết hơn!"
Sau đó lại nói: "Bất quá, ngươi cũng đã chết rồi, còn không thích hợp để nói chuyện."
Giáp cốt của Tô Hạo dần dần biến mất.
Lộ ra khuôn mặt không cảm xúc.
Hôm nay tuy rằng hắn đã đem đám Abi đánh chết, nhưng Tô Hạo biết rõ chuyện này không dễ chấm dứt như vậy, Thiên Sa Bang ở Uyên Thành thấy đám [Cương Thiết Vương] đi lâu không về nhà, tất nhiên sẽ phái tới người chạy tới điều tra.
Mà Tô Hạo cũng có kế hoạch ứng phó, hết sức đơn giản.
Trước khi đám người kia chạy tới, hắn sẽ nhân cơ hội tiến hóa thành [Cương Thiết Vương], đạt được thêm càng nhiều sức mạnh.
Sau đó chờ đợt thứ hai chạy tới điều tra, lại đem đám người kia giết chết, sau đó nhân cơ hội, giết tới Uyên Thành, căn cứ vào tình huống lúc đó, nếu có thể diệt luôn Thiên Sa Bang là tốt nhất, tiêu trừ hậu họa.
Một lát sau, Á Sơn cùng Mông Xuyên xuất hiện bên cạnh Tô hạo, nhìn cảnh tàn phá trước mắt, trong ánh mắt hiện lên vẻ kính nể thật sâu.
Vụ nổ lớn như vậy, vậy mà vẫn không bị gì, ngưu a!"
Nhìn bán kính vụ nổ gần trăm mét, bọn hắn đều biết được, nếu gặp phải loại công kích này, chết toàn thây vẫn còn nhẹ đấy.
Á Sơn vỗ vỗ [Ảnh Ma] Lolth trên người, nói: "Duy lão đại, ta bắt sống được Ảnh Ma, có thể từ miệng tên này hỏi một số chuyện."
Tô Hạo nhìn Lolth tỏa ra hương thịt chín, tóc xõa lung tung, gật đầu nói: "Á Sơn, ngươi mang theo xác tên [Cương Thiết Vương] này về luôn, kế tiếp chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ tiến hóa lên [Cương Thiết Vương]."
Vẻ mặt Á Sơn tràn đầy kích động: "Đã rõ, Duy lão đại!"
[Cương Thiết Vương] là thứ hắn chưa bao giờ nghĩ tới, bây giờ lại dễ như trở bàn tay mà đạt được, đi theo Tô Hạo, tương lai thành thần cũng có thể!
Nhìn Duy lão đại nhà mình một chút, vẫn phong khinh vân đạm, Á Sơn rất muốn quỳ lạy.
Cái đùi của Duy lão đại, quả thực rất to!
Mông Xuyên cũng khiêng tới một cỗ thi thể rách rưới, tranh công nói: "Duy lão đại, Á Sơn lão đại, ta cũng đem tên [Ảnh Ma] giết chết!"
Tô Hạo cười ha hả nói: "Hai người các ngươi làm tốt lắm! Đêm nay nấu thêm đồ ăn! Trở về làm một bữa! Hôm nay ta mời khách! Mông Xuyên cũng tới đi!"
Á Sơn yên lặng bổ sung ở trong lòng một câu: "Duy lão đại mời khách, còn để ta nấu, có chuyện mời khách vậy sao? không phải, đây chắc hẳn là phân công hợp tác!"
Mà Mông Xuyên kích động đi đường không vững, thiếu chút nữa quỳ xuống lại tiếp.
Cùng.... Cùng Duy lão đại một chỗ ăn cơm! Đây là vinh dự bực nào! Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Mông Xuyên hắn, ở trong lòng Duy lão đại có vị trí a!"
Hắn hầu như có thể tưởng tượng, ngày mai đi tới nơi đóng quân, đám đồng nghiệp sẽ ghen tị đến mức nào...
Nghĩ tới thôi là đã thấy thoải mái!
Thông qua một trận chiến này, Tô Hạo đối với biểu hiện của phù văn cấp hai thì hết sức hài lòng, sau cùng phải kể công đến "Bộc Phá cấp 2", so với "Bộc Phá cấp 1" không chỉ mạnh hơn gấp bội, nghĩ đến cảnh đưa một nghìn miếng "Bộc Phá cấp 2" vào chung một chỗ, sau đó kích nổ, lúc đấy lực phá hoại sẽ mạnh đến như thế nào, nghĩ tới thôi đã sợ.
Ngoài trừ phù văn Bộc Phá ra, thì hiện tại Tô Hạo thích nhất dùng "Tia Chớp cấp 2" đối phó địch nhân, quả thực là phù văn mạnh mẽ đến thái quá.
