Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 977: Trong Này Nhất Định Có Trá (2)

Một lát sau liền truyền tới tiếng chửi thô kệch: "Con mẹ nó! Lão tử thành công bị Yến Tường ngươi chọc cười rồi đấy! Đây là chiến đấu, cút qua một bên cho lão tử!"
Yến đội trưởng trả lời: "Báo cáo trưởng quan, không phải chuyện cười! Nếu như không tin, có thể xem ghi chép chiến đấu của tiểu đội 405. Hết!"
Tính cách của Khương trưởng quan thế nào, Yến đội trưởng hiểu rất rõ đấy, nếu báo cáo lung tung, hắn nhất định sẽ tự mình đập đối phương ra bã.
Nhưng sự thật chính là như vậy, hắn nếu không ở ngay sau lưng Tô Hạo, tận mắt thấy toàn bộ quá trình, nói không chừng cũng sẽ không tin.
Bên phía đối diện không phát ra tiếng, Yến đội trưởng cũng không để ý tới, chăm chú đi sau lưng Tô Hạo.
Báo cáo đã đưa lên rồi, về phần nên làm thế nào, cũng không phải chuyện hắn cần suy nghĩ!
'Oành oành oành'.
Tiếng nổ vang lên liên tục, ở khắp nơi trong căn cứ truyền tới.
Tô Hạo vượt qua trung tâm Cơ Cầu, thẳng tắp tiến về phía trước , liền nhìn thấy Chương Ngư quái dị chào hỏi, thời điểm nó quay đầu lại, liền một viên bắn xuyên qua mắt, phá hủy đại não, không còn động đậy.
'Oành'.
Yến đội trưởng cùng tiểu Thường theo ở phía sau, cũng lười dùng súng, chỉ là đem toàn bộ lực chú ý để tránh đạn, bảo đảm bản thân an toàn.
Giờ phút này hai người bọn họ mới phát hiện, theo sau lưng Tô hạo , tựa hồ là nơi an toàn nhất chiến trường...
Đối diện tiểu đội 405, là tiểu đội 744, bọn họ bị đại pháo đối phương đánh cho không ngẩng đầu lên được, đột nhiên cảm giác áp lực buông lỏng, hoả lực từ thành trì trở nên thưa thớt.
"Xảy ra chuyện gì?" Đội trưởng tiểu đội lên tiếng dò hỏi.
"Báo cáo đội trưởng, không biết!"
"Không thu hút được hoả lực của bọn họ, chúng ta làm sao báo cáo lên trên!"
"Mau nhìn, có người từ trong Cơ Cầu đi ra!"
Có người từ bên trong đi ra? Làm sao có thể! Đây không phải là gián điệp của địch nhân chứ?
'Thế nhưng mà gián điệp kiểu này, đến kẻ đần cũng không tin1.
Tiểu đội 744 từ từ ngoi đầu lên, hướng căn cứ Chương Ngư nhìn lại, chỉ thấy ba chiến sĩ bọc thép ở bên trong chạy lui chạy tới, nhìn thấy đám binh sĩ bên ngoài sững sờ một chút, sau đó lại quay người chạy về.
Bọn hắn không khỏi ngạc nhiên, hai mắt nhìn nhau: "Tình huống gì đây?"
Có chiến sĩ hỏi: "Đội trưởng, làm sao bây giờ? Xung phong tấn công?"
"Còn có thể làm sao? Trong đó nhất định có lừa dối, giấu kỹ cho lão tử!"
Yến đội trưởng đi theo Tô Hạo xuyên phá căn cứ địch, sau đó lại chết lặng theo Tô Hạo chạy về hướng khác.
Theo thói quen hắn hướng thượng cấp của mình báo cáo: "Báo cáo Khương trưởng quan, nơi này là tiểu đội 405, tiểu đội 405 đã phá hủy căn cứu phòng ngự hướng tiểu đội 744. Hết!"
Rất nhanh Khương trưởng quan truyền đến tiếng hét: "Con mẹ nó, Yến Tưởng, mông của ngươi có phải bị ngứa rồi không? Chuyện quan trọng như vậy sao không nói sớm? Để lão tử điều động tiểu đội 744 tiến công!"
Khoé miệng Yến Tưởng co lại, gì mà không nói sớm? Điều này còn do hắn sao?
Vừa cắt đứt liên lạc, tiểu đội trưởng 744 liền nhận được mệnh lệnh: "Lữ Dũng! Con mẹ ngươi còn nằm sấp làm gì? Tranh thủ thời gian tiến công cho lão tử! Đem lối vào Cơ Cầu giữ vững!"
Lữ Dũng ngây ngốc hỏi: "Công kích ! Hiện tại? Báo cáo Khương trưởng quản, địch nhân có trá!"
"Trá con mẹ ngươi! Thi hành mệnh lệnh!"
"Rõ!":
Lữ Dũng lập tức nhảy dựng lên quát: "Các huynh đệ, xông lên cho lão tử!"
Đám binh sĩ nhận được mệnh lệnh, cũng không nghĩ nhiều, nhảy dựng lên khởi động hệ thống bọc thép, cùng theo Lữ Dũng xông về phía trước.
Nhưng vọt tới nửa đường bọn hắn mới thắc mắc, trong đầu toàn là dấu chấm hỏi: "Tại sao phải lao tới? Ta đây đang làm gì? Chết chắc rồi, chết chắc rồi..."
Nhưng mà, bọn hắn một mực chạy tới căn cứ vòng ngoài của đối phương, cũng không thấy đối phương ngoi đầu lên phản kích, chỉ là từ bên trong Cơ Cầu bắn ra đủ loại đạn pháo.
Nhưng mà loại đạn pháo này chủ yếu là dùng để công thành, độ chính xác không được cao, dưới những bộ giáp cơ động, liền không có nhiều tác dụng.
Chỉ cần không xui xẻo quá mức, liền không có vấn đề.
Lời tuy nói vậy, nhưng mười mấy người, vẫn luôn có người xui xẻo....
Lữ Dũng lập tức ra mệnh lệnh nói: "Phân tán ra ngoài, giữ vững vị trí trước cổng Cơ Cầu, không để cho đối phương thoát đi!"
"Rõ!"
Không bao lâu, lại có thêm hai tiểu đội tập trung với tiểu đội 744, hai tiểu đội này cộng lại bốn mươi người, trang bị bọn họ khác tiểu đội của Lữ Dũng cùng Tô Hạo, sau lưng nhiều thêm một cái rương lớn, cầm trong tay một loại pháo đặc biệt, thoạt nhìn vô cùng vướng víu, nhưng mà khi di chuyển cũng không chậm.
Sắc mặt Lữ Dũng đổi sác, rất nhanh phát hiện ra manh mối, không khỏi kinh hỉ nói: "Là Điện Tương Báo Phá Đội! Con mẹ nó, lão tử muốn lập công!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận