Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 469: Nhất Chỉ Sư Huynh! Ngươi Chỉ Nhẹ Một Chút (1)

Tô Hạo bình tĩnh đi tới trước lôi đài, nhẹ nhàng nhả lên, chậm rãi đi tới chính giữa rồi dừng lại, đợi người khác lên khiêu chiến.
Hắn cũng muốn 'khiêm tốn' qua khiêm tốn lại với những thiếu niên này, những người này tuy cười hi hì, nhưng một khi ra tay chắc chắn sẽ tàn độc, hướng đến thắng lợi cuối cùng.
'Sư Huynh Lệnh' đối với bọn họ mà nói, có lực hấp dẫn rất lớn. Thứ nhất, Sư Huynh Lệnh đại biểu mình là đệ tử mạnh nhất trong cảnh giới, vô luận là Dẫn Khí Cảnh hay Kim Đan Cảnh, có thể lấy được danh hiệu đệ nhất, liền thể hiện thiên phú cùng thực lực của mình với bên trên đấy. Vả lại, nghe nói Sư Huynh Lệnh là một kiện pháp khí đặc thù, dùng chất liệu đặc thù thiết kế ra, sau khi đạt được Sư Huynh Lệnh, đối với chuyện tu hành liền có chỗ tốt.
Quả nhiên, có thể là người đại diện của mạch, không có ai đơn giản, tâm nhãn rất cao.
Từ góc độ khác mà nói, mấy người này đều là kỳ tài tu tiên đấy!
Bất quá, chẳng có ý nghĩa nào...
Năm người nhìn thấy Tô Hạo không nói tiếng nào nhảy lên lôi đài, không khỏi hai mắt nhìn nhau, đều thấy được sư kinh ngạc trong mắt đối phương.
'Ngày này không ngờ lại cuồng vọng như vậy! Chúng ta còn tính an bài trình tự lên đấu lôi đài, không nghĩ tới hắn lại nhảy lên trước rồi'.
Bất quá, như vậy cũng hợp ý bọn họ, đã có người dẫn đầu, như vậy tiếp theo liền đơn giản.
Vân già Nguyệt, Nguyệt hạ Phong, Phong xuy Vũ, Vũ đả Trần, Trần tiêu Vụ! Đây là quy tắc bên trong Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, trong đó có khắc chế lẫn nhau đó.
Mà vị Tô Hạo này đại biểu mạch Phong đã bay lên trước, như vậy liền rõ ràng.
Mấy người còn lại nhìn về phía Nguyệt Thượng Chi.
Nguyệt Thượng Chi tự tin cười cười, cất bước nhảy lên lôi đài, đối đầu với Tô Hạo.
"Xem ra, ta có thể nhẹ nhõm thắng trận đầu rồi!"
Người dưới sân lập tức cao giọng hoan hô lên, thời khắc kích động mà bọn hắn chờ đợi đã đến, sắp bắt đầu rồi.
Tới lôi đài này để xem cái gì?
Đương nhiên là đánh nhau rồi! Đánh càng máu càng tốt, đáng rung trời lở đất mới thôi! Tựa giống như xem một trận quyền anh vậy, từng quyền thịt đấm khiến huyết dịch phun ra, liền có thể khiến người xem xung quanh hưng phấn, bản năng hoang dã trong cơ thể thức tỉnh.
Phong Thành lúc này như bị kích thích, hướng đài hô to: "Sư huynh uy vũ! Sư tôn mau nhìn, sư huynh là người đầu tiên lên đài rồi! Mau cùng ta hướng sư huynh cổ vũ!"
Phong Linh Tiên Tử càng ngày càng có cảm giác nhị đệ tử của mình không có đầu óc bình thường, mỗi lấy thấy đánh nhau, đều kích động như uống mấy lít rượu.
Tô Hạo cùng Nguyệt Thượng Chi bái chào lẫn nhau xong, Tô Hạo nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
Nguyệt Thượng Chi tự tin nói:" Đương nhiên, có thể bắt đầu!"
Dứt lời, thủ quyết biến đổi, một tầng bảo hộ màu trắng bạc xuất hiện, bao bọc lấy hắn, thời điểm đang muốn tiếp tục sử dụng Pháp Khí thì....
'Phong Đạn'!
"Tất !"
Một đạo ánh sáng lóe lên, đâm vào phía trên hộ thuẫn của Nguyệt Thượng Chi.
"Oành..."
Hộ thuẫn của Nguyệt Thượng Chi bị phá nát, mặc dù Pháp Khí hộ thân bên trong ngăn lại được 'Phong Đạn' của Tô Hạo, nhưng dư lực còn lại vẫn đủ sức đánh bay Nguyệt Thượng Chi xuống đài.
"Hít..." Dưới đài yên tĩnh, ngay sau đó truyền đến âm thanh hít một trận khí lạnh.
"Cái quỷ gì vậy! Ta hoa mắt đi?"
"Nguyệt Thượng Chi sư huynh sao có thể thất bại đơn giản như vậy được? Có phải là do Phong Nhất Chỉ đánh lén không..."
"Ngu ! ngươi không thấy đạo hiệu của người ta là gì à, Phong Nhất Chỉ đấy!"
"Pháp Khí phải không?"
"Cái kia không phải Pháp Khí, gọi là..."
Đến cả Phong Linh Tiên Tử chuẩn bị tâm lý từ trước cũng không khỏi phải kinh hô, nàng không nghĩ tới Tô Hạo đến lúc này vẫn còn mạnh như vậy. Phải biết rằng, Tô Hạo chỉ vừa mới tu luyện được một năm mà thôi..
Rất nhiều đệ tử nhập môn một năm, đến cả thuật pháp là gì còn không biết!
Lúc này, Phong Thành thở phào một hơi, chậm rãi bình phục lại, nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Phong Linh Tiên Tử, nhịn không được nhắc nhở nói: "Sư tôn, đừng quá kinh ngạc, sư huynh là thiên tài!"
Phong Linh Tiên Tử chỉ cười cười, trong lòng thì bạo chửi 'Thiên tài cái con mẹ ngươi, rõ ràng là yêu nghiệt mà!'.
Thiên tài cũng có dấu vết để lần theo, nhưng mà trưởng thành của Tô Hạo trong mắt nàng, được xưng là không thể nhìn thấu! Nhưng mà được người khác hỏi qua, nàng cũng giả bộ bình thường nói: "Ngươi nói Phong Úy sao? Hắn thế là thiên tài đấy! Đều do ta dạy! Đúng đúng đúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận