Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 802: Ta Đánh Ngươi Nha

Dùng Thần Niệm quan sát quá trình 'Nguyên' chuyển hoá thành Nguyên Châu, Tô Hạo dường như đã hiểu ra điều gì đó, nhưng cũng không thể xác nhận.
Bên trong cảm giác Thần Niệm của hắn, sau khi 'Dẫn' bị phá hủy, thì đoạn cây rỗng ruột này giống như mất đi trói buộc nào đó, dần dần chuyển sang trạng thái giống như bị kích thích, vô cùng sống động, sau khi đạt tới giới hạn nào đó liền triệt để bộng phát, lại dưới tác dụng của lực trường đặc thù, hấp dẫn lẫn nhau tụ hợp cùng một chỗ.
Giống như là nam châm hút sắt vậy, nhìn thì hỗn loạn, nhưng lại ngay ngắn rõ ràng.
Hầu như chỉ trong chốt lác, tất cả các chất giống như bị kích thích va chạm vào một điểm trung tâm nhất định, toàn bộ tập hợp cùng một chỗ, biến thành một loại Nguyên thuần tuý.
Trong quá trình tụ hợp liền xảy ra va chạm mãnh liệt, lại phóng thích năng lượng, làm cho mỗi Nguyên thuần tuý tách rời, vỡ vụn thành từng miếng Nguyên Châu bằng nhau.
Quá trình chính là như vậy, nhưng trong đó có nhiều hiểu tượng khó hiểu.
Ví dụ như đến cùng là loại vật gì trói buộc lại thân cây rỗng ruột, làm cho nó tới nay đều không tụ thành Nguyên Châu;
Ví dụ như loại lực lượng gì, mới khiến Nguyên tụ hợp một chỗ, tạo thành Nguyên thuần tuý...
Để muốn giải đáp những vấn đề này, chỉ dựa vào quan sát một tai hoạ thiên tai liền không đủ, Tô Hạo cần bổ sung thêm dữ liệu.
Hắn đem Nguyên Châu xung quanh thu nhập lại, tiện tay để vào không gian trữ vật, quan sát bốn phía, phát hiện không có điểm gì khác thường, liền bay cao lên trời, chọn đại một phương hướng bay đi.
Không có gì hay đấy, tiếp tục tìm kiếm tai hoạ, thiên tai, tai hoạ nguyên thú, tai hoạ quỷ dị, loại hình nào cũng được, hắn đều ưa thích.
Tô Hạo bay khoản được ba tiếng, sương mù còn chưa tiêu tán, liền có một tiểu đội Nguyên Pháp Sư tay mơ cẩn thận từng li từng tí đi tới, cuối cùng dừng chân ở bên ngoài tai hoạ.
Một thiếu niên tóc vàng chừng mười lăm tuổi, có thể nhìn ra đây là lần đầu hắn theo tiểu đội ra ngoài làm nhiệm vụ, vội vàng hấp tấp: "Hít.... Đây chính là nhiệm vụ tai hoạ thiên tai của chúng ta sao? Nhìn qua vô cùng khủng bố nha. Chúng ta như thế nào mới giải quyết được đây?"
Một nữ tử kiều diễm tầm ba mươi tuổi cười tủm tỉm nhìn thiếu niên tóc vàng, càng nhìn càng thích, ôn nhu nói: "Đây chính là thiên tai đơn giản nhất. Lớn cũng không cần sợ, để đội trưởng tỷ tỷ bảo vệ ngươi nha, ha ha!"
Nam tử mũi hỏng đứng ở một bên, trong lòng âm thầm nói: "Đội trưởng Na Lâm lúc nào ôn nhu như vậy? Hơn nữa, vì sao lúc ta gia nhập nàng không kêu mình là tỷ tỷ, mà tên mao đầu tiểu tử tóc vàng này mới gia nhập, nàng liều kêu mình là tỷ tỷ không ngừng, thật kỳ lạ!"
Ba người sau khi xác minh rõ tình huống, mặc vào áo chống phân hủy, đeo mặt nạ phòng độc, chậm rãi đi vào trong sương mù.