Bất quá khuyết điểm cũng rất rõ ràng, là loại hình năng lực kiểu phép thuật, nhưng phạm vi công kích chỉ có vài mét, xa hơn thì rất dễ hụt.
Nhưng trải qua hôm nay nếm thử, làm cho tâm tư của Tô Hạo linh hoạt hẳn lên, bắt đầu coi trọng vài cải tiến phù văn này.
Trong tưởng tượng của hắn, một ngày kia bản thân bay lên trời, hóa thân thành Lôi Thần, dùng sức mạnh tia chớp, điên cuồng công kích địch nhân trên mặt đất, như là Zeus của dị nhân, nghĩ tới thôi đã thấy hưng phấn.
Tuy nhiên, điểm khó khăn của phù văn "Tia Chớp" này không phải là cách tạo ra dòng diện, mà là cách dẫn dắt dòng điện, nếu như không quen thì khả năng cao đánh nhầm vào người rồi.
Tạm đem những ý tưởng tạp nham này ném ra sau đầu, Tô Hạo bắt đầu nghiên cứu huyết nhục của [Cương Thiết Vương].
Gien của [Cương Thiết Vương] so với gien của [Cốt Ma] thì có nhiều đoạn mã hơn, nhưng thứ này biểu đạt ra hiệu quả gì, Tô Hạo lúc này tạm thời cũng không biết, bởi vì hắn còn thiếu hụt số liệu để đối chiếu...
Tô Hạo trực tiếp gọi Á Sơn vào phòng thí nghiệm, ý định thông qua quá trình tiến hóa của Á Sơn, thu hoạch tin tức quan trọng.
Đầu tiên, khi tiến vào giai đoạn tiến hóa thứ hai, có phải thông qua quá trình rèn luyện đặc biệt, kích hoạt năng lực đối ứng.
Thứ hai, sau khi tiến hóa thành [Cương Thiết Vương], kết cấu thân thể có bị thay đổi hay không, quan trọng nhất là còn sử dụng được phù văn hay không, nếu không, thì Tô Hạo cũng không muốn tiến hóa thành [Cương Thiết Vương].
Thứ ba, sau khi Á Sơn tiến hóa xong, sẽ lấy gien của hắn so sánh với Abi, từ đó tìm ra điểm khác biệt, Tô Hạo muốn biết, chiêu Abi biến mặt đất thành vật chất kim loại, đến cùng là thứ gì, vật chất này cho hắn cảm giác thập phần quỷ dị.
Tô Hạo có một loại dự cảm, sau khi tiến hóa thành [Vương], thì công năng của gien sẽ nghênh đón một lần biến chất.
Lúc này Á Sơn hết sức kích động, hoàn toàn không quan tâm tới tỉ lệ thấp bại khi tiến hóa dị nhân cấp cao.
Bởi vì Á Sơn biết rõ, tiến hóa cần có năng lượng, mà hắn lại nắm giữ năng lượng huyết khí, trước mặt huyết khí của hắn đã đạt đến cực hạn thân thể, so với dị nhân đồng cấp khác không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, không tồn tại bất luận cái gì gọi là tiến hóa thất bại.
Hắn kích động, bởi vì khoảng cách đến mộng tưởng của hắn, lại gần thêm một bước, hầu như có thể nói, đã đạt đới đỉnh phong trong giới dị nhân.
Tô Hạo thấy Á Sơn chậm chạp không nuốt vào huyết nhục, liền mở miệng nhắc nhở: "Á Sơn, thả lỏng, ngươi cứ như vậy về sau sao làm lão đại? Phải học được cách khống chế tâm tình của mình, dù cho trong lòng sóng to gió lớn, trên mặt cũng không được lộ ra biểu cảm, được rồi, bây giờ không phải lúc nói những thứ này, tranh thủ thời gian ăn đi."
Á Sơn lập tức đem miếng huyết nhục nuốt xuống, sau đó nói: "Cảm ơn Duy lão đại!"
Tô Hạo rút ra Cốt Đao, kích hoạt 'Sắc Bén'.
Á Sơn liền nuốt nước miếng, có chút bối rối nói: "Duy lão đại... Sao mới bắt đầu đã cần máu rồi... Đợi lát nữa, ngài đâm nhẹ một chút! Ta sợ đột nhiên tỉnh lại, dẫn đến tiến hóa thất bại."
Tô Hạo cười tủm tỉm nói: "Yên tâm đi Á Sơn! Đao của ta vừa nhanh lại vừa ổn, ngươi tuyệt đối không tỉnh lại được đâu! Đã có tuổi rồi, còn đi sợ mấy cái này, ai dà".
Bạn cần đăng nhập để bình luận