Đội trưởng Na Lâm cười tủm tỉm, với tư cách là đội trưởng liền bắt đầu hướng dẫn người mới: "Đại Lam tới gần tỷ tỷ một chút, để ta chỉ ngươi cách tìm được hạch tai hoạ thiên tai, nói về tìm Hạch, tỷ tỷ đây am hiểu nhất đấy, ha ha!"
Nam tử tóc vàng theo lời đội trưởng Na Lâm tiến tới lại gần, nam tử mũi hỏng thì chua không thôi, so với sương mù xung quanh thì còn chua hơn.
Tiểu đội này, hắn chỉ sợ là người dư thừa nha! Ài! khác biệt thật sự quá lớn. Mấu chốt nhất chính là, hắn cũng không rõ bản thân kém ở chỗ nào.
Kế tiếp, tiểu đội ba người ở trong sương mù di chuyển, đi một vòng cũng không thấy Hạch của tai hoạ này ở chỗ nào.
Thiếu niên tóc vàng sợ hãi than nói: "Nhiệm vụ này quả thật không đơn giản, không nghĩ thứ như Hạch lại khó tìm như vậy."
Trong lòng đội trưởng Na Lâm lẩm bẩm nói: "Không đúng nha!"
Thuận miệng an ủi hai câu, lại tiếp tục tìm tìm, nhưng mà cơ hồ đem toàn bộ phạm vi sương mù dạo qua một lần, cũng không gặp qua chỗ nào đặc biệt.
Thời điểm mắt thấy mặt trời sắp xuống núi, sương mù chua cũng dàn dần nhạt lại, cuối cùng tản đi.
Thiếu niên Đại Lam tóc vàng sợ hãi than: "Tỷ tỷ đội trưởng thật lợi hại! Vậy mà bất tri bất giác, liền đem tai hoạ thiên tai giải quyết xong, chỉ cần đi lui đi tới, sương mù liền tản đi. Ta còn không hiểu được đấy."
Na Lâm cùng nam tử mũi hỏng liếc nhìn nhau, đều thấy được vẻ xấu hổ trong mắt đối phương.
Nam tử mũi hỏng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, đi tới cạnh đội trưởng Na Lâm, nhỏ giọng nói: "Có thể là do có Nguyên Pháp Sư chạy ngang qua nơi này, thuận tay đem tai hoạ giải quyết không?"
Na Lâm gật đầu nói: "Chỉ có thể là như vậy."
Nam tử mũi hỏng bất đắc dĩ nói: "Thật không may mà !"
Na Lâm nói: "Nơi đây coi như xong, chúng ta hôm nay nhận lấy hai nhiệm vụ tai hoạ, tới địa điểm nhiệm vụ còn lại."
Thời điểm trời âm u, tiểu đội ba người đặt chân tới địa điểm nhiệm vụ thứ hai, lần này là tai hoạ hoả hoạn.
Ba người lại tiếp tục đi lui đi tới nửa đêm, cũng không tìm thấy Hạch của tai hoạ đâu, mà núi lửa cũng dần dần tắt ngấm, thiên địa triệt để lâm vào bóng tối.
Nam tử tóc vàng lần này triệt để chấn kinh rồi: "Đội trưởng tỷ tỷ, các ngươi cũng quá lợi hại đi! Ta còn không hiểu chuyện gì đã giải quyết xong thêm một tai hoạ!"
Na Lâm cùng nam tử mũi hỏng đều trầm mặc.
Tô Hạo đi loạn bốn phía, giải quyết một đống nhiệm vụ tai hoạ, cho tiểu Sáng thu thập đầy đủ số liệu của từng loại tai hoạ, phối hợp với công năng 'phân biệt tai hoạ' mà Tô Hạo biên soạn, chỉ cần tai hoạ xuất hiện trong ra-đa của hắn, liền không cách nào ẩn giấu.
Dẫn đến việc tìm kiếm tai hoạ quỷ dị biến thành một sự tình khá đơn giản, chỉ cần là bay lên trời, tỏ ra như đi du lịch, một bên nằm bay, một bên đọc sách, vẫn có thể dễ dàng phân biệt ra các loại tai hoạ.
Theo kinh nghiệm càng ngày càng nhiều, hắn cũng dần dần tổng kết ra vị trí của 'hạch' trong tai hoạ, vì vậy chỉ cần bước vào một cái, liền có thể giải quyết xong nhanh chóng, loại trừ thời gian dùng để làm thí nghiệm ra, thì chỉ cần năm phút cho một tai hoạ.
Một năm trôi qua nhanh chóng.
Dường như hết thảy đều không có phát sinh biến hoá gì, mọi người ăn uống no say tạo em bé... Trước kia thế nào, hiện tại vẫn là như vậy.
Ngoài trừ bộ phận Nguyên Pháp Sư ra.
Một năm gần đây, cuộc sống của bọn họ thay đổi khá nhiều, chính là phải tiết kiệm hơn một chút, tiêu tiền không còn được thoải mái như lúc trước.
Nguyên nhân là do một năm này bên phía hiệp hội càng ngày tuyên bố càng ít nhiệm vụ, ảnh hưởng đến thu nhập của bọn họ, thậm chí có vài tiểu đôi Nguyên Pháp Sư mấy tháng chưa làm nhiệm vụ, phải dựa vào tiền gửi ngân hàng lúc trước, miễn cưỡng sinh hoạt.
Hiện tại tất cả mọi người đều chờ trước đại sảnh hiệp hội, chỉ cần là nhiệm vụ mới vừa xuất hiện, bất chấp thể loại, liền cướp lại đã...
Có tin tức truyền ra: Gần đây mấy khu khác cũng xuất hiện tình huống tương tự, căn cứ theo các loại manh mối, có thể phóng đoán là do một tiểu đội Nguyên Pháp Sư cường đại du đãng bốn phía xử lý, đến cả nhiệm vụ cũng không thèm nhận, trực tiếp nhảy vào tai hoạ xử lý...
Nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của mọi người là xì mũi coi thường.
Loại chuyện này đem ra lừa con nít còn không được, vậy người bình thường sao có thể tin! Thử hỏi trên thế giới này có tiểu đội nào có thực lực lớn như vậy, có thể giải quyết phần lớn tai hoạ ở các đại thành thị, thế cho nên mới dẫn tới nhiệm vụ trở nên ít đi sao?
Không thể nào!
Có chút người tự xưng mình thông minh đi phân tích: "Hoàn cảnh tự nhiên phát sinh biến hoá, dẫn đến tai hoạ giảm bớt... Kết luận: đại lượng Nguyên Pháp Sư trở nên thất nghiệp!
Kết luận này, khiến nhiều Nguyên Pháp Sư phải hoảng hốt: Vốn Nguyên Pháp Sư chính là chức nghiệp được nhiều người kính trọng, không nghĩ tới, cũng có ngày phải nhận lương trợ cấp thất nghiệp....
Mặc kệ những Nguyên Pháp Sư này có suy nghĩ thế nào, Tô Hạo đều không biết được, hắn du đãng bốn phía càng quét không ít tai hoạ, cuối cùng thu thập đầy đủ số liệu, ý định thu tay lại.
Hôm nay, hắn trở lại căn cứ của mình, đem Nguyên Khí mà một năm nay kiếm được, đặt lên bàn thí nghiệm.
Có côn gỗ, búp bê vải, đồng hồ cát, bánh xe, cây lao, tảng đá, bộ xương đủ dáng đủ hình, loại gì cũng có.
Nhưng mà những kiện Nguyên Khí này đều có năng lực, không đơn giản như vẻ ngoài.
Những năng lực này được Tô Hạo đặt tên là 'Không ngừng vươn lên', 'Sinh Vạn Vật' 'Mò kim đáy bể' 'đều là hình tròn' 'Đảo lộn' 'Từng người tự lên' 'Ta đánh ngươi nha'....
Cái sau quỷ dị hơn cái trước.
Ví dụ như 'Không ngừng vươn lên', chỉ cần chân trái đạp chân phải, chân phải đạp chân trái, cứ như vậy luân chuyển, rất nhanh có thể bay lên trời, nếu như bản thân đưa tay ra cầm gáy, có thể đem bản thân xách lên không.
Ví dụ như 'Ta đánh ngươi nha' nếu bị kẻ địch tập trung vào, bản thân sẽ mất tự chủ tự cởi quần, chổng mông lên đợi bị đánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận